Việc Mỹ đang lạm dụng các máy bay không người lái, “những cỗ máy giết người trên không”, đang làm dấy lên nỗi lo ngại về cuộc chạy đua vũ khí quốc tế mới.
Tuy nhiên, các máy bay không người lái này lại chỉ có thể đóng vai tṛ giám sát hoặc phục vụ cho mục đích chống khủng bố chứ hoàn toàn không phải là vũ khí hữu hiệu trong một cuộc chiến tranh thông thường.
Những lời chỉ trích đáng chú ư gần đây nhất liên quan đến việc Mỹ lạm dụng máy bay không người lái, làm dấy lên nỗi lo ngại về một cuộc chạy đua vũ trang quốc tế mới bắt nguồn từ vụ tấn công, tiêu diệt giáo sĩ Anwar Awlaki.
Trong khi sự thật là nhiều quốc gia bắt đầu phát triển máy bay không người lái song một nỗi sợ hăi thái quá trước loại vũ khí này là không có cơ sở. “Các cỗ máy giết người trên không” khiến nhiều người “hoảng hốt” và “hoang mang” bởi họ bị ám ảnh bởi những hiểu lầm cơ bản về các máy bay không người lái.
"Cỗ máy giết người trên không" thực sự không hề đáng sợ như nhiều người lầm tưởng.
Ngộ nhận thứ nhất là máy bay không người lái sẽ trở thành thảm họa với Mỹ nếu nó lọt vào tay các quốc gia khác, đặc biệt là đối thủ của Mỹ. Sự thật là máy bay không người lái chỉ có khả năng giám sát và là công cụ chống khủng bố chứ không thể là loại vũ khí hiệu quả trong một cuộc chiến tranh thông thường. Đơn giản, các loại máy bay không người lái trên không thường chậm chạp và rất dễ bị bắn hạ chỉ bởi hệ thống pḥng không đơn giản.
Chẳng hạn, chỉ cần máy bay chiến đấu MIG-25 của Liên Xô cũ được sản xuất vào những năm 1970 cũng đủ để hạ “đo ván” “cỗ máy giết người trên không” của Mỹ trên bầu trời Iraq năm 2002. Ngoài ra, các máy bay không người lái phụ thuộc hoàn toàn vào trạm điều khiển dưới mặt đất. Do đó, nếu các trạm điều khiển này bị tiêu diệt th́ máy bay không người lái cũng "rụng như sung".
Một nguy cơ khác nữa là, các máy bay không người lái có thể dễ dàng bị kiểm soát bởi bất cứ bên nào phát tín hiệu mạnh hơn. Do đó, các máy bay không người lái rơ ràng tiềm ẩn nhiều nguy cơ. Ngược lại, bất kể một quốc gia nào đó “liều lĩnh” cho máy bay không người lái “lượn lờ” trên bầu trời nước Mỹ cũng sẽ dễ dàng bị phát hiện, bị tiêu diệt hoặc bắt giữ.
Sai lầm thứ 2 là khủng bố có thể sử dụng máy bay không người lái để tấn công hiệu quả vào các mục tiêu của chúng. Có một thực tế là nếu các tổ chức khủng bố chẳng hạn như al Qaeda thực sự muốn có máy bay không người lái và chúng có thể sở hữu loại vũ khí này. Tuy nhiên, lư do khiến chúng không cố theo đuổi công nghệ này không chỉ bởi các máy bay không người lái rất dễ bị tiêu diệt mà c̣n v́ chúng cần sự hỗ trợ hậu cần rất lớn.
Chúng cần có nơi khởi động, điều khiển, bảo dưỡng cố định thật an toàn và quy mô; bởi bất kể nơi nào mà máy bay không người lái của al Qaeda hạ cánh cũng sẽ ngay lập tức trở thành mục tiêu tấn công.
Ngoài ra, đúng là máy bay không người lái có thể mang kèm theo đầu đạn hạt nhân để tiêu diệt một mục tiêu ở cự ly gần nhất định, song lượng chất nổ nó có thể chở theo lại rất hạn chế, chẳng có ǵ đáng kể so với lượng thuốc nổ mà một chiếc xe hoặc một máy bay ném bom tự sát có thể màng theo.
Do đó, có lẽ các nhóm khủng bố sẽ thà tiếp tục dùng xe hoặc máy bay để thực hiện các hành vi khủng bố c̣n hơn mất công “lùng sục” công nghệ máy bay không người lái.
Ngộ nhận thứ 3 là việc Mỹ lạm dụng máy bay không người lái tạo tiền đề, cho phép Nga hay Trung Quốc hợp pháp hóa việc sử dụng loại vũ khí này để chống lại các mối đe dọa khác như nhóm người dân tộc Chechnya hay Duy Ngô Nhĩ đ̣i ly khai.
Nếu nhận thức đúng, hiểu rơ nhược điểm chết người của các máy bay không người lái là chậm chạp, công nghệ không cao, không hữu dụng trên chiến trường so với các loại vũ khí tối tân khác... th́ không có ǵ phải sợ "sát thủ trên không".
Lê Dung (Theo LATimes)