“Tôi đau đớn v́ dám nghĩ nhưng lại không dám nói ra. Nếu dám nói th́ lại không dám viết và nếu tôi dám viết th́ chẳng nơi nào chịu đăng bài tôi cả”-
Lời Tổng Biên tập Từ Hoài Khiêm trước khi tự vẫn.
Vụ Tổng Biên tập một tờ báo của đảng Cộng sản Trung Quốc tự vẫn gây phản ứng mạnh trong dư luận và các diễn đàn mạng.
Ông Từ Hoài Khiêm, 44 tuổi, làm chủ bút phụ trương Đại địa của tờ Nhân Dân nhật báo. Theo thông tin từ kênh chính thức, ông đă nhảy lầu t́m đến cái chết hôm 22/8. Trang microblog của Nhân Dân nhật báo nói: trước đó ông đă xin nghỉ phép v́ trầm cảm và đă t́m kiếm trợ giúp y tế.
Từ Hoài Khiêm sinh năm 1968, tốt nghiệp đại học Bắc Kinh năm 1989. Gần như suốt cuộc đời làm báo của ḿnh, ông công tác tại Nhân Dân nhật báo. Ông Từ được đánh giá cao với tư cách cây bút viết các bài b́nh luận.
Trong một phỏng vấn trước khi qua đời, ông Từ Hoài Khiêm nói: “Tôi đau đớn v́ dám nghĩ nhưng lại không dám nói ra. Nếu dám nói th́ lại không dám viết và nếu tôi dám viết th́ chẳng nơi nào chịu đăng bài tôi cả”.
“Tôi ngưỡng mộ những cây bút tự do, nhưng tôi không thể rời hệ thống v́ nếu làm như vậy th́ gia đ́nh tôi sẽ chịu hậu quả.”
Trong bài báo mang tựa đề “Hăy để cái chết chứng thực”, ông viết: “Chết là một từ nặng nề, nhưng ở Trung Quốc, trong nhiều trường hợp, không chết th́ xă hội không tỉnh dậy mà để ư và chẳng giải quyết được vấn đề ǵ”.
Từ Hoài Khiêm công tác nhiều năm tại Nhân Dân Nhật báo
Choáng váng và giận dữ
Các phát biểu trên của Từ Hoài Khiêm đă được nhắc lại nhiều lần trên các diễn đàn mạng của Trung Quốc. Một đốc giả viết trên mạng xă hội Đằng Tấn: “Tôi mới bắt đầu công việc phóng viên mà đă gặp nhiều khó khăn tới nỗi tôi thấy không thể nào khắc phục được”.
Một người khác đặt câu hỏi trên mạng Sina: “Từ Hoài Khiêm chết như một nhân chứng chăng? Cá nhân ông bị trầm cảm hay cả thời đại này trầm cảm? Cái đất nước nào mà lại thế này?”
Có người nhận xét rằng v́ phải sống với những điều giả dối lâu ngày nên ông Từ lâm bệnh. Họ cũng tỏ ra thất vọng về t́nh trạng tinh thần của các trí thức và nhà báo Trung Quốc.
“Người dân chính là các Tổng Biên tập của một đất nước. Họ chỉ có cuộc đời của ḿnh để đăng lên. Cuộc đời của họ là bài báo và cái chết là nhuận bút. Kết thúc cuộc đời một cách bi thảm là bản nháp chưa hoàn thành.”
Theo BBC
TTXVA