13 tuổi, cô bé Đía xinh đẹp chấm dứt đời thiếu nữ khi bị một ông già gần 70 tuổi cướp về làm vợ.
Mỗi  khi màn đêm buông xuống, nhiều chàng trai dân bản lại rậm rịch bước  chân tổ chức bắt cóc các cô gái về làm vợ. Nhiều bé gái mắt búng ra sữa,  phải rời ghế nhà trường về làm vợ, làm mẹ.
 
Bị cướp về làm vợ từ tuổi 13
Không gian tĩnh mịch, cô quạnh, mây mù bao phủ, thỉnh thoảng những trận  gió lớn thổi thốc tháo qua vách nhà liêu xiêu của em Vừ Y Đía, bản Huồi  Đun, xã Huồi Tụ, Kỳ Sơn, Nghệ An. Ánh lửa bập bùng trong đêm, Y Đía ngồi  co ro ở góc bếp. Bao đêm trôi qua, cô gái bản sinh ra ở vùng miền sơn  cước vẫn ngồi vậy. Khi màn đêm buông xuống là những lúc cô bé thấy thêm  cô quạnh và nghĩ đến phận mình hẩm hiu.
 Đía sinh ra trong một gia đình đầy ải lo toan, nghèo khó. Tuổi thơ  của cô bé hằn in những cay đắng. Bố bị câm, mẹ bị ngọng, cả 2 đều bị tâm  lý bất ổn. Trong ngôi nhà nghèo nàn ấy, ngôn ngữ giao tiếp là sự im  lặng và ký hiệu bằng tay. Lớn lên, không được theo đám bạn đi học, Y Đía  phải bước vào cuộc sống mưu sinh, phải đến nhà người quen xin được làm  giúp việc. Ngày ngày trôi qua, cô bé sống cam chịu đầu tắt mặt tối miễn  sao kiếm được cái ăn, giảm bớt gánh nặng cho gia đình.
 Đến năm 13 tuổi, Đía trông đã phổng phao, xinh đẹp. Thế nhưng, tai  họa bắt đầu ập đến khi có lần một cụ già ở xã Nậm Cắn, cách nhà Đía theo  đường chim bay khoảng 5km, tuổi đáng bậc ông để ý.  Nỗi cô đơn vì bị  mất vợ từ lâu, con lớn chuyển nhà ở riêng, từ khi gặp Đía cụ trỗi dậy  tình cảm thầm yêu trộm nhớ.
 Chịu không nổi, cụ đem chuyện tâm tư ngỏ lời với chủ nhà nơi Đía ở và  được chấp nhận, sẵn sàng đứng ra lo đại sự giữa hai người. Đía nước mắt  ngắn dài, lòng đau quặn thắt, buông xuôi. Cụ gần 70 nhưng, vẫn thích  thực hiện theo thủ tục cướp vợ. Người dân bản kể ngày lên xe hoa về quê  của chồng, do tuổi cao, sức yếu nên Đía được người nhà của cụ hộ tống về  làm dâu.
                           |  | 
                      | Nhiều cô gái làm mẹ ở tuổi còn quá trẻ. 
 
 | 
      
  Tương tự như Y Đía, Vừ Y Mái (bản Na Ny) 15 tuổi, học sinh lớp 7B,  trường THCS xã Huồi Tụ cũng từng bị Lỳ Bá Cha, ở bản Huồi Đun, cùng xã  bắt về làm vợ. Mùa xuân trẩy hội mấy năm trước, Mái cùng các bạn đi tham  gia ném còn, du xuân. Khi cuộc vui gần kết thúc, Mái bỏ về thì lập tức  bị Bá Cha và mấy đứa bạn nằm tay giằng co kéo lại. Bá Cha bảo: "Ta thích  đằng ấy rồi, có theo ta về làm vợ không?", Mái lắc đầu kiên quyết nói  lời từ chối. Nhưng đêm đêm dưới nếp nhà, Mái liên tục những được tín  hiệu từ Bá Cha và đám bạn.
 Và vào một đêm mưa tầm tã, gió bấc thổi lạnh đến thấu xương, Mái  không ngủ, lặng lẽ xuống bếp lấy thêm củi đốt sưởi ấm. Bỗng có tiếng gõ  cửa nhè nhẹ, Mái giật thột, chưa kịp định thần thì có 3 bóng đen lao tới  lấy rẻ nhét vào miệng, sau đó bỏ vào bao tải cột chặt vứt lên xe phóng  ầm ầm.  Mặc Mái kêu la, khóc lóc, van xin, đám thanh niên vẫn không lung  lay và đưa Mái về nhốt vào buồng. Tỉnh dậy, Mái đã thấy mình trong một  gian buồng biệt lập tối tăm, tĩnh mịch. Đã là gái Mông nên Mái biết việc  mình bị nhốt như ván đã đóng thuyền, cúi đầu chấp nhận. Ba ngày sau,  nhà trai đem lễ sang thông báo với bên đằng vợ và gọi thầy cúng đến làm  vía tác hợp cho đôi uyên ương.
 Trong nếp nghĩ của người H'Mông ở Kỳ Sơn, tục cướp vợ dù đã được  chính quyền, ban ngành, đoàn thể nhiều lần vận động xoá bỏ nhưng nó vẫn  ngấm ngầm tồn tại. Những cô bé, chàng trai không cần bất cứ một thủ tục  đăng ký hay xác nhận của chính quyền địa phương, cứ thế mà nhiều em gái  tuổi chập chững mới bước qua tuổi 13-14 đã phải tập thiên chức của người  vợ, người mẹ.
 
