| R10 Vô Địch Thiên Hạ 
				 
				Join Date: Nov 2007 Location: LCN 
					Posts: 55,869
				 Thanks: 40 
		
			
				Thanked 564 Times in 514 Posts
			
		
	 Mentioned: 2 Post(s) Tagged: 0 Thread(s) Quoted: 1 Post(s) 
				
				
  
    Rep Power: 75      | 
			
			Được  trao giải Nobel Ḥa b́nh vào năm 2009, đẩy nhanh việc rút quân Mỹ ra  khỏi Iraq và Afghanistan, nhưng những ǵ ông Obama làm, chỉ cho thấy một  chiến thuật can thiệp quân sự mới của Mỹ mà thôi. 
 Dưới  thời của tổng thống Bush, với chiến lược quân sự “sốc và sợ”, quân đội  Mỹ theo đuổi việc chiếm đóng lâu dài và thiết lập một chế độ mới ở Iraq  và Afghanistan. Mặc dù, cả hai quốc gia này vẫn chưa cho thấy sự ổn định  cần thiết nhưng đă làm hàng ngàn người Mỹ chết và bị thương ở đây, chi  phí chiến tranh đă lên đến hàng ngh́n tỷ đô la. Và đến lượt ḿnh, bằng  công nghệ và các đồng minh, ông Obama đă mở ra một trang mới trong việc  sử dụng sức mạnh quân sự Mỹ.
 
 Vào tháng Năm vừa qua, một nhóm  thuộc lực lượng đặc biệt SEAL 6 đă tiến hành một cuộc tấn công bí mật ở  Pakistan và tiêu diệt Osama bin Laden, người được coi là kẻ thù số một  đối với nước Mỹ. Đầu tháng Mười vừa qua, một chiếc máy bay không người  lái trang bị tên lửa đă tấn công và hạ sát Anwar al-Awlaki, một người  Yemen quốc tịch Mỹ, được coi là một thành viên quan trọng của Al-Qaeda.
 
 Sau  khi Nghị quyết số 1973 của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc được thông  qua nhằm thiết lập vùng cấm bay tại Libya, NATO với Anh và Pháp dẫn đầu  đă tiến hành không kích quốc gia này nhằm tạo điều kiện cho lực lượng  nổi dậy lật đổ tổng thống Gaddafi.
 
 Mỹ, khác với thông thường đă  không trực tiếp tham gia chiến đấu, nhưng các máy bay không người lái,  hệ thống vệ tinh cũng như các chuyên gia đă hỗ trợ tích cực cho chiến  dịch này của NATO. Vào tháng Mười, ngay cả khi chiến dịch quân sự ở  Libya vẫn đang tiếp diễn, ông Obama đă đưa 100 lính chiến đấu của Mỹ đến  khu vực Trung Phi để đào tạo và hỗ trợ bốn quốc gia châu Phi truy lùng  Joseph Kony, người đă bị ṭa án La Hague truy tố v́ tội ác chống lại  loài người.
 
 Hàng loạt các động thái này cho thấy một cách tiếp  cận mới của ông Obama trong sử dụng sức mạnh quân sự: một mục tiêu cụ  thể, một lực lượng quân sự nhỏ, và phụ thuộc vào công nghệ Mỹ và các  chuyên gia để nâng cao khả năng chiến đấu của đồng minh và lực lượng địa  phương.
 
 “Nếu chính quyền Bush, ít nhất là trong nhiệm kỳ đầu  tiên, đă sử dụng chiến lược “Sốc và Sợ” để bẻ cong ư chí của thế giới  bằng sức mạnh của lực lượng quân sự, và nếu học thuyết Powell về việc  tập trung tối đa lực lượng quân sự trong một t́nh h́nh cụ thể th́ chiến  thuật của chính quyền Obama lại ưu tiên tính chính xác và nguyên tắc” -  ông Brian Katulis, một chuyên gia cao cấp về an ninh quốc gia của Trung  tâm v́ sự Tiến bộ Mỹ nói. Ông này cho rằng, quyết định của ông Obama  nhằm kết thúc sự chiếm đóng Afghanistan là bằng chứng cho thấy ông Obama  không thích những cam kết quân sự lâu dài và xây dựng quốc gia.
 
 Theo  lập luận của ông David Rothkopf, một học giả tại Quỹ Canergie v́ Ḥa  b́nh Quốc tế, cách tiếp cận này được gọi là “Học thuyết Obama”. Ông viết  trên tạp chí Chính sách Đối ngoại rằng, “Học thuyết Obama ưu tiên sử  dụng t́nh báo, máy bay không người lái, lực lượng đặc biệt, và sự hợp  tác với các quốc gia khác nhằm đạt được các mục tiêu nhỏ nhưng rất quan  trọng.”
 
