Một buổi cuối tuần đáng lẽ được nghỉ ngơi lại biến thành chuỗi những bực bội, để rồi chỉ một lời đáp thẳng thừng từ tôi đă khiến cả gia đ́nh chồng phải nh́n nhận lại.
Tôi, một nàng dâu sống xa quê, chỉ về thăm nhà vào dịp cuối tuần. Nhưng từ sau khi cưới, mẹ chồng gần như biến việc vợ chồng tôi "có mặt tại quê" trở thành một nghĩa vụ. Bà không ngại kiếm đủ lư do, từ giỗ chạp, cưới hỏi đến những sự kiện họ hàng xa lắc để gọi về, dù nhà chồng cách Hà Nội 130km.
Tôi vốn chiều ḷng mẹ chồng, nhưng mỗi lần về quê là cả một hành tŕnh mệt mỏi. Không chỉ say xe, tôi c̣n phải thu xếp công việc, đôi khi chỉ để tham dự những dịp chẳng mấy quan trọng. Lần này cũng vậy, bà gọi điện bảo về dự đám cưới một người họ hàng xa. Tôi định từ chối, nhưng sợ bà nghĩ tôi xúi chồng chống đối, đành miễn cưỡng theo ư.
"Về nghỉ ngơi" hay màn thử thách sự kiên nhẫn của nàng dâu
Về đến nhà, tưởng rằng sẽ chỉ cần đi đám cưới, nhưng mẹ chồng bất ngờ đổi ư: "Để bố con đi đại diện, c̣n mẹ làm cơm mời họ hàng qua chơi." Tôi chưa kịp hiểu chuyện ǵ th́ bà đă "phân công nhiệm vụ" – một ḿnh tôi phải đi chợ, tự lên thực đơn và nấu ba mâm cỗ cho hơn hai chục người.
Trong khi tôi mướt mồ hôi trong bếp, mẹ chồng và em chồng ngồi trên nhà nhàn nhă cắt hoa, pha trà. Chồng tôi, người duy nhất chịu giúp, cũng bị mẹ sai đi đưa quà cho họ hàng xa. Ba tiếng đồng hồ trôi qua, tôi cạn kiệt sức lực mới hoàn thành bữa ăn. Thế mà khi dọn mâm lên, mẹ chồng lại buông lời chê bai: "Có mấy mâm cơm mà làm măi không xong."
Lời trách móc trước mặt họ hàng như giọt nước tràn ly. Tôi cố ḱm nén nhưng nước mắt vẫn chực trào, bật lên đầy bức xúc: "Mẹ ơi, con một ḿnh làm từ đầu đến cuối, đi chợ, nấu nướng mà sao nhanh được ạ? Nếu chỉ nấu cho 4-5 người th́ con xong từ lâu rồi, đây là ba mâm cỗ cho hai chục người. Con chưa dám nhận ḿnh đảm đang, nhưng con nghĩ việc nhà là để san sẻ. Ở nhà con, chưa bao giờ chị dâu phải làm hết mọi việc một ḿnh đâu mẹ."
Lời nói của tôi khiến cả nhà im lặng. Bố chồng và chồng lập tức lên tiếng bênh vực, thừa nhận mẹ chồng và em chồng đă quá vô tâm. Các bác họ hàng cũng đồng t́nh: "Con dâu trẻ mà nấu được thế này là giỏi rồi."
Cuộc nói chuyện nghiêm túc và thay đổi bất ngờ
Sau bữa cơm, chồng tôi nói chuyện thẳng thắn với bố mẹ: "Công việc bọn con bận rộn, nếu không có việc ǵ thật sự quan trọng, bọn con xin phép chỉ về 4-6 tuần một lần. Những đám cỗ không cần thiết th́ mẹ đừng bắt vợ chồng con về nữa."
Bố chồng đồng t́nh, vỗ vai chồng tôi khen: "Phải thế chứ!" C̣n mẹ chồng, dù không hài ḷng, cũng đành im lặng.
Một mối quan hệ dần được cải thiện
Sau lần đó, tôi và chồng vẫn chủ động sắp xếp để về quê khi có dịp quan trọng. Tôi cũng không quên quà cáp, biếu tiền mẹ chồng, phần nào khiến bà nguôi ngoai. Mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu dần được cải thiện, nhưng tôi tin rằng, chính sự thẳng thắn và kiên quyết mới giúp tôi được tôn trọng hơn.
Và từ đó, không c̣n ai trong nhà dám nói câu: "Có mấy mâm cơm mà làm măi không xong."
VietBf@ sưu tập
|