Vậy là Đội tuyển U23 (ĐT) của chúng ta đă nói lời chia tay với chiếc HCV Sea Games. Thêm một lần nữa, trong một đêm cuối tuần Jakarta mưa rơi tầm tă. Nh́n tấm biển “Goodbye Việt Nam” mà các CĐV chủ nhà Indonesia giương cao, có lẽ… chẳng biết nói ǵ nữa! Buồn nào hơn đêm nay…! Lần thất bại này là lần thứ mấy rồi? Khi con người ta đă quá nhiều lần vấp ngă, th́ thêm một lần vấp ngă nữa liệu có c̣n ư nghĩa? Liệu họ có c̣n cảm thấy đau đớn, có c̣n đứng lên, và nhất là có c̣n đủ tỉnh táo và lạc quan để rút ra những bài học cho tương lai được nữa không?
… Mất căn bản?
Có thể nói, lần bại trận này là không thể tranh căi và cũng không có ǵ để nuối tiếc. Trên chảo lửa Gelora Bung Karno, trước một Indonesia không hẳn là xuất sắc nhưng cao to, nhanh nhẹn, quyết liệt, U23 VN chẳng phải là đánh mất chính ḿnh mà là phơi bày sự yếu kém của ḿnh một cách… đầy đủ nhất.
Thực tế, đội tuyển vào sân với tinh thần mạnh mẽ hơn rất nhiều so với những trận đấu nhợt nhạt ở ṿng bảng. Nhưng… lực bất ṭng tâm. Họ đă cố gắng để giữ bóng, nhưng mỗi cầu thủ không tự ḿnh giữ bóng được, và cả đội cũng không thể luân chuyển bóng cho nhau để giữ bóng. Hậu quả là chúng ta buộc phải lao vào một cuộc chiến thể lực một cách hết sức bị động, và hầu như chúng ta không có một ưu thế nào ngoài sự nhẹ tay (có thể có) của trọng tài.
 |
Thêm một lần nữa, U23 VN lỡ hẹn với HCV SEA Games - Ảnh Getty |
Nh́n cách các cầu thủ nhọc nhằn xoay trở với trái bóng, có cảm tưởng họ giống như những cậu học tṛ… mất hết căn bản. Tất cả dường như chỉ là sự “vùng vẫy” theo bản năng chứ không hề có tí xíu ǵ gọi là tư duy bóng đá. Nếu xem cả đội h́nh là một khối kết cấu và mỗi cầu thủ là một mắt xích liên kết th́ thấy: chỉ cần một mắt xích “mắc lỗi hệ thống” th́ cả kết cấu sẽ bị lung lay ngay, huống chi là ở đội tuyển nh́n đâu cũng thấy lỗi. Và như là hệ quả của lỗi hệ thống, các cầu thủ (dĩ nhiên) mắc thêm hằng hà sa số những lỗi ngẫu nhiên: chuyền bóng vào chân đối thủ, phá bóng cẩu thả, bị cướp bóng trong chân dễ dàng…
Khi bản thân mỗi cầu thủ không tự xử lư được những vấn đề của riêng ḿnh, th́ những thứ như giữ cự ly đội h́nh, phối hợp nhóm, phản công bất ngờ, đánh lừa đối phương, động tác giả, ngẫu hứng… chỉ là những thứ xa xỉ không thể mơ tới. Hầu như cả trận đấu với Indonesia, các cầu thủ chỉ biết cuốn theo lối chơi của đối phương chứ không hề có chút ǵ gọi là “lấy lại thế trận”.
Nếu như tầm vóc thấp bé, thể lực không bền là những yếu tố hiển nhiên và khó có thể cải thiện trong ngày một ngày hai, th́ việc các cầu thủ thể hiện một tư duy bóng đá quá nghiệp dư như vậy trong khi V- League vừa làm lễ kỷ niệm 10 năm “bóng đá chuyên nghiệp” quả là điều vô cùng đáng suy ngẫm!?
Sa mạc bóng đá V- League?
Thất bại của U23 VN trên đấu trường SEA Games lần này là cái chết đă được báo trước từ lâu rồi. Sự thật là các giải đấu trong hệ thống thi đấu bóng đá Việt Nam mà đại diện là V-League ngày càng bị sa mạc hóa và không sản sinh ra tài nguyên ǵ có giá cho đội tuyển quốc gia. Và một sự thật khác khốc liệt hơn: công tác đào tạo, bồi dưỡng cầu thủ bóng đá trẻ ở các CLB bị cơn lốc mua bán vô tội vạ, nhập tịch cầu thủ, cầu thủ nước ngoài,… nhấn ch́m.
Các cầu thủ trẻ - những mầm xanh "yếu ớt và dễ bị tổn thương"- thật oái ăm lại phải sống trong môi trường bóng đá đầy ‘hoài nghi và độc hại’. Sự nguy hại đến từ cách điều hành quản lư của VFF, đến từ công tác chuyển nhượng cầu thủ, từ công tác trọng tài, sự suy đồi đạo đức bóng đá, đến vấn nạn mua bán độ, móc ngoặc, đi đêm,…
Một vấn nạn nữa đó chính là tư duy bóng đá "tạm thời"’, chú trọng vào kết quả hơn là xây dựng lối chơi nên hầu hết các đội bóng ở V-League đều lựa chọn lối chơi… vị bạo lực. Và một ṿng tṛn lẩn quẩn sinh ra giữa lối chơi bạo lực và các cầu thủ bạo lực. Chữ "bạo lực" ở đây dùng đúng nghĩa của nó chứ không phải chỉ là đá rắn hay quyết liệt không thôi.
