Chào bạn
Ở Forum này là một Phố ảo tình chân không phân biệt Quốc Gia hay CS đối với mọi người đó là một lý lẽ đơn giản .Chúng tôi không cần biết bất cứ ai có lập trường gì ???nhưng riêng chúng tôi khẳng định lập trường chống chế độ CS , phe nào cũng vậy có mặt tốt và mặt xấu của nó .
Phe Quốc Gia nhiều kẻ cũng tham nhũng bại hoại và tư tưởng xoay chiều về phía CS và ngược lại phía CS cũng có nhiều người xoay về phía Quốc Gia . Cho nên chúng tôi nói bất cứ phe nào lãnh đạo làm đầy đủ chức năng đưa Tổ Quốc lên hàng đầu , có nhân quyền , có tự do etc ...
ĐÓ LÀ NHỮNG VIỆC DÂN VN CHÚNG TÔI CẦN
Các bạn chửi nhau trên Forum chẳng qua là thành kiến giữa cá nhân và cá nhân rốt cuộc ĐCS chúng đưa người vào để phá hoại và chúng nó cười trên đầu chúng ta " Ngư Ông Đắc Lợi " theo nghị quyết 36 chủ trương của ĐCS VN ( sau này tôi sẽ bàn và vạch rõ Nghị quyết 36 ) vậy tại sao chúng ta không ngồi lại thảo luận hiện tình đất nước ???
Riêng cá nhân bạn có bài post trên khiến tôi có nhận định tầm nhìn của bạn theo một khía cạnh nhỏ và phân vân sự thực ra sao . Nếu bạn nhìn qua sự kiện lịch sử sẽ thấy từng phần
Cách đây hơn 20 thế kỷ, vào thời Xuân Thu, nhà binh pháp số một của nhân loại là Tôn Tử có nói (đại ý): “Chiếm được thành quách mà không chiếm được lòng người thì cũng kể là thất trận”.
Quả là có một “chiến thắng” khi chiếc xe thiết giáp T54 của Cộng quân húc đổ cổng Dinh Độc lập, đầu não của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, và khi toàn bộ Quân lực miền Nam buông súng. Tiếp theo đó là những lời huênh hoang của các lãnh đạo CS đương thời, nào là “Đế quốc Mỹ đã thua trận”, nào là “Từ đây lịch sử sẽ có một cột mốc mang tên: Thế giới sau VN!”, nào là “Trong 10 năm tới chúng ta sẽ vượt Nhật, và 15 năm tới sẽ vượt Mỹ” v.v…. Men “chiến thắng” của CS cũng bày tỏ qua nhiều hành động đáng được ghi vào lịch sử: xua đuổi hoặc giết bỏ các thương binh VNCH để chiếm lấy các quân y viện, trục xuất khỏi nhà thân nhân các quân cán chính miền Nam không may có cơ ngơi hơi khá to đẹp, kìn kìn khuân vác chuyên chở bao tài sản công lẫn tư ra miền Bắc, chia chác cho nhau đất đai nhà cửa của kẻ thua trận, gọi đấy là chiến lợi phẩm, tìm cách “mượn vĩnh viễn” vô số cơ sở của các giáo hội… Tuy nhiên, đó chỉ mới là những hành động ăn cướp kiểu đột xuất. Phải ăn cướp có chính sách thì mới chứng tỏ ta là người chiến thắng oanh liệt! Thế là những chủ trương thâm độc ra đời: nào là “xây dựng kinh tế mới” để tước đoạt nhà cửa của cư dân thành thị miền Nam, nào là “cải tạo công thương nghiệp” để cướp bóc và phá hủy hạ tầng cơ sở đầy hữu hiệu của nền kinh tế tư bản, nào là “cải tạo tư tưởng chính trị” để đọa đày hàng triệu quân cán chính VNCH -tài nguyên đất nước- trong vô số trại tù khủng khiếp mang mỹ danh lừa dối “trại cải tạo”, để tống ra khỏi mọi cơ quan công quyền, mọi cơ sở giáo dục ở miền Nam những “đầu óc ngụy độc hại” vốn cũng là nguyên khí quốc gia, để tịch thu phá hủy bao kho tàng văn hóa từ văn chương, âm nhạc tới mỹ thuật, từ tủ sách thư viện tới thánh thất miếu đình, từ lễ hội nhân gian đến lễ hội tôn giáo, nào là “san bằng lợi tức, thực hiện công bình xã hội” qua mấy chiến dịch hoán đổi tiền, đăng ký vàng nhằm mục đích vét sạch túi nhân dân và vô sản hóa quần chúng ngoài đảng. Đó là chưa kể chủ trương bán bãi, săn lùng người vượt biên chỉ nhằm mục tiêu chủ yếu là cướp nữ trang vàng bạc của những ai không chịu đựng nổi chế độ mà muốn thoát ra nước ngoài.
Và đây chính là một trong những dấu hiệu của việc chiến thắng trở thành chiến bại. Sự thất bại này có nhiều mặt. Trước hết thất bại về mặt nhân tâm. Ngay trong những tháng ngày hấp hối của chế độ Sài Gòn, hàng triệu người miền Nam đã dùng đủ mọi cách để vào nam, “chạy giặc CS”, trốn “đoàn quân giải phóng” như trốn ôn dịch. Sau đó vài tháng là hàng ngàn, hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn, rồi cả triệu người dân miền Nam (những ai có cơ may và phương tiện), thậm chí cả một số dân miền Bắc, đã “bỏ phiếu bằng chân”, liều mạng tìm đường thoát khỏi “thiên đường xã hội chủ nghĩa” bằng tất cả mọi phương tiện. “Nạn thuyền nhân” như tên gọi hiện giờ là những trang bi hùng nhất của lịch sử nhân loại và lịch sử dân tộc. Hiện nay, cuộc đào thoát khỏi chế độ vẫn còn tiếp diễn, dưới hình thức kết hôn với Việt kiều, du học không về nước, đoàn tụ theo diện bảo lãnh, làm công nhân xuất khẩu rồi trốn ở lại… Nhưng trước đó phải kể đến sự thất vọng, ngỡ ngàng và đau xót của bao chiến binh hay dân thường miến Bắc lần đầu tiên vào được miền Nam, thấy được cảnh sống sung túc, bầu khí tự do, trình độ phát triển và tinh thần nhân bản của VNCH. Ai quên được những giòng nước mắt tức tưởi của nhà văn Dương Thu Hương ngồi xuống bên vệ đường thành phố Sài Gòn tháng 5 năm ấy, và lời tuyên bố cay đắng sau đó của bà: “Cuộc chiến giải phóng miền Nam là cuộc chiến ngu xuẩn nhất trong lịch sử dân tộc”. Nhạc sĩ Tô Hải, một người từ trong lòng chế độ ở miền Bắc, cách đây khá lâu cũng nhận định: “Đây là sự hy sinh cực kỳ vô duyên cho một chủ nghĩa không tưởng, cho sự tiếm quyền của một lớp người đang âm mưu làm Vua của cái nước Việt Nam khốn khổ này bằng chiêu bài Độc lập, Tự do mà ở các nước người ta đã có từ nửa thế kỷ trước nay rồi, vì người ta may mắn thay đã không có đảng Cộng sản cai trị!” Ông còn nói thêm về cái động lực gây nên cuộc chiến đó là chủ nghĩa cộng sản: “Đấy chính là một tà giáo đại bịp nhất trong lịch sử loài người mà những tên lãnh tụ tối cao của chúng dựa vào đó để gây chiến tranh nồi da xáo thịt, để tiến hành âm mưu hiểm độc tiêu diệt mọi lòng tin khác, mọi nhận thức, mọi tình cảm, mọi tình yêu, kể cả lòng yêu nước của con người!”.