 Việc ông Obama chỉ định ông Leon Panetta, giám đốc CIA,  vào chức vụ Bộ trưởng bộ quốc pḥng, đồng thời chuyển một vị tướng quân  đội, ông David Petraneus vào lănh đạo CIA, cũng là một phần trong việc  thực hiện học thuyết đó. Trong khi CIA thiên về các hoạt động bí mật bán  quân sự như t́nh báo và triển khai tấn công bằng máy bay không người  lái, th́ quân đội ngày càng tập trung nhiều vào các hoạt động bí mật của  lực lượng đặc biệt. Bằng việc bổ nhiệm chéo nhau giữa CIA và quân đội,  ông Obama đă thúc đẩy việc hai cơ quan này hợp tác với nhau đến các góc  của thế giới, từ Yemen đến Somalia cũng như Pakistan.
 
 Ông Obama  cũng đồng thời tái thiết lập việc hợp tác quân sự đa phương. Trong khi  chủ nghĩa đa phương dưới thời ông Bush là “yêu cầu sự chấp thuận” từ  phía các quốc gia khác đối với các hành động đơn phương của Mỹ, th́ dưới  thời ông Obama, điều đó đă thay đổi. Chủ nghĩa đa phương dưới thời ông  Obama là t́m cách lôi kéo, thuyết phục các quốc gia khác cùng theo đuổi  một mục tiêu chung với Mỹ. 
 Trong bối cảnh hiện tại của nước Mỹ,  việc thay đổi chiến lược can thiệp quân sự theo Học thuyết Obama là điều  dễ hiểu. Một nước Mỹ với những mối lo về thâm hụt và nợ công tăng cao  không thể tiếp tục duy tŕ một lực lượng quân đội đông đảo ở nước ngoài  như trước nữa. Càng không thể theo đuổi những chiến dịch phiêu lưu quân  sự lớn như trước đây được nữa.
 
 V́ vậy, việc đảm nhiệm một vị trí  hỗ trợ tác chiến quan trọng (dẫn đầu từ phía sau) trong một chiến dịch  quân sự xem ra đang là sự lựa chọn thích hợp cho Mỹ hiện tại, dù điều đó  đang nhận được lời chỉ trích cho rằng sẽ làm suy yếu vị thế của Mỹ.  Cùng với đó, việc sử dụng các máy bay không người lái có vũ trang và lực  lượng đặc biệt để tấn công tiêu diệt các mục tiêu chủ chốt sẽ giúp hạn  chế đến mức tối đa thương vong trong chiến trận, cũng giảm đi sự chỉ  trích của người dân trong nước.
 
 Nhưng vẫn có những mảng tối của  chiến thuật này. Đó là những tranh căi về tính pháp lư của các vụ tấn  công mà Mỹ thực hiện, đặc biệt là trong vụ tiêu diệt Anwar al-Awlaki,  một người Yemen mang quốc tịch Mỹ, mà không thông qua xét xử. Cùng với  đó là các câu hỏi liên quan về số thương vong dân sự đi kèm với cái chết  của các mục tiêu.
 
 Cho đến nay, vẫn chưa có con số thống kê cụ  thể về thương vong của dân thường ở Pakistan khi các máy bay không người  lái thực hiện nhiệm vụ tiêu diệt các chiến binh Hồi giáo cực đoan. Gần  đây nhất, một vụ tấn công ở Somalia đă làm gần 100 người thiệt mạng  nhưng không có thống kê cụ thể về số phần tử khủng bố bị tiêu diệt. V́  vậy, điều dễ hiểu là chiến thuật vẫn vấp phải sự giận dữ và phản đối từ  phía người dân của các quốc gia có triển khai hoạt động này.
 
 Chiến  thuật mới, nhưng mục tiêu và mục đích không mới, đó chỉ là sự thích  nghi trong bối cảnh mới của thế giới và nước Mỹ. Tướng Mỹ nghỉ hưu  Montgomery Meigs, giáo sư thỉnh giảng về chuyên ngành nước ngoài thuộc  Đại học Georgetown, cho biết, ông không thấy mô h́nh mới trong hành động  của ông Obama, đó chỉ là cách tiếp cận “thực dụng và thực tế”. Nói cách  khác, chỉ là một bộ cánh hợp thời trang hơn cho chú diều hâu của ông  Obama.
 Long Hoàng |