Sinh trưởng trong một nền bóng đá "nhan sắc có hạn nhưng thủ đoạn vô biên" như vậy, chẳng trách sao chất lượng cầu thủ cứ mỗi thế hệ lại đi xuống đều: siêu nhân th́ ít mà dị nhân th́ nhiều. Những ǵ diễn ra trên đất Indonesia thực sự có thể c̣n chưa "tố cáo" hết thảy những ung nhọt của nền bóng đá nước nhà. Có ǵ mỉa mai hơn khi cầu thủ sút hụt bóng, chuyền bóng vào chân đối phương,… th́ ngay lập tức bị liên tưởng tới ‘tiêu cực’, tới ‘bán độ’ không?!
Lặng lẽ nơi đây…
Nếu có một điều ước, hẳn người hâm mộ bóng đá nước nhà sẽ mong được nghe Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF) nói một cái ǵ đó vào lúc này! VFF sẽ nói ǵ, hay sẽ lại lặng im, như đă bao lần im lặng, và hờ hững nh́n… nước trôi qua cầu ?!
Và ngược lại, nếu có ǵ muốn nói với VFF, th́ có lẽ người hâm mộ sẽ không đủ kiên nhẫn mà nói nữa, thay vào đó sẽ gởi đến VFF vài lời cám cảnh: ‘…Bao nhiêu năm rồi làm ǵ và được ǵ, ngày tháng sao vội đi trôi qua không như ư. Trôi qua bao nhiêu năm nữa, có lẽ cũng bấy nhiêu thôi. Cho ta nh́n thời gian trôi!’.
Cách đây không lâu, VFF tổ chức sinh nhật lần thứ 10 cho giải bóng đá chuyên nghiệp V-League. Sinh nhật dĩ nhiên phải phấn khởi, phải có bánh kem, nến hồng, khăn đỏ,… và một bài tổng kết "thành tựu một thập kỷ đi lên bóng đá Việt Nam". Nhưng giá mà lùi lại một chút, th́ VFF sẽ đỡ mất công làm một bản tổng kết dài tới gần… 10 trang giấy A4. Bởi v́ các cầu thủ U23 đă thay họ làm điều đó, một cách vô cùng "xuất sắc"’, bằng một bảng tổng kết chân thực nhất về thực trạng của nền bóng đá nước nhà. Bảng tổng kết "tuyệt vời" đó được viết trên sân vận động Gelora Bung Karno, Jakarta, Indonesia, trong một đêm tối trời mưa như trút nước!
Rồi đây sẽ có hàng trăm, hàng ngàn, hàng triệu,… lời kêu gọi, nhắn nhủ, thúc giục,… gởi về trụ sở VFF. Liệu VFF có lắng nghe? Liệu VFF có thấu hiểu? Liệu VFF có hành động? Hay là VFF vẫn sẽ một ḿnh đứng đó, "trơ trơ như đá vững như đồng" để bảo vệ pháo đài "quan liêu và tŕ trệ" của ḿnh? Hay lại… để mai tính!
Phải thay đổi, nếu VFF c̣n tin rằng họ có thể làm cho bóng đá Việt Nam có thể thoát khỏi vũng lầy này. Phải thay đổi, dù điều đó có thể làm tổn thương một vài cá nhân/cá thể ít ỏi nào đó. Phải thay đổi, ngay từ VFF, ngay từ các câu lạc bộ, ngay từ các nhà quản lư bóng đá, ngay từ các doanh nghiệp làm bóng đá, ngay từ các giải đấu từ phong trào cho đến chuyên nghiệp. Phải trả bóng đá về cho bóng đá, và phải làm bóng đá trở về với những giá trị căn bản của nó. Người Malaysia đă làm được rất tốt, Người Việt Nam ta không có lư ǵ lại không làm được !
Một duyên hai nợ âu đành phận…
Vẫn biết rằng ‘yêu là khổ’, yêu là không tính toán, nhưng liệu có công bằng không khi U23 chúng ta một lần nữa lại khiến Giấc mộng vàng đành phải dời lại sau hai năm nữa! Trận đấu bán kết với chủ nhà Indo, dù lư trí chỉ rằng chúng ta không có cửa thắng, nhưng con tim người hâm mộ vẫn tin vào điều ḱ diệu ở bóng đá. Song không có một phép màu nhiệm nào cả ngoài một tế phũ phàng: U23 thua kém toàn tập!
Thất bại nào cũng kinh khủng! Cho dù đó là có một thất bại đă được báo trước th́ người hâm mộ vẫn thấy thật sự là kinh khủng. Vâng! Chúng ta đă thua keo này. Nhưng người hâm mộ vẫn không lúc nào nghi ngờ rằng chúng ta sẽ không bỏ cuộc. Tương lai bóng đá Việt Nam vẫn là trong tay của chúng ta. Người hâm mộ tin rằng đội bóng sẽ trở lại vào một ngày gần nhất, trở lại bằng cả con tim và khối óc. Nhưng chúng ta đừng đốt cháy giai đoạn! Hăy học hỏi người Mă, họ đă kiên nhẫn gần 10 năm trời để trở lại làm "chúa tể".
Cuộc sống ngày nay có nhiều lựa chọn. Những người yêu bóng đá có thể t́m niềm vui từ Manchester, Barcelona, Milan, Madrid, London, Turin, Amsterdam,… nhưng tôi tin rằng người hâm mộ vẫn sẽ luôn dành một chỗ trong trái tim ḿnh cho bóng đá Việt Nam, cho V- League, cho đội tuyển của chúng ta. T́nh yêu đó là duyên, là nợ, hay là cái chi chi? Nhưng chắc chắn là t́nh yêu đó sẽ luôn tồn tại. Nhưng nó có hiện h́nh hay lại lẩn thuất, tùy thuộc vào việc bóng đá Việt Nam có chuyển ḿnh hay không mà thôi !
Theo Thể Thao & Văn Hóa Online