Tiếp đến là thất bại về mặt kinh tế. Những chính sách như cải tạo công thương nghiệp, đưa miền Nam hòa nhập vào nền kinh tế xã hội chủ nghĩa, những chủ trương như đổi tiền, tự sản tự tiêu, ngăn sông cấm chợ, bãi chợ đông đồng… thập niên 1975-1985 đã đẩy đất nước đến bờ vực thẳm. Cuộc “đổi mới kẻo chết” do toàn dân uất ức đòi hỏi (chứ không do nhận định sáng suốt của đảng như CS tuyên truyền) đã đưa đất nước chuyển sang kinh tế thị trường, tự do buôn bán làm ăn sản xuất khiến người dân dễ thở hơn một chút. Nhưng cũng vì thòng cái đuôi “theo định hướng xã hội chủ nghĩa”, dành ưu tiên cho “kinh tế quốc doanh, công ty nhà nước”, dựa nguyên tắc “đất đai nhân dân chỉ có quyền sử dụng” (còn quyền quản lý -thực chất là quyền sở hữu- thuộc nhà nước, thuộc đảng), đưa ra những chương trình quy hoạch đất đai, mở rộng đô thị, xây dựng khu chế xuất, mời gọi đầu tư nước ngoài… bất chấp sự bảo vệ môi trường, sự an sinh của dân chúng, sự tôn trọng tài sản công dân, sự đồng bộ trong kế hoạch phát triển, cộng thêm nạn “quy hoạch treo”, “lãnh chúa địa phương”, “cường hào ác bá”… tất cả đã tạo nên một thiểu số tư bản đỏ giàu sụ, sống xa hoa, thuộc giai cấp thượng lưu, bên cạnh một thiểu số trung lưu và đại đa số nhân dân bị đẩy vào giai cấp hạ lưu nghèo khổ… Đất nước hiện sống còn nhờ dựa vào việc bán tài nguyên (, mượn vốn quốc tế, trông chờ kiều hối hải ngoại…
Thất bại về mặt ngoại giao quốc phòng. Năm 1975 chiến thắng nhờ đàn anh Trung Cộng, (TC), Việt cộng (VC) càng hí hửng tin vào tình quốc tế vô sản, nghĩa đồng chí anh em (niềm tin này có từ thời tên quốc tặc HCM). Thế nhưng bang giao quốc tế chỉ là vấn đề quyền lợi dân tộc, nghĩa tình cộng sản chỉ là cá lớn nuốt cá bé, trong tội ác (nhất là tội ác xâm lăng) không có đồng chí mà chỉ có đồng lõa, sẵn sàng phản bội nhau khi chia chác chiến lợi phẩm. Liền sau chiến thắng, Trung cộng đã đòi trả nợ. Khổ nỗi đầu óc bành trướng đại Hán chỉ đòi trả bằng đất đai. Thế là VC phải để yên cho TC xây dựng Hoàng Sa mà chúng đã chiếm của VNCH một năm trước đó. Tới năm 1979 lại đành mất một số cao điểm chiến lược trên vùng biên giới phía Bắc. Năm 1999 rồi 2000 lại dâng tiếp cho quan thầy gần cả ngàn km2 lãnh thổ và trên mười ngàn km2 lãnh hải. Năm 2008 lại để cho Tàu vào tận trong đất nước qua dự án khai thác bauxite Tây Nguyên, qua chủ trương cho thuê rừng quốc phòng và rừng phòng hộ. Song song đó là để cho lân quốc Bắc phương, kẻ thù truyền kiếp, xâm lấn quốc gia về mặt kinh tế, văn hóa, chính trị. Chiến thắng cho độc lập tự do đâu chả thấy, chỉ thấy đất nước, nhất là Bộ Chính trị đảng, ngày càng vào trong cái rọ của Tàu đỏ
Đúng vậy, đừng chửi bới, chỉ trích nhau nữa, caí gì sai thì chúng ta phải công nhận. Chỉ trong cái forum nhỏ này mà chúng ta đã không đoàn kết lại được thì thử hỏi làm sao mà tìm được sinh lộ cho dân tộc? (nói hơi hoa mỹ và cao xa 1 tí). Chắc chắn 1 điều: nếu lãnh đạo cs biết hồi đầu là ngạn, dẹp bỏ cái chủ thuyết vô thần cs dao mác lưỡi lê...bà con trong và ngoài nước sẽ đoàn kết lại thì tía thằng hán cẩu cũng không dám lấy 1 tấc đất của ông cha chúng ta đã đổ bao xương máu để có được. Quê hương VN chúng ta đã chịu quá nhiều tang thương đau khổ do chiến tranh, dù bên nào ngã xuống thì cũng là người VN máu đỏ da vàng, đau lòng lắm, đừng nhìn về quá khứ để khơi lại vết thương cho nó rỉ máu rồi chúng ta lại không kiềm chế được đau thương, tức giận. Cái chính là làm sao để người dân ý thức được họa mất nước và những người lãnh đạo của csVN hãy sớm thức tỉnh trước khi quá muộn và lịch sử nghìn năm bịa miệng vẫn còn trơ trơ. Mong lắm thay và hy vọng ngày đó sẽ không xa trước khi quá muộn để bọn chệt+ nhuộm đỏ quê hương ta. Tôi biết chắc 1 điều: trong diễn đàn này dù là người cs hay quốc gia đều không muốn VN quê hương chúng ta rơi vào tay ngoại xâm để chịu thêm ngàn năm đô hộ? Mong lắm, mong lắm thay.
Đúng vậy, đừng chửi bới, chỉ trích nhau nữa, caí gì sai thì chúng ta phải công nhận. Chỉ trong cái forum nhỏ này mà chúng ta đã không đoàn kết lại được thì thử hỏi làm sao mà tìm được sinh lộ cho dân tộc? (nói hơi hoa mỹ và cao xa 1 tí). Chắc chắn 1 điều: nếu lãnh đạo cs biết hồi đầu là ngạn, dẹp bỏ cái chủ thuyết vô thần cs dao mác lưỡi lê...bà con trong và ngoài nước sẽ đoàn kết lại thì tía thằng hán cẩu cũng không dám lấy 1 tấc đất của ông cha chúng ta đã đổ bao xương máu để có được. Quê hương VN chúng ta đã chịu quá nhiều tang thương đau khổ do chiến tranh, dù bên nào ngã xuống thì cũng là người VN máu đỏ da vàng, đau lòng lắm, đừng nhìn về quá khứ để khơi lại vết thương cho nó rỉ máu rồi chúng ta lại không kiềm chế được đau thương, tức giận. Cái chính là làm sao để người dân ý thức được họa mất nước và những người lãnh đạo của csVN hãy sớm thức tỉnh trước khi quá muộn và lịch sử nghìn năm bịa miệng vẫn còn trơ trơ. Mong lắm thay và hy vọng ngày đó sẽ không xa trước khi quá muộn để bọn chệt+ nhuộm đỏ quê hương ta. Tôi biết chắc 1 điều: trong diễn đàn này dù là người cs hay quốc gia đều không muốn VN quê hương chúng ta rơi vào tay ngoại xâm để chịu thêm ngàn năm đô hộ? Mong lắm, mong lắm thay.
Thành thật cám ơn bạn có những ý kiến hay , mong rằng chúng ta hãy xóa bỏ những hiềm khích và cùng nhau nhìn về tương lai đất nước
Một lần nữa cám ơn bạn với bài post này
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HÃY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN
HÃy CÓ Ý THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO TÔI
Túm gọn lại ý của HoangLan là Hồ Chó Mao và dảng CSVN đã thành công trong việc lừa gạt cả mấy thế hệ dân tộc chém giết nhau theo chiến lược cướp nước của Tàu cộng 1 cách rất bài bản.
Quote:
Originally Posted by hoanglan22
Chào bạn
Ở Forum này là một Phố ảo tình chân không phân biệt Quốc Gia hay CS đối với mọi người đó là một lý lẽ đơn giản .Chúng tôi không cần biết bất cứ ai có lập trường gì ???nhưng riêng chúng tôi khẳng định lập trường chống chế độ CS , phe nào cũng vậy có mặt tốt và mặt xấu của nó .
Phe Quốc Gia nhiều kẻ cũng tham nhũng bại hoại và tư tưởng xoay chiều về phía CS và ngược lại phía CS cũng có nhiều người xoay về phía Quốc Gia . Cho nên chúng tôi nói bất cứ phe nào lãnh đạo làm đầy đủ chức năng đưa Tổ Quốc lên hàng đầu , có nhân quyền , có tự do etc ...
ĐÓ LÀ NHỮNG VIỆC DÂN VN CHÚNG TÔI CẦN
Các bạn chửi nhau trên Forum chẳng qua là thành kiến giữa cá nhân và cá nhân rốt cuộc ĐCS chúng đưa người vào để phá hoại và chúng nó cười trên đầu chúng ta " Ngư Ông Đắc Lợi " theo nghị quyết 36 chủ trương của ĐCS VN ( sau này tôi sẽ bàn và vạch rõ Nghị quyết 36 ) vậy tại sao chúng ta không ngồi lại thảo luận hiện tình đất nước ???
Riêng cá nhân bạn có bài post trên khiến tôi có nhận định tầm nhìn của bạn theo một khía cạnh nhỏ và phân vân sự thực ra sao . Nếu bạn nhìn qua sự kiện lịch sử sẽ thấy từng phần
Cách đây hơn 20 thế kỷ, vào thời Xuân Thu, nhà binh pháp số một của nhân loại là Tôn Tử có nói (đại ý): “Chiếm được thành quách mà không chiếm được lòng người thì cũng kể là thất trận”.
