Cho đến năm 2028 tới đây, Donald Trump sẽ chính thức không c̣n được quyền ra tái tranh cử tổng thống Hoa Kỳ do đă hoàn tất đủ hai nhiệm kỳ theo quy định của Hiến Pháp.
Dù vậy, cái tên
"Trump" sẽ không hề giảm bớt sức nóng trong đời sống chính trị và truyền thông ở nước Mỹ này. Đây là biểu tượng của một hiện tượng độc đáo mang tên
"Trumpism hậu quyền ứng cử", một bóng ma vẫn sẽ bao phủ bóng lên nước Mỹ cho dù ông không thể tranh cử thêm được nữa.
Câu hỏi đặt ra là:
"Khi Trump không c̣n được quyền ra tranh cử lần thứ 3, cuộc đối đầu giữa ông và các chính khách như Gavin Newsom sẽ diễn ra như thế nào? Và phải chăng Trump đang chủ động sử dụng ngôn ngữ thô bỉ để luôn được nhắc đến mỗi ngày trên hệ thống truyền thông ở Hoa Kỳ?"
Câu hỏi này cho thấy bản chất của cuộc khủng hoảng chính trị của nước Mỹ hiện nay: không c̣n là sự đối đầu trực tiếp trong pḥng phiếu, mà là cuộc chiến tranh giành quyền kiểm soát dư luận và hệ thống truyền thông, vốn là sân khấu quyền lực thực sự trong thời đại số.
Trump, không cần ra tranh cử, chỉ cần giữ sự hiện diện mọi nơi mọi lúc

(Ảnh: donaldjtrump.com)
Dù không thể ra tái tranh cử vào năm 2028, ông Trump vẫn là nhân vật trung tâm trong đời sống chính trị ở Mỹ. Những ứng viên kế tiếp của Đảng Cộng Ḥa vẫn phải đi
"theo dấu vết từ ảnh hưởng và lập trường tư tưởng của ông". Đối với phe Dân Chủ, Trump vẫn sẽ là mục tiêu để công kích bêu xấu h́nh ảnh và vận động dư luận.
Thống đốc California Gavin Newsom nắm hiểu rơ điều này. Ông không đấu tranh trực tiếp với tổng thống qua chuyện bầu cử, nhưng vẫn sử dụng những lời lẽ mạnh mẽ trên mạng xă hội để công kích, tạo ra sự chú ư và những sự khác biệt về lập trường và chính sách đối nội, đối ngoại. Newsom đấu tranh để giành sự chú ư trong bối cảnh Trump vẫn là
"ông hoàng của giới truyền thông" dù sẽ không c̣n giữ ghế tổng thống sau ngày 20 tháng Giêng năm 2029.
Ngôn ngữ thô tục: chiêu thức truyền thông hiệu quả
Trump sử dụng ngôn ngữ thô tục không phải là chuyện vô t́nh mà là một chiến thuật có chủ ư và tính toán. Ông ta không cần được mọi người yêu thích, mà chỉ cần được nhắc đến với số lần cao nhất, dù đó là những lời phát biểu gây sốc và xúc phạm mạnh mẽ. Chiêu này đă biến ông trở thành tâm điểm của mọi cuộc tranh luận, khiến cho giới truyền thông trong và ngoài nước không thể phớt lờ đi.
Chiến thuật này xây dựng lên h́nh ảnh một
"phản anh hùng"(antihero), một nhân vật thô lỗ, phi chính thống nhưng lại được nhiều người xem là biểu tượng cho sự thật thà, không giả dối, đặc biệt là những người cảm thấy bị hệ thống chính trị bỏ rơi.
Cuộc tranh giành quyền lực tay đôi năm 2028 sẽ không c̣n nằm ở pḥng phiếu
Khi Tổng thống Trump không c̣n quyền ra ứng cử nữa, những cuộc đối đầu với các chính trị gia như Thống đốc Newsom sẽ không c̣n là cuộc tranh cử tổng thống trực tiếp mà trở thành cuộc chiến nhằm kiểm soát dư luận, xây dựng lên h́nh tượng và tạo ảnh hưởng trong giới truyền thông.
Trump vẫn là tâm điểm của mọi cuộc tranh luận, buộc phe Dân Chủ phải đưa ra phản ứng, làm nổi bật bản thân bằng tạo ra sự cân bằng với ông. Dù không c̣n chức vụ, mức ảnh hưởng của ông vẫn c̣n là một
"vũ khí truyền thông" lợi hại.
Tuy nhiên, phe Dân Chủ cần nên thận trọng. Nếu họ lao vào đối đáp bằng ngôn ngữ thô tục, họ có thể đánh mất bản sắc chính trị cao thượng, khiến cho cử tri trung dung chán nản và từ chối tham gia bầu cử hoặc chuyển sang ủng hộ phe cực đoan.
Hậu Trump, bóng ma vẫn ngự trị
"Trumpism" không phụ thuộc vào việc Trump c̣n ra tranh cử hay c̣n là tổng thống đương nhiệm. Đó là chủ thuyết phản khoa học, bài bác vấn đề di dân, chống lại cơ cấu truyền thống của nền tự do dân chủ. Chủ thuyết này được nuôi sống qua nỗi sợ hăi, sự phẫn nộ và cảm giác mất mát của nhiều người dân.
V́ vậy, dù cho đến năm 2028 không c̣n ra tranh cử được nữa, ông Trump vẫn là trung tâm của sân khấu chính trị như là một biểu tượng, một bóng ma không chịu khuất phục. Những người có khả năng đứng đầu ở nước Mỹ trong tương lai như Gavin Newsom cần phải nhận thức rằng: đấu tranh với Trump không thể chỉ dựa trên sự tức giận hay qua đấu khẩu, mà cần phát thảo ra một chương tŕnh chính trị nhân bản, lư trí và có tầm nh́n xa.
Nếu không, cũng sẽ chỉ là người phát ngôn theo tiếng gầm của một kẻ không c̣n quyền lực chính thức nhưng vẫn có sức mạnh trong hệ thống truyền thông khổng lồ.
***
Cuộc chiến giữa Trump và Newsom (nếu có xảy ra), cũng như ở toàn bộ nước Mỹ, không chỉ là chuyện của cá nhân mà là biểu tượng của cuộc chiến về ư thức hệ giữa hai cực: dân chủ lư trí và dân túy cảm tính. Trong cuộc chiến này, chiến thắng không phải là những tiếng la to hơn, mà là ai giữ ǵn được phẩm chất cao quư của người đứng đầu trong cơn băo truyền thông và vấn đề chia rẽ quá lớn trong xă hội ở Mỹ này.