Mấy ngày trước đây, một người đàn ông Việt trải ḷng về nỗi khổ của việc yêu và lấy vợ là Việt kiều.Mới đây,một cô gái Việt kiều lên tiếng phản ứng về những quan điểm của người đàn ông Việt.Đối với cô quan điểm về con gái Việt kiều như vậy là không công bằng.
Đọc bài viết “Tôi không hạnh phúc trong hôn nhân với cô vợ Việt kiều” tôi thấy anh Nam cổ hủ quá. Anh không hạnh phúc là do hai tư tuởng quá khác biệt chứ không phải vì vợ cũ hay người yêu cũ là Việt kiều nhé. Tôi nghĩ không phải ngẫu nhiên khi hai người anh từng yêu đều là Việt kiều. Anh hãy định nghĩa lại 2 từ ‘thuần Việt’ cho phù hợp với thời đại. Tôi ra nước ngoài theo gia đình nhiều năm, chắc cũng được gọi là gái Việt kiều rồi. Tôi muốn nói lên quan điểm của mình rằng vợ thuần Việt hay vợ Việt kiều cũng đều là vợ.
Con gái Việt kiều có cái may là được sống ở môi trường nước ngoài nhưng chọn đuợc một người Việt để yêu theo ý nguyện của nhiều bố mẹ là cả một vấn đề, khi đã có rất nhiều chuyện dở khóc dở cười xảy ra. Yêu thương tự dưng biến đâu mất khi chồng Việt cầm được cái thẻ xanh rồi về nước cặp bồ. Không phải ngẫu nhiên mà người yêu cũ của anh đề phòng như thế. Con gái Việt kiều cũng có cái thiệt thòi khi yêu đàn ông Việt. Ở xứ Tây có 3 điều bất khả xâm phạm đối với một con người là tiền, tôn giáo và quyền riêng tư. Ở Việt Nam cứ nghĩ trong nhà thì có thể mượn tiền nhau để rồi lại xảy ra bao chuyện rối ren. Đến khi trả thì trả người ngoài trước còn người nhà thì thôi để từ từ cũng được. Khi tôi cần một ít tiền xoay xở tiền học cũng phải cho bố mẹ biết mượn khoảng bao lâu th́ trả và trả bằng cách nào, dĩ nhiên bằng cách nào đó cũng phải gom trả được càng sớm càng tốt v́ dù là người nhà th́ cũng cần tiền để lo việc riêng.
Tôi cũng có em họ sang đây du học cùng trường, lúc đầu gia đình xin cho em ở cùng nhưng tôi từ chối. Gia đình tôi bố mẹ làm việc ở một thành phố khác, tôi và em trai cũng vừa học vừa làm ở 2 thành phố khác nhau, chỉ có dịp Giáng sinh là bay về với bố mẹ. Bảo tôi ích kỷ cũng được v́ tôi còn phải đi thuê phòng trọ, lương làm chân chạy bàn cũng bay hết vào tiền ăn tiền trọ chứ chẳng có thời gian và công sức mà nhòm ngó một cô tiểu thư hay công tử từ Việt Nam sang. Đến khi nào một số người Việt mới dẹp bỏ được suy nghĩ không nhờ vả được thì quay sang than vãn hay trách móc nhỉ! Rốt cuộc tôi cũng phải đi tìm nhà trọ cho em ấy chứ nhất quyết không có chuyện ở chung được.
Vợ cũng phải đi kiếm tiền mà việc nhà không chia đều thì tôi thấy quá bất công đấy. Chồng đi làm mệt thế chắc vợ không biết mệt? Tôi thấy vợ cũ anh không sai khi có nhu cầu làm đẹp. Cứ xem nhu cầu làm đẹp của phụ nữ cũng như nhu cầu bạn bè chè chén của đàn ông đi. So về mức độ tốn thời gian và tốn tiền thì có lẽ cũng ngang nhau thôi mà. Tôi về Việt Nam chưa thấy cuộc nhậu nào dưới một tiếng đồng hồ và nhiều người Việt có tư tưởng phải khao bạn bè. Nếu đàn ông không biết tiết kiệm cho gia đình thì sao lại muốn phụ nữ phải tiết kiệm.
Vợ Việt kiều hay vợ thuần Việt cũng cần được sống trong một cuộc hôn nhân đầy tình yêu và sự công bằng. Mong anh hăy thôi ác cảm với Việt kiều để t́m được hạnh phúc mới.