Quả là có một “chiến thắng” khi chiếc xe thiết giáp T54 của Cộng quân húc đổ cổng Dinh Độc lập, đầu não của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, và khi toàn bộ Quân lực miền Nam buông súng. Tiếp theo đó là những lời huênh hoang của các lãnh đạo CS đương thời, nào là “Đế quốc Mỹ đã thua trận”, nào là “Từ đây lịch sử sẽ có một cột mốc mang tên: Thế giới sau VN!”, nào là “Trong 10 năm tới chúng ta sẽ vượt Nhật, và 15 năm tới sẽ vượt Mỹ” v.v…. Men “chiến thắng” của CS cũng bày tỏ qua nhiều hành động đáng được ghi vào lịch sử: xua đuổi hoặc giết bỏ các thương binh VNCH để chiếm lấy các quân y viện, trục xuất khỏi nhà thân nhân các quân cán chính miền Nam không may có cơ ngơi hơi khá to đẹp, kìn kìn khuân vác chuyên chở bao tài sản công lẫn tư ra miền Bắc, chia chác cho nhau đất đai nhà cửa của kẻ thua trận, gọi đấy là chiến lợi phẩm, tìm cách “mượn vĩnh viễn” vô số cơ sở của các giáo hội… Tuy nhiên, đó chỉ mới là những hành động ăn cướp kiểu đột xuất. Phải ăn cướp có chính sách thì mới chứng tỏ ta là người chiến thắng oanh liệt! Thế là những chủ trương thâm độc ra đời: nào là “xây dựng kinh tế mới” để tước đoạt nhà cửa của cư dân thành thị miền Nam, nào là “cải tạo công thương nghiệp” để cướp bóc và phá hủy hạ tầng cơ sở đầy hữu hiệu của nền kinh tế tư bản, nào là “cải tạo tư tưởng chính trị” để đọa đày hàng triệu quân cán chính VNCH -tài nguyên đất nước- trong vô số trại tù khủng khiếp mang mỹ danh lừa dối “trại cải tạo”, để tống ra khỏi mọi cơ quan công quyền, mọi cơ sở giáo dục ở miền Nam những “đầu óc ngụy độc hại” vốn cũng là nguyên khí quốc gia, để tịch thu phá hủy bao kho tàng văn hóa từ văn chương, âm nhạc tới mỹ thuật, từ tủ sách thư viện tới thánh thất miếu đình, từ lễ hội nhân gian đến lễ hội tôn giáo, nào là “san bằng lợi tức, thực hiện công bình xã hội” qua mấy chiến dịch hoán đổi tiền, đăng ký vàng nhằm mục đích vét sạch túi nhân dân và vô sản hóa quần chúng ngoài đảng. Đó là chưa kể chủ trương bán bãi, săn lùng người vượt biên chỉ nhằm mục tiêu chủ yếu là cướp nữ trang vàng bạc của những ai không chịu đựng nổi chế độ mà muốn thoát ra nước ngoài.
Và đây chính là một trong những dấu hiệu của việc chiến thắng trở thành chiến bại. Sự thất bại này có nhiều mặt. Trước hết thất bại về mặt nhân tâm. Ngay trong những tháng ngày hấp hối của chế độ Sài Gòn, hàng triệu người miền Nam đã dùng đủ mọi cách để vào nam, “chạy giặc CS”, trốn “đoàn quân giải phóng” như trốn ôn dịch. Sau đó vài tháng là hàng ngàn, hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn, rồi cả triệu người dân miền Nam (những ai có cơ may và phương tiện), thậm chí cả một số dân miền Bắc, đã “bỏ phiếu bằng chân”, liều mạng tìm đường thoát khỏi “thiên đường xã hội chủ nghĩa” bằng tất cả mọi phương tiện. “Nạn thuyền nhân” như tên gọi hiện giờ là những trang bi hùng nhất của lịch sử nhân loại và lịch sử dân tộc. Hiện nay, cuộc đào thoát khỏi chế độ vẫn còn tiếp diễn, dưới hình thức kết hôn với Việt kiều, du học không về nước, đoàn tụ theo diện bảo lãnh, làm công nhân xuất khẩu rồi trốn ở lại… Nhưng trước đó phải kể đến sự thất vọng, ngỡ ngàng và đau xót của bao chiến binh hay dân thường miến Bắc lần đầu tiên vào được miền Nam, thấy được cảnh sống sung túc, bầu khí tự do, trình độ phát triển và tinh thần nhân bản của VNCH. Ai quên được những giòng nước mắt tức tưởi của nhà văn Dương Thu Hương ngồi xuống bên vệ đường thành phố Sài Gòn tháng 5 năm ấy, và lời tuyên bố cay đắng sau đó của bà: “Cuộc chiến giải phóng miền Nam là cuộc chiến ngu xuẩn nhất trong lịch sử dân tộc”. Nhạc sĩ Tô Hải, một người từ trong lòng chế độ ở miền Bắc, cách đây khá lâu cũng nhận định: “Đây là sự hy sinh cực kỳ vô duyên cho một chủ nghĩa không tưởng, cho sự tiếm quyền của một lớp người đang âm mưu làm Vua của cái nước Việt Nam khốn khổ này bằng chiêu bài Độc lập, Tự do mà ở các nước người ta đã có từ nửa thế kỷ trước nay rồi, vì người ta may mắn thay đã không có đảng Cộng sản cai trị!” Ông còn nói thêm về cái động lực gây nên cuộc chiến đó là chủ nghĩa cộng sản: “Đấy chính là một tà giáo đại bịp nhất trong lịch sử loài người mà những tên lãnh tụ tối cao của chúng dựa vào đó để gây chiến tranh nồi da xáo thịt, để tiến hành âm mưu hiểm độc tiêu diệt mọi lòng tin khác, mọi nhận thức, mọi tình cảm, mọi tình yêu, kể cả lòng yêu nước của con người!”.
Tiếp đến là thất bại về mặt kinh tế. Những chính sách như cải tạo công thương nghiệp, đưa miền Nam hòa nhập vào nền kinh tế xã hội chủ nghĩa, những chủ trương như đổi tiền, tự sản tự tiêu, ngăn sông cấm chợ, bãi chợ đông đồng… thập niên 1975-1985 đã đẩy đất nước đến bờ vực thẳm. Cuộc “đổi mới kẻo chết” do toàn dân uất ức đòi hỏi (chứ không do nhận định sáng suốt của đảng như CS tuyên truyền) đã đưa đất nước chuyển sang kinh tế thị trường, tự do buôn bán làm ăn sản xuất khiến người dân dễ thở hơn một chút. Nhưng cũng vì thòng cái đuôi “theo định hướng xã hội chủ nghĩa”, dành ưu tiên cho “kinh tế quốc doanh, công ty nhà nước”, dựa nguyên tắc “đất đai nhân dân chỉ có quyền sử dụng” (còn quyền quản lý -thực chất là quyền sở hữu- thuộc nhà nước, thuộc đảng), đưa ra những chương trình quy hoạch đất đai, mở rộng đô thị, xây dựng khu chế xuất, mời gọi đầu tư nước ngoài… bất chấp sự bảo vệ môi trường, sự an sinh của dân chúng, sự tôn trọng tài sản công dân, sự đồng bộ trong kế hoạch phát triển, cộng thêm nạn “quy hoạch treo”, “lãnh chúa địa phương”, “cường hào ác bá”… tất cả đã tạo nên một thiểu số tư bản đỏ giàu sụ, sống xa hoa, thuộc giai cấp thượng lưu, bên cạnh một thiểu số trung lưu và đại đa số nhân dân bị đẩy vào giai cấp hạ lưu nghèo khổ… Đất nước hiện sống còn nhờ dựa vào việc bán tài nguyên (, mượn vốn quốc tế, trông chờ kiều hối hải ngoại…
Thất bại về mặt ngoại giao quốc phòng. Năm 1975 chiến thắng nhờ đàn anh Trung Cộng, (TC), Việt cộng (VC) càng hí hửng tin vào tình quốc tế vô sản, nghĩa đồng chí anh em (niềm tin này có từ thời tên quốc tặc HCM). Thế nhưng bang giao quốc tế chỉ là vấn đề quyền lợi dân tộc, nghĩa tình cộng sản chỉ là cá lớn nuốt cá bé, trong tội ác (nhất là tội ác xâm lăng) không có đồng chí mà chỉ có đồng lõa, sẵn sàng phản bội nhau khi chia chác chiến lợi phẩm. Liền sau chiến thắng, Trung cộng đã đòi trả nợ. Khổ nỗi đầu óc bành trướng đại Hán chỉ đòi trả bằng đất đai. Thế là VC phải để yên cho TC xây dựng Hoàng Sa mà chúng đã chiếm của VNCH một năm trước đó. Tới năm 1979 lại đành mất một số cao điểm chiến lược trên vùng biên giới phía Bắc. Năm 1999 rồi 2000 lại dâng tiếp cho quan thầy gần cả ngàn km2 lãnh thổ và trên mười ngàn km2 lãnh hải. Năm 2008 lại để cho Tàu vào tận trong đất nước qua dự án khai thác bauxite Tây Nguyên, qua chủ trương cho thuê rừng quốc phòng và rừng phòng hộ. Song song đó là để cho lân quốc Bắc phương, kẻ thù truyền kiếp, xâm lấn quốc gia về mặt kinh tế, văn hóa, chính trị. Chiến thắng cho độc lập tự do đâu chả thấy, chỉ thấy đất nước, nhất là Bộ Chính trị đảng, ngày càng vào trong cái rọ của Tàu đỏ
Tiểu bang Virginia chấp thuận Nghị quyết 455, chọn ngày 30-4 là Ngày:" Nam Việt Nam" hay là :"Ngày Việt Nam Cộng Hòa
Lưỡng viện Quốc Hội Tiểu bang Virginia chấp thuận Nghị quyết 455, chọn ngày 30-4 là Ngày " Nam Việt Nam " hay là "Ngày Việt Nam Cộng Hòa "
HLTLCỘNG ĐỒNG, VNCH 4/04/2013
Xin chuyển đến Quý Vị, Qúy NT và CH...
