
Đang đi kiếm tiền nên có lỗi chính tả mong mọi người lượng thứ, không có từ điển chịu)
Tôi và chồng đã kết hôn được hơn 25 năm. Mọi người thường nghĩ rằng, tôi có cuộc sống hạnh phúc bởi chồng chiều chuộng, con cái ngoan ngoãn, tài chính dư dả. Nhưng ít ai biết, tôi cũng phải đối mặt với nhiều điều tồi tệ.
Khi mới kết hôn, chồng rất quan tâm, chăm sóc tôi. Anh sẵn sàng giúp tôi làm việc nhà, luôn tặng tôi quà vào các ngày lễ, ngày kỷ niệm, làm việc gì cũng bàn bạc, hỏi ý kiến của tôi... Mọi người phụ nữ xung quanh đều coi anh là hình mẫu của người chồng lý tưởng.
Hạnh phúc chẳng được bao lâu, tôi bất ngờ phát hiện ra chồng ngoại tình trong lúc tôi có bầu. Nói chuyện thẳng thắn với anh, tôi nhận được lời xin lỗi và lời hứa sẽ cắt đứt mối quan hệ đó ngay lập tức. Nghĩ do chồng có nhu cầu cao, lại bị mình bắt phải kiêng khem nên mới trót phạm sai lầm, tôi đồng ý bỏ qua.
Chuyện anh ngoại tình lại xảy ra khi tôi mang bầu đứa con thứ hai, vẫn là những lý do cũ cùng lời hứa hẹn. Một lần nữa, tôi chọn lựa tin tưởng và cho chồng thêm một cơ hội. Nhưng hình như, tôi đã quá dễ dãi. Sau tôi hiểu đã tha thứ là mình hạ thấp mình, nên chồng coi thường vợ.
Lần ấy, tôi cho con về nhà ngoại chơi. Vì không chú ý, tôi đã mang thiếu đồ dùng của con nên quyết định hôm sau sẽ quay về nhà lấy.
Khi trở về nhà, tôi chết lặng bởi cảnh tượng trước mắt mình. Quần áo, giày dép của cả nam và nữ được vứt dưới đất cùng vỏ chai rượu lăn lóc. Chồng tôi nằm ngủ ngay trên chiếc ghế sofa mà không có lấy mảnh vải che thân. Khung cảnh đó cũng đủ để tôi hiểu ra, chồng tôi đã tiếp tục ngoại tình.
Trong phòng tắm đột nhiên vọng ra tiếng của phụ nữ. Tôi bước vào và thấy một người phụ nữ say xỉn đang ngồi trước bồn cầu, cố gắng nôn. Khi giữ tóc cho nhân tình của chồng, tôi biết cuộc hôn nhân của mình đã chạm đến đáy vực thẳm và không thể cứu vãn.
Mọi người có thể nghĩ rằng, tôi đã mất trí khi chăm sóc người tình của chồng mà không tức giận, chửi bới, đánh đuổi cô ta đi như hầu hết các bà vợ thường làm. Nhưng tôi suy nghĩ khác.
Cô ta không phải là người đầu tiên và chắc chắn cũng không phải là người phụ nữ cuối cùng mà chồng tôi ngoại tình. Liệu đánh đuổi cô ta có lợi ích gì hay chỉ thể hiện sự bất lực của bản thân?
Thậm chí, con gái đầu của tôi còn bắt gặp chồng thân mật với nhân viên tại phòng phòng làm việc của anh. Tôi đã cố gắng thuyết phục con rằng, không có chuyện gì xấu xảy ra, chồng tôi chỉ đang giúp đỡ người khác. Tôi làm như vậy để tránh con bị tổn thương, thù ghét bố.
Tôi không hề vô cảm trước chuyện ngoại tình của chồng. Chỉ đơn giản là tôi chấp nhận rằng, sự không chung thủy của chồng là cái giá để giữ gìn cuộc sống tốt đẹp mà chúng tôi đã xây dựng cùng nhau trong mắt mọi người.
Tôi vẫn giữ được người chồng đẹp trai của mình. Các con tôi có một mái nhà hoàn chỉnh, đầy đủ tình cảm của cả bố và mẹ. Hơn nữa, tôi cũng không cần lo lắng về vấn đề tài chính, vì tôi không ghen tuông nên chồng đưa tiền về nhiều, ngoài tiêu xài ra tôi tiết kiệm cho cá nhân tội, có thể tự do mua sắm, làm điều mình thích.
Việc được nhìn nhận là người có gia đình hạnh phúc còn khiến tôi nhận được sự yêu mến, ủng hộ nhiều hơn từ đồng nghiệp. Tôi suy nghĩ đến một ngày thấy đủ là tôi ly hôn, để thời gian đi du lịch, chứ không phải chăm sóc kẻ không ra gì gọi là chồng tôi.
Nhưng lựa chọn này cũng làm xói mòn lòng tự trọng của tôi đến mức tôi cảm thấy, mình đang bị lệ thuộc vào chồng. Rời xa chồng, không còn là cặp đôi được mọi người ngưỡng mộ, tôi cảm thấy thiếu tự tin.
Tôi cũng không thể chấp nhận được việc mọi người sẽ bàn tán, xì xào về chuyện một người phụ nữ khéo léo, xinh đẹp như tôi lại bị chồng chê, đi ngoại tình bên ngoài.
Sự thật là tôi không muốn phá vỡ cuộc sống hiện tại của mình. Tại sao tôi phải rời bỏ cuộc sống an nhàn, tự làm khổ mình vì hành vi sai trái của chồng? Tôi chấp nhận một trái tim tổn thương sống với người chồng đào hoa.
Cũng may chồng tôi tỉnh táo chưa bị nhân tình đòi lật đổi chính thất dù cô ta đưa hình ảnh hai người lên mạng nhằm bều xấu tôi. Nhưng sự lì của tôi nên chồng không ly hôn mà đá phăng teo cô ta đã làm các con tôi bị tồn thương đến nỗi bố mẹ chồng chửi mắng chồng tôi, chính chồng tôi nói là họ không tôn trọng các con tôi thì người đàn bà ấy chỉ muốn tiền chứ yêu đương loại sói ấy, bố mẹ chồng tôi họ yêu thương tôi nói cố lên khi các con có gia đình ly hôn không muộn ..
Tôi tự tìm niền vui trong những câu chuyện: Làng quê, hay Chuyện làng quê .. để rồi tủi thân cho thân phận mình. Mặc dù lễ này chồng muốn cả nhà đi du lịch để xin sự tha thứ của tôi lần ..n.. nữa.
Tôi trộm nghĩ về già ốm đau bệnh tật vì ăn nhậu phóng túng chắc tôi không đủ sức để chăm sóc ông ấy, tôi chỉ lo cho con và bản thân tôi đã đủ mệt rồi.
VietBF@ sưu tập