Những câu chuyện đau lòng
 Cô gái trở thành nạn nhân của hủ tục cướp vợ, sống ở bản Huồi Đun,  tên Vừ Y H. sau khi học hết lớp 12 tại Thị trấn Mường Xén (Kỳ Sơn), từng  yêu một thanh niên dưới xuôi lên trên đây công tác. Tình yêu nồng nàn,  cháy bỏng với bao lời hẹn hò, say đắm. Nhưng cuộc đời ai đoán trước chữ   ngờ, H. rơi hoàn cảnh bố mất, gia đình tiêu điều, xác xơ.
 Chưa kịp vơi đi nổi buồn thì H. đón nhận hung tin, có chàng trai bản  địa ở bản Huồi Đun xuống tỏ tình. H. im lặng từ chối. Gia đình nhà H.  thấy điều kiện của chàng trai khá giả, kinh tế đầy đủ nên cố bắt ép em  lấy chồng. Rồi H. cũng bị cướp như những sơn nữ khác ở miền rẻo cao.
 Ngày về làm dâu, H.chỉ thở dài lắng nghe tiếng buồn từ đáy lòng sâu  thẳm. Nỗi bất hạnh khi lấy người mình không yêu luôn dày vò, dằn vặt em.  Đôi lúc túng quẫn, H. từng nghĩ đến cái chết để xua đi tất cả. Nhưng  còn mẹ, còn em của mình sẽ ra sao?, H. đắn đo suy nghĩ và nhắm mắt chấp  nhận. Ngồi đối diện với tôi, H. nước mắt ngắn dài, ánh mắt vô hồn nhìn  chông chênh phía sườn đồi.
 Có những câu chuyện, các thầy cô giáo công tác ở vùng cao, xót xa cho  những học trò mình bị cướp về làm vợ, nhiều lần tìm đến khuyên can  nhưng bất lực. Vì thế, đôi lần nhiều học trò đi ngang nhà lấm lét nhìn  giáo viên, buồn tủi. Có nhiều nữ học sinh đôi lần tìm gặp thầy buồn rầu  kể chuyện vì liên tục bị bắn tín hiệu "về làm vợ ta nhé" của thanh niên  dân bản.
 Thành thử mỗi dịp nghỉ Tết, vào xuân, mùa trẩy hội... các giáo viên  luôn căn dặn học sinh của mình không được lấy chồng và cướp vợ mà nào có  được. Xuân sang, lớp học lại vắng bóng nhiều em gái. Dân bản bảo: "Tục  của dân ta đã thế rồi mà, thầy cô giáo nói làm gì, mà ta có đi cướp đâu,  con ta đi cướp đấy chứ".
 Thế nhưng, điều dễ nhận thấy trong những cuộc tình ngắn chẳng tày  gang ấy, thiệt thòi là  thiếu nữ bị bắt làm vợ ở vùng cao. Mọi quyền lợi  cũng như tiếng nói trong cộng đồng đều không được bảo vệ thoả đáng.  Những cặp chồng hờ, vợ dại ấy nhanh chóng rơi vào bi kịch. Như trường  hợp của Vừ Y Bâu (ở bản Huồi Khe), lấy chồng về bản Na Ny chưa đầy một  năm sống với nhau đã tan vỡ. Chồng của Bâu đang ở độ tuổi ăn, tuổi lớn  nên vẫn còn ham chơi lắm. Sau mỗi chầu rượu say tí bỉ lại về hành hạ,  đánh đập, hành hạ Bâu dã man khiến em cực chẳng đã nên bỏ về nhà với gia  đình ngoại. Giờ Bâu ở nhà đi rẫy, phụ giúp gia đình.
 Cũng gặp người chồng bất hạnh như Bâu nhưng trường hợp của em Vừ Y  Đía, lấy cụ 70 tuổi lại đầy bất trắc. Từ ngày về làm dâu, cô bé ấy đã  phải tập quán xuyến tất cả mọi việc trong gia đình. Tuổi tác chênh vênh,  Đía còn quá non nớt nên chưa hiểu được cuộc sống của gia đình. Cụ thì  vẫn còn "hăng", vẫn còn đủ độ để phi nước mã. Đía từng ý nghĩ bỏ về  nhưng quê chồng cách xa lắc, xa lơ về được đâu có dễ.
 Theo Nguoiduatin