Bài viết của GS Nguyễn Ngọc Bích, nhân lưỡng viện quốc hội tiểu bang Virginia, chấp thuận Nghị quyết SJR 455, chọn ngày 30-4 năm nay 2013 và cho những năm sau đó, là Ngày Nam Việt Nam hay là Ngày Việt Nam Cộng Hòa.
Xin mời Qúy Vị xem bài viết và bản dịch Nghị quyết SJR 455 của GS Nguyễn Ngọc Bích...
Để tường..
NIÊN-KHÓA 2013
NGHỊ-QUYẾT LƯỠNG VIỆN DO THƯỢNG-VIỆN KHỞI XƯỚNG SỐ 455
Chỉ-định ngày 30/4 năm 2013 và những năm kế-tiếp, là Ngày Công Nhận
Nam Việt Nam ở Virginia
Được Thượng-viện đồng-thanh chấp thuận ngày 21/2/2013
Được Hạ-viện đồng-thanh chấp thuận ngày 22/2/2013
XÉT VÌ, những người Mỹ gốc Nam Việt Nam, một dân-tộc oai hùng và cần mẫn, hiện là nhóm người Mỹ gốc Á lớn thứ tư trên đất Mỹ; và
XÉT VÌ, một cuộc di-cư vĩ-đại của người Việt miền Nam đã sang Hoa-kỳ khi bạo-quyền cộng-sản chiếm xong Việt-nam Cộng-hòa sau ngày Sài-gòn thất thủ vào năm 1975; và
XÉT VÌ, cho đến phút chót, những binh sĩ trong Quân-lực VNCH đã kiên-cường chiến-đấu để bảo-vệ nền tự do của họ một cách tài-tình, táo-bạo và can-đảm, như trường-hợp Lữ-đoàn III Kỵ-binh QLVNCH đã chứng-minh sự dũng-cảm và tài-nghệ trong chiến-đấu đến độ được lãnh Huy-chương của Tổng-thống Hoa-kỳ dành cho một đơn-vị; và
XÉT VÌ, gần 60 nghìn chiến-sĩ Hoa-kỳ đã hy-sinh trong Chiến-tranh VN và 224 nghìn binh sĩ QLVNCH đã nằm xuống để bảo-vệ quốc gia của họ; và
XÉT VÌ, mặc dầu sự hy-sinh của người Mỹ rất to lớn ở VN, một số trận chiến khắc nghiệt nhất--kể cả cuộc chiến dã-man sau khi Hoa-kỳ đã rút khỏi VN--đã được gánh vác chủ-yếu bởi các đồng-minh Nam Việt Nam của chúng ta; và
XÉT VÌ, cuộc Tổng-công-kích Tết Mậu-thân 1968 của CS là nhằm bẻ gãy ý-chí chống lại CS của quân dân Miền Nam, Quân-lực VNCH đã chống trả quyết-liệt, và không một đơn-vị nào bỏ chạy hay tan hàng; thật vậy, đến ngay cảnh-sát cũng hăng say chiến-đấu, dùng súng lục chống lại quân chính-quy của địch được võ-trang đầy đủ; và
XÉT VÌ, cùng với bộ-binh, thủy-quân, không-quân, và TQLC Hoa-kỳ, Quân-lực VNCH đã tận-diệt bộ-đội du-kích của Việt-Cộng, loại-trừ hẳn thành-phần này ra như một binh-đội còn có khả-năng chiến-đấu trong phần còn lại của cuộc chiến; và
XÉT VÌ, hầu hết các đơn-vị chiến-đấu của Hoa-kỳ đã rời VN vào năm 1972, các đơn-vị QLVNCH đã tiếp-tục chiến-đấu rất hào-hùng chỉ với một sự giúp đỡ tối-thiểu của Mỹ, đánh bại cuộc Tổng-công-kích Mùa Hè Đỏ Lửa năm ấy, một cuộc xâm-lăng quy-mô và quy-ước trên toàn miền, có chiến-xa T-54 của Liên-Xô dẫn đường; và
XÉT VÌ, chính chiến-thắng của QLVNCH vào Mùa Hè Đỏ Lửa đã buộc Bắc-Việt phải chấp nhận kết-thúc chiến-tranh qua thương thảo; và
XÉT VÌ, tiếc thay, vào năm 1974 Hoa-kỳ đã rút cầu bằng cách giảm gần hết yểm-trợ quân-sự, kể cả không-lực, cắt nghiêm-trọng việc cung-cấp dầu xăng và đạn-dược cho Quân-lực VNCH--giờ đây bị bóp nghẹt bởi thiếu hết quân-trang quân-cụ trong khi chiến-xa và pháo-đài chỉ được phát một số-lượng rất nhỏ đầu đạn, có khi xuống đến vài quả trong một ngày, thậm chí đến các bộ truyền tin cũng không cả có pin để xử dụng; và
XÉT VÌ, việc thắt chặt các đường dây tiếp-tế cho Quân-lực VNCH đã làm suy sụp tinh-thần và khả-năng chiến-đấu của họ, làm cho việc chiến-đấu hữu hiệu của ngay những đơn-vị can trường nhất của Miền Nam cũng không thể thực-hiện được trước cuộc xâm-lăng chót của quân Bắc-Việt, vào lúc đó vẫn được cung-cấp đầy đủ bởi đồng-minh Trung-Cộng và Liên-Xô của họ; và
XÉT VÌ, bởi tất cả mọi người có liên-hệ với Mỹ hay chính-quyền VNCH rất lo ngại về viễn-ảnh trả thù tệ-hại của CS nên vào phút chót, trong khi quân-đội CS tràn xuống miền Nam vào mùa Xuân năm 1975, 125 nghìn nhân-viên then chốt của VNCH đã được không-vận từ Miền Nam sang các trại tỵ nạn ở Hoa-kỳ; và
XÉT VÌ, ngay trong lúc binh lính Mỹ và nhân-viên Sứ-quán Hoa-kỳ được trực-thăng đến đón thì có những bà mẹ VN kinh hãi ném ngay con mình vào tay những người hoàn-toàn xa lạ, chỉ để mong làm sao cho con mình thoát được cảnh tắm máu sắp xảy ra; và
XÉT VÌ, chế-độ kinh-hoàng xuất hiện gần như tức-khắc nên người Việt miền Nam đã trong tuyệt-vọng trốn chạy bạo-quyền sát sinh CS, đưa đến khoảng 2 triệu người đã tìm cách trốn khỏi "thiên-đường nhân-dân" do CS Bắc-Việt hứa hẹn; và
XÉT VÌ, đi bằng những con thuyền mỏng manh, chật ních, rất nhiều người miền Nam đã liều lĩnh ra khơi, đi vào sóng gió bão táp của Biển Đông, đem lại cái chết của hàng trăm ngàn người bị lật thuyền, chìm xuống đáy đại-dương; mặc dầu vậy, những con số khổng-lồ người Việt miền Nam vẫn tiếp-tục ra đi từ năm 1975 đến giữa thập niên 1980; và
XÉT VÌ, cũng bắt đầu từ 1975 và kéo dài hàng thập niên sau đó, hơn một triệu người miền Nam--đặc-biệt là các cựu-sĩ-quan và công-chức chính-phủ--bị đưa vào các trại tập trung mà được gọi một cách hiền lành là các trại "học tập cải tạo," nơi đó nhiều ngàn người đã bị "cải tạo" đến chết luôn; và
XÉT VÌ, những trại tập trung của CS được nổi tiếng qua các chế-độ khổ-sai tàn-bạo, nhồi sọ về chính-trị, và những nhiệm-vụ chết người như đi chân đất dò mìn, không hề qua những thủ-tục cáo buộc tội-trạng hay xét xử trước tòa án; và
XÉT VÌ, những điều-kiện trong trại tệ hại đến mức nhiều người sống sót cho rằng gần một phần ba các tù-binh đã chết trong thời-gian bị cầm tù; và
XÉT VÌ, con số di-cư của người Việt miền Nam sang Hoa-kỳ lên tới đỉnh-điểm vào năm 1992 khi, sau hàng thập niên bị tra tấn, nhiều người sống sót từ các trại tập trung nói trên cuối cùng mới được thả ra và bảo trợ bởi gia-đình họ sang xứ này; và
XÉT VÌ, sau khi chịu cực-hình qua nhiều năm khổ đau và ngược-đãi không thể tưởng-tượng nổi, những người miền Nam đã trốn được khỏi quê hương đã tỏ ra tài-năng và thông minh vượt bực để trở thành một nhóm người dám vào thương-trường và tìm đường thăng-tiến, giải-quyết chóng vánh những bước đầu nghèo khó sau khi đến Hoa-kỳ; và
XÉT VÌ, ngày nay, 82 phần trăm người Việt miền Nam có mặt ở Hoa-kỳ là những người sinh trưởng ở đây hay là người đã có quốc-tịch Hoa-kỳ, một tỷ-lệ rất cao trong mọi nhóm di-dân có quốc-tịch; và
XÉT VÌ, qua nhiều thập niên, những người Mỹ yêu nước gốc Nam Việt Nam này đã đóng góp đáng kể vào nước Mỹ với trí-tuệ, tài-năng, quyết-tâm và lòng trung-thành của họ, với không ít con em đang phục-vụ một cách hãnh-diện trong Quân-lực Hoa-kỳ; do đó,
Thượng-viện QUYẾT-NGHỊ, với sự đồng-thuận của Hạ-viện,
Là Đại-nghị-viện Virginia sẽ lấy ngày 30 tháng Tư 2013 và cùng ngày này trong những năm kế-tiếp, làm Ngày Công Nhận Nam Việt Nam ở Virginia; và
QUYẾT-NGHỊ TIẾP,
Là Thư-ký Thượng-viện chuyển một bản của Nghị-quyết này tới Hiệp-hội Thương mại Á-châu ở Virginia và Nghị-hội Toàn-quốc Người Việt tại Hoa-kỳ đặng cho những thành-viên của hai tổ-chức này được biết về quyết-định của Đại-nghị-viện Virginia về vấn-đề này; và
CUỐI CÙNG QUYẾT-NGHỊ,
Là Thư-ký Thượng-viện đưa việc chỉ-định ngày này lên Trang Nhà Điện Tử của Đại-nghị-viện Virginia.
người không ngồi bằng cái đầu của mình ??? hoà giải với việt cộng là tự sát ,bọn làm chính trị nẳm vùng cho cộng sản trong cộng đồng người việt tỵ nạn công sản tìm mọi đủ chiêu thức đưa người việt quốc gia ngồi lại hòa giải hòa hợp với việt cộng...bọn đâm sau lưng người việt quốc bắc cụ chồn lùi vì tư lợi cá nhân mà đâm sau lưng và phản bội người việt quốc gia chúng ta nên cảnh giác bọn chó đẻ này... ***bạn hãy nhớ bạn là con người trong đảng hèn hay bắc cụ chồn lùi cho đãng hèn ...và đừng tự mình lản hèn hạ thêm*** cục đá mà biềt nói năng chồn lùi bắc cụ hàm reng chẳng còn
Đúng vậy, đừng chửi bới, chỉ trích nhau nữa, caí gì sai thì chúng ta phải công nhận. Chỉ trong cái forum nhỏ này mà chúng ta đã không đoàn kết lại được thì thử hỏi làm sao mà tìm được sinh lộ cho dân tộc? (nói hơi hoa mỹ và cao xa 1 tí). Chắc chắn 1 điều: nếu lãnh đạo cs biết hồi đầu là ngạn, dẹp bỏ cái chủ thuyết vô thần cs dao mác lưỡi lê...bà con trong và ngoài nước sẽ đoàn kết lại thì tía thằng hán cẩu cũng không dám lấy 1 tấc đất của ông cha chúng ta đã đổ bao xương máu để có được. Quê hương VN chúng ta đã chịu quá nhiều tang thương đau khổ do chiến tranh, dù bên nào ngã xuống thì cũng là người VN máu đỏ da vàng, đau lòng lắm, đừng nhìn về quá khứ để khơi lại vết thương cho nó rỉ máu rồi chúng ta lại không kiềm chế được đau thương, tức giận. Cái chính là làm sao để người dân ý thức được họa mất nước và những người lãnh đạo của csVN hãy sớm thức tỉnh trước khi quá muộn và lịch sử nghìn năm bịa miệng vẫn còn trơ trơ. Mong lắm thay và hy vọng ngày đó sẽ không xa trước khi quá muộn để bọn chệt+ nhuộm đỏ quê hương ta. Tôi biết chắc 1 điều: trong diễn đàn này dù là người cs hay quốc gia đều không muốn VN quê hương chúng ta rơi vào tay ngoại xâm để chịu thêm ngàn năm đô hộ? Mong lắm, mong lắm thay.
Topic này đã bị loãng và không còn đúng chủ đề nữa, eaglevn xin đề nghị mở topic mới trong box tham luận để mọi người vào tham gia kể cả công an mạng, trên tinh thần tôn trọng không chửi tục, nếu ai đuối lý và mọi người chứng minh rằng anh sai thì anh không được "cãi giống". Các anh nhận tiền của đảng cs để làm việc, đó là caí job của các anh dù là hèn hạ hay không chúng ta không bàn ở đây. Ở đây chỉ nói đến 1 vấn đề là người VN chúng ta có ý thức hay không đến sự tồn vong của dân tộc trước hiểm họa bắc phương. Đừng để nghìn năm bia miệng vẫn nguyền rủa về những hành động bán nước của mình ghi trong sử sách như những lê chiêu thống của thế kỷ 21, hãy tự mà suy nghĩ. Đính chính: đây không phải là vẫn đề hòa hợp hoà giải hay tinh thần của nghị quyết "ba xạo" (36), đừng lẫn lộn.
Chào bạn
Ở Forum này là một Phố ảo tình chân không phân biệt Quốc Gia hay CS đối với mọi người đó là một lý lẽ đơn giản .Chúng tôi không cần biết bất cứ ai có lập trường gì ???nhưng riêng chúng tôi khẳng định lập trường chống chế độ CS , phe nào cũng vậy có mặt tốt và mặt xấu của nó .
Phe Quốc Gia nhiều kẻ cũng tham nhũng bại hoại và tư tưởng xoay chiều về phía CS và ngược lại phía CS cũng có nhiều người xoay về phía Quốc Gia . Cho nên chúng tôi nói bất cứ phe nào lãnh đạo làm đầy đủ chức năng đưa Tổ Quốc lên hàng đầu , có nhân quyền , có tự do etc ...
ĐÓ LÀ NHỮNG VIỆC DÂN VN CHÚNG TÔI CẦN
Các bạn chửi nhau trên Forum chẳng qua là thành kiến giữa cá nhân và cá nhân rốt cuộc ĐCS chúng đưa người vào để phá hoại và chúng nó cười trên đầu chúng ta " Ngư Ông Đắc Lợi " theo nghị quyết 36 chủ trương của ĐCS VN ( sau này tôi sẽ bàn và vạch rõ Nghị quyết 36 ) vậy tại sao chúng ta không ngồi lại thảo luận hiện tình đất nước ???
Riêng cá nhân bạn có bài post trên khiến tôi có nhận định tầm nhìn của bạn theo một khía cạnh nhỏ và phân vân sự thực ra sao . Nếu bạn nhìn qua sự kiện lịch sử sẽ thấy từng phần
Cách đây hơn 20 thế kỷ, vào thời Xuân Thu, nhà binh pháp số một của nhân loại là Tôn Tử có nói (đại ý): “Chiếm được thành quách mà không chiếm được lòng người thì cũng kể là thất trận”.
Quả là có một “chiến thắng” khi chiếc xe thiết giáp T54 của Cộng quân húc đổ cổng Dinh Độc lập, đầu não của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, và khi toàn bộ Quân lực miền Nam buông súng. Tiếp theo đó là những lời huênh hoang của các lãnh đạo CS đương thời, nào là “Đế quốc Mỹ đã thua trận”, nào là “Từ đây lịch sử sẽ có một cột mốc mang tên: Thế giới sau VN!”, nào là “Trong 10 năm tới chúng ta sẽ vượt Nhật, và 15 năm tới sẽ vượt Mỹ” v.v…. Men “chiến thắng” của CS cũng bày tỏ qua nhiều hành động đáng được ghi vào lịch sử: xua đuổi hoặc giết bỏ các thương binh VNCH để chiếm lấy các quân y viện, trục xuất khỏi nhà thân nhân các quân cán chính miền Nam không may có cơ ngơi hơi khá to đẹp, kìn kìn khuân vác chuyên chở bao tài sản công lẫn tư ra miền Bắc, chia chác cho nhau đất đai nhà cửa của kẻ thua trận, gọi đấy là chiến lợi phẩm, tìm cách “mượn vĩnh viễn” vô số cơ sở của các giáo hội… Tuy nhiên, đó chỉ mới là những hành động ăn cướp kiểu đột xuất. Phải ăn cướp có chính sách thì mới chứng tỏ ta là người chiến thắng oanh liệt! Thế là những chủ trương thâm độc ra đời: nào là “xây dựng kinh tế mới” để tước đoạt nhà cửa của cư dân thành thị miền Nam, nào là “cải tạo công thương nghiệp” để cướp bóc và phá hủy hạ tầng cơ sở đầy hữu hiệu của nền kinh tế tư bản, nào là “cải tạo tư tưởng chính trị” để đọa đày hàng triệu quân cán chính VNCH -tài nguyên đất nước- trong vô số trại tù khủng khiếp mang mỹ danh lừa dối “trại cải tạo”, để tống ra khỏi mọi cơ quan công quyền, mọi cơ sở giáo dục ở miền Nam những “đầu óc ngụy độc hại” vốn cũng là nguyên khí quốc gia, để tịch thu phá hủy bao kho tàng văn hóa từ văn chương, âm nhạc tới mỹ thuật, từ tủ sách thư viện tới thánh thất miếu đình, từ lễ hội nhân gian đến lễ hội tôn giáo, nào là “san bằng lợi tức, thực hiện công bình xã hội” qua mấy chiến dịch hoán đổi tiền, đăng ký vàng nhằm mục đích vét sạch túi nhân dân và vô sản hóa quần chúng ngoài đảng. Đó là chưa kể chủ trương bán bãi, săn lùng người vượt biên chỉ nhằm mục tiêu chủ yếu là cướp nữ trang vàng bạc của những ai không chịu đựng nổi chế độ mà muốn thoát ra nước ngoài.
Và đây chính là một trong những dấu hiệu của việc chiến thắng trở thành chiến bại. Sự thất bại này có nhiều mặt. Trước hết thất bại về mặt nhân tâm. Ngay trong những tháng ngày hấp hối của chế độ Sài Gòn, hàng triệu người miền Nam đã dùng đủ mọi cách để vào nam, “chạy giặc CS”, trốn “đoàn quân giải phóng” như trốn ôn dịch. Sau đó vài tháng là hàng ngàn, hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn, rồi cả triệu người dân miền Nam (những ai có cơ may và phương tiện), thậm chí cả một số dân miền Bắc, đã “bỏ phiếu bằng chân”, liều mạng tìm đường thoát khỏi “thiên đường xã hội chủ nghĩa” bằng tất cả mọi phương tiện. “Nạn thuyền nhân” như tên gọi hiện giờ là những trang bi hùng nhất của lịch sử nhân loại và lịch sử dân tộc. Hiện nay, cuộc đào thoát khỏi chế độ vẫn còn tiếp diễn, dưới hình thức kết hôn với Việt kiều, du học không về nước, đoàn tụ theo diện bảo lãnh, làm công nhân xuất khẩu rồi trốn ở lại… Nhưng trước đó phải kể đến sự thất vọng, ngỡ ngàng và đau xót của bao chiến binh hay dân thường miến Bắc lần đầu tiên vào được miền Nam, thấy được cảnh sống sung túc, bầu khí tự do, trình độ phát triển và tinh thần nhân bản của VNCH. Ai quên được những giòng nước mắt tức tưởi của nhà văn Dương Thu Hương ngồi xuống bên vệ đường thành phố Sài Gòn tháng 5 năm ấy, và lời tuyên bố cay đắng sau đó của bà: “Cuộc chiến giải phóng miền Nam là cuộc chiến ngu xuẩn nhất trong lịch sử dân tộc”. Nhạc sĩ Tô Hải, một người từ trong lòng chế độ ở miền Bắc, cách đây khá lâu cũng nhận định: “Đây là sự hy sinh cực kỳ vô duyên cho một chủ nghĩa không tưởng, cho sự tiếm quyền của một lớp người đang âm mưu làm Vua của cái nước Việt Nam khốn khổ này bằng chiêu bài Độc lập, Tự do mà ở các nước người ta đã có từ nửa thế kỷ trước nay rồi, vì người ta may mắn thay đã không có đảng Cộng sản cai trị!” Ông còn nói thêm về cái động lực gây nên cuộc chiến đó là chủ nghĩa cộng sản: “Đấy chính là một tà giáo đại bịp nhất trong lịch sử loài người mà những tên lãnh tụ tối cao của chúng dựa vào đó để gây chiến tranh nồi da xáo thịt, để tiến hành âm mưu hiểm độc tiêu diệt mọi lòng tin khác, mọi nhận thức, mọi tình cảm, mọi tình yêu, kể cả lòng yêu nước của con người!”.
Tiếp đến là thất bại về mặt kinh tế. Những chính sách như cải tạo công thương nghiệp, đưa miền Nam hòa nhập vào nền kinh tế xã hội chủ nghĩa, những chủ trương như đổi tiền, tự sản tự tiêu, ngăn sông cấm chợ, bãi chợ đông đồng… thập niên 1975-1985 đã đẩy đất nước đến bờ vực thẳm. Cuộc “đổi mới kẻo chết” do toàn dân uất ức đòi hỏi (chứ không do nhận định sáng suốt của đảng như CS tuyên truyền) đã đưa đất nước chuyển sang kinh tế thị trường, tự do buôn bán làm ăn sản xuất khiến người dân dễ thở hơn một chút. Nhưng cũng vì thòng cái đuôi “theo định hướng xã hội chủ nghĩa”, dành ưu tiên cho “kinh tế quốc doanh, công ty nhà nước”, dựa nguyên tắc “đất đai nhân dân chỉ có quyền sử dụng” (còn quyền quản lý -thực chất là quyền sở hữu- thuộc nhà nước, thuộc đảng), đưa ra những chương trình quy hoạch đất đai, mở rộng đô thị, xây dựng khu chế xuất, mời gọi đầu tư nước ngoài… bất chấp sự bảo vệ môi trường, sự an sinh của dân chúng, sự tôn trọng tài sản công dân, sự đồng bộ trong kế hoạch phát triển, cộng thêm nạn “quy hoạch treo”, “lãnh chúa địa phương”, “cường hào ác bá”… tất cả đã tạo nên một thiểu số tư bản đỏ giàu sụ, sống xa hoa, thuộc giai cấp thượng lưu, bên cạnh một thiểu số trung lưu và đại đa số nhân dân bị đẩy vào giai cấp hạ lưu nghèo khổ… Đất nước hiện sống còn nhờ dựa vào việc bán tài nguyên (, mượn vốn quốc tế, trông chờ kiều hối hải ngoại…
Thất bại về mặt ngoại giao quốc phòng. Năm 1975 chiến thắng nhờ đàn anh Trung Cộng, (TC), Việt cộng (VC) càng hí hửng tin vào tình quốc tế vô sản, nghĩa đồng chí anh em (niềm tin này có từ thời tên quốc tặc HCM). Thế nhưng bang giao quốc tế chỉ là vấn đề quyền lợi dân tộc, nghĩa tình cộng sản chỉ là cá lớn nuốt cá bé, trong tội ác (nhất là tội ác xâm lăng) không có đồng chí mà chỉ có đồng lõa, sẵn sàng phản bội nhau khi chia chác chiến lợi phẩm. Liền sau chiến thắng, Trung cộng đã đòi trả nợ. Khổ nỗi đầu óc bành trướng đại Hán chỉ đòi trả bằng đất đai. Thế là VC phải để yên cho TC xây dựng Hoàng Sa mà chúng đã chiếm của VNCH một năm trước đó. Tới năm 1979 lại đành mất một số cao điểm chiến lược trên vùng biên giới phía Bắc. Năm 1999 rồi 2000 lại dâng tiếp cho quan thầy gần cả ngàn km2 lãnh thổ và trên mười ngàn km2 lãnh hải. Năm 2008 lại để cho Tàu vào tận trong đất nước qua dự án khai thác bauxite Tây Nguyên, qua chủ trương cho thuê rừng quốc phòng và rừng phòng hộ. Song song đó là để cho lân quốc Bắc phương, kẻ thù truyền kiếp, xâm lấn quốc gia về mặt kinh tế, văn hóa, chính trị. Chiến thắng cho độc lập tự do đâu chả thấy, chỉ thấy đất nước, nhất là Bộ Chính trị đảng, ngày càng vào trong cái rọ của Tàu đỏ
Cám ơn bài viết phân tích rỏ ràng của HoangLan22 .
Đúng vậy, đừng chửi bới, chỉ trích nhau nữa, caí gì sai thì chúng ta phải công nhận. Chỉ trong cái forum nhỏ này mà chúng ta đã không đoàn kết lại được thì thử hỏi làm sao mà tìm được sinh lộ cho dân tộc? (nói hơi hoa mỹ và cao xa 1 tí). Chắc chắn 1 điều: nếu lãnh đạo cs biết hồi đầu là ngạn, dẹp bỏ cái chủ thuyết vô thần cs dao mác lưỡi lê...bà con trong và ngoài nước sẽ đoàn kết lại thì tía thằng hán cẩu cũng không dám lấy 1 tấc đất của ông cha chúng ta đã đổ bao xương máu để có được. Quê hương VN chúng ta đã chịu quá nhiều tang thương đau khổ do chiến tranh, dù bên nào ngã xuống thì cũng là người VN máu đỏ da vàng, đau lòng lắm, đừng nhìn về quá khứ để khơi lại vết thương cho nó rỉ máu rồi chúng ta lại không kiềm chế được đau thương, tức giận. Cái chính là làm sao để người dân ý thức được họa mất nước và những người lãnh đạo của csVN hãy sớm thức tỉnh trước khi quá muộn và lịch sử nghìn năm bịa miệng vẫn còn trơ trơ. Mong lắm thay và hy vọng ngày đó sẽ không xa trước khi quá muộn để bọn chệt+ nhuộm đỏ quê hương ta. Tôi biết chắc 1 điều: trong diễn đàn này dù là người cs hay quốc gia đều không muốn VN quê hương chúng ta rơi vào tay ngoại xâm để chịu thêm ngàn năm đô hộ? Mong lắm, mong lắm thay.
ý kiến rất hay .
Nhưng đề nghị Việt Cộng không nói láo thì khó hơn làm tay sai bán nước .
ý kiến rất hay .
Nhưng đề nghị Việt Cộng không nói láo thì khó hơn làm tay sai bán nước .
:haf ppy:
Không cho VC nói láo khác nào không cho chó ăn ..kít (quê VN) thì dẹp luôn cái đãng cướp VC cho rồi.
40 năm rồi nghe riết vẫn bị lừa...Cứ về tới phi trường TSN là thấy bộ mặt VC vẫn còn nguyên ....Hehehe
Đúng vậy, đừng chửi bới, chỉ trích nhau nữa, caí gì sai thì chúng ta phải công nhận. Chỉ trong cái forum nhỏ này mà chúng ta đã không đoàn kết lại được thì thử hỏi làm sao mà tìm được sinh lộ cho dân tộc? (nói hơi hoa mỹ và cao xa 1 tí). Chắc chắn 1 điều: nếu lãnh đạo cs biết hồi đầu là ngạn, dẹp bỏ cái chủ thuyết vô thần cs dao mác lưỡi lê...bà con trong và ngoài nước sẽ đoàn kết lại thì tía thằng hán cẩu cũng không dám lấy 1 tấc đất của ông cha chúng ta đã đổ bao xương máu để có được. Quê hương VN chúng ta đã chịu quá nhiều tang thương đau khổ do chiến tranh, dù bên nào ngã xuống thì cũng là người VN máu đỏ da vàng, đau lòng lắm, đừng nhìn về quá khứ để khơi lại vết thương cho nó rỉ máu rồi chúng ta lại không kiềm chế được đau thương, tức giận. Cái chính là làm sao để người dân ý thức được họa mất nước và những người lãnh đạo của csVN hãy sớm thức tỉnh trước khi quá muộn và lịch sử nghìn năm bịa miệng vẫn còn trơ trơ. Mong lắm thay và hy vọng ngày đó sẽ không xa trước khi quá muộn để bọn chệt+ nhuộm đỏ quê hương ta. Tôi biết chắc 1 điều: trong diễn đàn này dù là người cs hay quốc gia đều không muốn VN quê hương chúng ta rơi vào tay ngoại xâm để chịu thêm ngàn năm đô hộ? Mong lắm, mong lắm thay.
Quote:
Originally Posted by eaglevn
Topic này đã bị loãng và không còn đúng chủ đề nữa, eaglevn xin đề nghị mở topic mới trong box tham luận để mọi người vào tham gia kể cả công an mạng, trên tinh thần tôn trọng không chửi tục, nếu ai đuối lý và mọi người chứng minh rằng anh sai thì anh không được "cãi giống". Các anh nhận tiền của đảng cs để làm việc, đó là caí job của các anh dù là hèn hạ hay không chúng ta không bàn ở đây. Ở đây chỉ nói đến 1 vấn đề là người VN chúng ta có ý thức hay không đến sự tồn vong của dân tộc trước hiểm họa bắc phương. Đừng để nghìn năm bia miệng vẫn nguyền rủa về những hành động bán nước của mình ghi trong sử sách như những lê chiêu thống của thế kỷ 21, hãy tự mà suy nghĩ. Đính chính: đây không phải là vẫn đề hòa hợp hoà giải hay tinh thần của nghị quyết "ba xạo" (36), đừng lẫn lộn.
Ý kiến hay nhưng nếu làm được thì VN đã thay đổi từ lâu rồi.
Bọn ta đây nếu không đẻ ra cha chú mày thì con ta cũng lớn hơn chú mày là cái chắc, vì vậy chú mày láo khoét cũng không gạt được ai cả. Thật ra, chú mày cũng chưa trồi ra khỏi bô Ba Đình, đừng nổ: "tôi có đi qua một loạt Seoul, Taipei, Hongkong " vì trình độ chú mày ra sao, ai cũng biết.
Bao nhiêu người ở đây, ai cũng có con học tiếng Việt, trình độ tiếng Việt học 1 năm ra sao, ai cũng biết, chú mày láo khoét như 1 thằng chăn trâu, chưa chắc gạt được dân trong nước, chứ chẳng thể nào gạt đựơc ai ở đây. Còn trình độ tiếng Anh kiểu Bắc Cụ thì ta cũng có nói rồi, vậy: tiếng Việt chú mày chỉ mới học có 1 năm, tiếng Anh thì kiểu Bắc Cụ, vậy hàng ngày chú mày nói tiếng gì?
Easter là quốc lễ của Mỹ, chú mày cho con học trường Đảng đem kẹo Trung Cộng về rồi nói là ở Mỹ? hay là Mỹ...Tho?
Chú mày nói VNCH cam tâm dâng nước cho CS? Vậy chứ ai đang cam tâm dâng nước cho Tàu Cộng? Có muốn láo thì đừng coi thường dân trí của dân Hải Ngoại, họ không bị lũ tà quyền làm ngu dân như dân trong nước đâu, phải nghiên cứu tìm hiểu cho bớt ngu như bấy lâu nay chú mày tự tỏ ra cho mọi người thấy.
Chú mày chê VNCH ăn hại gần 40 năm nay, vậy chứ trong thời gian đó có bao nhiêu gương vẻ vang dân Việt trên khắp Thế Giới? Trong cùng gần 40 năm đó, bọn tà quyền VC làm được gì cho dân, cho nước? hay bán cả mồ mả tổ tiên ông bà chú mày rồi tẩu tán tài sản ra ngoại quốc? làm cho người mang hộ chiếu VC không dám ngẩng mặt lên nhìn người? Từ thằng Thủ Tướng cho đến Chủ Tịch nước, ra Hải Ngoại chỉ biết làm trò hề và ăn mày, có làm gì vẻ vang cho dân Việt không?
Quote:
Originally Posted by xeômviệt
@baymuoi
Tôi đâu phải vô đây “ăn thua đủ” gì với bọn này. Đừng hiểu lầm. Tự tụi nó làm tôi khinh miệt, chứ tôi đâu muốn vậy. Thắng hay thua thì được gì chứ? Nhưng nghe ông, tôi cũng rán ignore những cái tầm xàm, tào lao của bọn này. Hôm nay chợt rảnh rang nên tán dóc với ông xa xôi, tiếp tục bài viết hôm trước một chút.
Vài năm trước (2010), tôi có đi qua một loạt Seoul, Taipei, Hongkong rồi ghé Hà Nội vài hôm trước khi vào Saigon. Dù đã bỏ công xây dựng lại gần 40 năm, dưới mắt tôi Hà Nội rất nhạt nhẽo, thốc thếch.. nếu mang ra so sánh cái dễ thương, thoáng khoát của Saigon nắng cháy da người. Tôi đâm ra bực bội. Thật bực. Vậy mà miền Nam để cho thua. Vậy mà để đất nước tan tành. Bao nhiêu là hy sinh vô ích. Quân đội. Dân thường. Trên biển cả. Nói cho đúng, “cam tâm” dâng nước cho cộng sản. Tôi đâm ra thù ghét chính quyền miền Nam, bất lực và bạc nhược. Đìều đó không có nghĩa là tôi phải thân cộng. Nhưng tôi dần dà tìm cách nghiên cứu vào mặt hay của họ, để hiểu “bên thắng cuộc”. Đó là lý do tại sao tôi trở lại và ở 13 tháng liên tục ở VN, chu du khắp nơi, học rành tiếng Việt. Sao mà ½ đất nước miền Bắc tồi tàn như thế mà có thể có chiến thắng hiển hách đến thế? Thống nhất đất nước không phải là chuyện ai cũng làm được. Đại thắng mùa xuân. Nghe mà bực. Người CS, có thể đi không cùng đường với chúng ta, thậm chí sai đường; nhưng nói họ là những kẻ không có lý tưởng, kẻ gây chiến tranh không chủ đích ...là cái sai lầm rất rất nặng (khi nào tôi rảnh, sẽ viết thêm cho ông đọc chơi). Chúng ta thua cuộc vì ta có một chính phủ quá tầm thường, quá tồi, quá khiếp nhược. Càng nghĩ tôi càng đâm ghét những lời chỉ trích phiến diện của đám “cộng hòa” cũ. Bô bô la la vô tích sự. Làm thì chẳng ra ngô ra khoai, thất bại rồi ngồi chì này chiết nọ. Ta có cả ngàn lý do để giải thích tại sao mình thua. Được gì chứ! Kết quả cuối cùng là tan tành xí quách. Bởi vậy, tôi đâm ra bẵn tính là vậy.
Chúc ông cuối tuần vui và hẹn kỳ sau (ở nick khác). Hehehe!
Thành thật cám ơn bạn có những ý kiến hay , mong rằng chúng ta hãy xóa bỏ những hiềm khích và cùng nhau nhìn về tương lai đất nước
Một lần nữa cám ơn bạn với bài post này
Wa! các bạn coi chừng lạc đề rồi đó. Chẳng có gì là hiềm khích cá nhân hay thù hận gì cả, sở dĩ chúng ta bàn cãi ở đây, là để vạch mặt cái láo khoét của bọn VC cho em cháu chúng ta sau này không bị lừa gạt như các thế hệ trước.
Vì chúng ta là những người đã từng trãi qua và biết rõ Cộng Sản là cái gì, VC là cái gì, nên chúng ta phải có bổn phận vạch mặt chỉ tên bọn chúng.
Gần 40 năm qua rồi, những hành hạ trong tù cải tạo hay gì gì đi nữa, cũng đã qua rồi, nhưng sự láo khoét của VC vẫn còn, và chúng ta có bổn phận phải vạch ra cho em cháu đời sau biết.
Chúng ta làm chuyện này, không phải vì tiền, vì chẳng ai trả lương chúng ta cả, mà vì thế hệ em cháu sau này.
Hơn nữa, 1 ngày là lính thì cả đời là lính. Chúng ta chưa hề giải ngũ, cấp trên hàng, nhưng chúng ta chưa hề đầu hàng.
Tuy ở trong cái forum nhỏ này thui nhưng thượng vàng hạ cám hầm bà lằng xáng cạp đều có hết, trình độ "9 chị - 9 em" cỡ nào cũng có, từ anh 7 cầu Muối đến anh giáo già đều có đủ. Như vậy thì làm sao mà tranh luận được? Ý thì hay nhưng thực hiện thì không được.
Tuy ở trong cái forum nhỏ này thui nhưng thượng vàng hạ cám hầm bà lằng xáng cạp đều có hết, trình độ "9 chị - 9 em" cỡ nào cũng có, từ anh 7 cầu Muối đến anh giáo già đều có đủ. Như vậy thì làm sao mà tranh luận được? Ý thì hay nhưng thực hiện thì không được.
:h afppy:
Bạn có thể nghe VC nhưng VC không bao giờ nghe bạn cả. Thử hỏi khúc ruột già ngàn dặm có bao nhiêu mà gởi thêm 10.000 cán ngố? Thấy chai này bạn dám uống không???Hehehe
Wa! các bạn coi chừng lạc đề rồi đó. Chẳng có gì là hiềm khích cá nhân hay thù hận gì cả, sở dĩ chúng ta bàn cãi ở đây, là để vạch mặt cái láo khoét của bọn VC cho em cháu chúng ta sau này không bị lừa gạt như các thế hệ trước. Vì chúng ta là những người đã từng trãi qua và biết rõ Cộng Sản là cái gì, VC là cái gì, nên chúng ta phải có bổn phận vạch mặt chỉ tên bọn chúng. Gần 40 năm qua rồi, những hành hạ trong tù cải tạo hay gì gì đi nữa, cũng đã qua rồi, nhưng sự láo khoét của VC vẫn còn, và chúng ta có bổn phận phải vạch ra cho em cháu đời sau biết. Chúng ta làm chuyện này, không phải vì tiền, vì chẳng ai trả lương chúng ta cả, mà vì thế hệ em cháu sau này. Hơn nữa, 1 ngày là lính thì cả đời là lính. Chúng ta chưa hề giải ngũ, cấp trên hàng, nhưng chúng ta chưa hề đầu hàng.
Chào bạn
Có lẽ Bạn đã hiểu lầm ý chính của Tôi , Vạch mặt bọn CS hay là chế độ CS điều này chúng ta là người giữ lập trường chống chế độ CS đều muốn cho mọi người chưa thức tỉnh hoặc con cháu chúng ta biết được về CS như thế nào
Hiềm Khích giữa cá nhân và cá nhân phỉ báng lẫn nhau nó lại là nghĩa khác cho dù người đó là CS , khiến người đọc không hiểu ( lấy một thị dụ Bạn và Tôi chửi nhau qua nhiều đề tài văn hóa , xã hội ETC ...Bạn thử nghĩ xem ai cũng có cái lý của họ chẳng bao giờ nhường bước . Ai sẽ là kẻ thắng rồi được gì ???) Là một người Lính cầm súng cũng cần phải có những cái cần phải làm CHIẾN TRANH TÂM LÝ ( tại sao có Tâm lý chiến ? , tại sao có Bộ chiêu hồi ? là mục tiêu của chúng ta cần làm nói như vậy chắc bạn hiểu
Vài hàng đến Bạn mong rằng đừng hiểu lầm
Chúc vui cuối tuần
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HÃY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN
HÃy CÓ Ý THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO TÔI
:h afppy:
Bạn có thể nghe VC nhưng VC không bao giờ nghe bạn cả. Thử hỏi khúc ruột già ngàn dặm có bao nhiêu mà gởi thêm 10.000 cán ngố? Thấy chai này bạn dám uống không???Hehehe
Câu này đúng hơn "BẠN CÓ THỂ NGHE VC NHƯNG ĐỪNG TIN NHỮNG GÌ VC NÓI ( lý do chúng nó lừa bịp quá nhiều cho dù một việc làm thật cũng không tin )
Có một điều cổ nhân thường nhắc nhở " LẤY CHÍNH NGHĨA THẮNG BẠO TÀN , LẤY NHÂN TÂM ĐỂ PHỤC NGƯỜI
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HÃY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN
HÃy CÓ Ý THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO TÔI
ý kiến rất hay .
Nhưng đề nghị Việt Cộng không nói láo thì khó hơn làm tay sai bán nước .
Quote:
Originally Posted by cha12 ba
:haf ppy:
Không cho VC nói láo khác nào không cho chó ăn ..kít (quê VN) thì dẹp luôn cái đãng cướp VC cho rồi.
40 năm rồi nghe riết vẫn bị lừa...Cứ về tới phi trường TSN là thấy bộ mặt VC vẫn còn nguyên ....Hehehe
Thôi đi súc vật tao thấy mấy con chó như mày chửi thì không có tiếp thu , chỉ khoái 1 thứ là phân thôi , mày ngu như vậy tao hỏi thiệt có phải do di truyền từ tổ tiên không hả súc vật , mày và nhửng con chó như mày không biết để tao dạy mày nè , mày có thấy NCK , PD không cho dù có về VN làm chó nhưng vẩn là 1 con chó nhật , chó phóc cho nên ít nhất nó củng được ăn cám còn mày và nhửng thằng bưng bô như mày chỉ là con chó ghẻ thôi , mày tưởng mày là ai ...sao mày và nhưng thằng bưng bô như mày không có yêu quê hương CS , sao lại phải chạy qua đây , mày yêu quê hương mà phải chạy qua bên này ôm chân mỷ đen sau , mày yêu quê hương mà ngồi đó chứng kiến bọn khốn CS đàn áp dâng đất dâng biển cho tụi ngoại bang nhưng lại khen nó là kẻ chiến thắng , CS trong lịch sử chưa bao giờ chiến thắng được lòng người ,, nó còn tồn tại là bởi vì có nhửng con chó như tụi bay 1 loài súc vật mà đi tới đâu bị khinh bỉ và coi thường tới đó ...mày chê người khác ngu mày thử hỏi coi mày khôn ..liền cở nào , mày làm nên trò trống gì hay chỉ biết vào đây bưng bô để rồi được cho ăn phân.....:ha fppy: nói nhiều chắc mày củng không biết bao nhiêu tao nghỉ mày và nhửng thằng bưng bô như mày ngon thì về VN sống với CS còn sống ở 1 xả hội văn minh tiến bộ này hahahah thì mày vẩn mải mải là con súc vật ...hỏi nhỏ thôi hôm nay ôm được mấy cái chân mỷ đen rồi súc vật ...nói thiệt cở mày so học vấn có lẻ còn thua đứa con của người hốt rác bên VN ...tụi bay chỉ có cái miệng khen mà đếc dám về VN sống đúng là súc vật mải mải là súc vật ....
Quote:
Originally Posted by xeômviệt
cái khôn thì gần 40 năm không thấy có bao nhiêu,
còn cái ngu, cái đần chỉ cần vài posts thôi đã thấy ..."bà cố" rồi.
Hehehe...
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.