Mấy hôm nay, chuyện show “Kỹ Nghệ Lấy Tây” ở Little Sài G̣n gây tiếng vang lan rộng sang vùng Đông Bắc. Ḿnh khẳng định là ḿnh không bao giờ thích coi loại kịch có nội dung kiểu này đâu nhé! Thời điểm khác biệt, nhận thức tiến bộ, quan niệm nhân văn đă vượt qua sự biếm chỉ của một thời.
Ngày nay, thực sự chuyện lấy Tây lấy Mỹ không c̣n là chuyện dèm pha đàm tiếu mà có khi là ưu thế về ư nghĩa chân chính của ái t́nh. Họ đă vượt qua chướng ngại của chủng tộc văn hóa. Lấy Tây có khi là một con đường lăng mạn Á Âu của sự dung hợp mang tính trào lưu.
Do đó, cái tên của kịch bản này tự thân là đă một sự lỗi thời. Nhà biên kịch nào đó cũng nên điều chỉnh lại cho nó bớt thô, nghe cứ như là tên của phim porno.
Nhiều người lấy Tây như Anh Thư Lê ở Pháp từng viết về tâm trạng Âu phong Á vũ khi nh́n vào kịch bản này sẽ gợi lên một sự buồn cười và thương hại cho quan niệm lạc hậu, đào bới sự mặc cảm tự ti dân tộc trong thời thực dân lại để chọc cười à.
Nhiều cặp vợ chồng Việt Mỹ xem show này chắc không thể nào nh́n về một cách gượng gạo. Nhiều gia đ́nh có rể Mỹ rể Tây mặc nhận cho một cảm giác về thân phận con gái An Nam như kiểu Chiêu Quân Cống Hồ. Tâm lư này thật là giả dối và vô duyên có hơi hướng của sự nhắm mắt đưa chân, ḷng phản bội và dẫn đến xu hướng ngoại t́nh với trai An Nam như kiểu phải thèm nước mắm mới là gái Việt.
Nói chung lại show này, không có ǵ đại diện cho văn hoá Việt Nam như bầu show Michael Hoàng khoe khoang về mặt nghệ thuật đâu. Nó chỉ là một biểu hiện mang tính biếm chỉ một hiện tượng mặc cảm – nên cần phải phai nhạt và điều chỉnh nhận thức với thời đại mới.
Ở Việt Nam văn hóa văn học thường có cái tật đem luồng “văn học phê phán” dưới thời thực dân ra châm biếm như là một tâm lư AQ bài văn minh Tây Phương hướng về sự “đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc” này nọ. Qua đó, gợi nên những mảng tư duy kiểu “lũy tre làng” mà quên đi t́nh trạng phụ nữ Việt Nam bán gă cho Hàn Đài c̣n rẻ tiền hơn nhiều. Nói chung lại lấy Tây thời thực dân cũng không có ǵ là ghê gớm. Không phải Tây nào cũng muốn lấy gái Việt. Không phải gái Việt Nam cũng lấy Tây được. Không thể cào bằng hiện tượng bán gả cho Hàn, Đài, Trung Quốc với chuyện lấy Tây thời xưa rồi coi đó là sự liên tưởng về mặt phê b́nh xă hội. Gượng ép quá đi. Hai hiện tượng xă hội này là hoàn toàn khác nhau xa lắm.
Đọc Vương Hồng Sển ở miền Nam th́ sẽ thấy bức tranh này linh hoạt và chân thực hơn, ái t́nh lăng mạn, bi lụy tương tư có đủ chứ không phải lúc nào cũng thô bỉ làm đĩ với Tây kiểu giọng văn của Bắc Kỳ. Riêng ḿnh th́ không tin Vũ Trọng Phụng nhận thức đúng về đặc điểm tâm lư này v́ ông đề cao trai An Nam quá lắm!. An Nam mà ngon như như thế th́ làm sao Pháp nó đô hộ được chứ! Nói chung lại show này trải chiếu ở xứ Mỹ là sai địa chỉ, có dấu hiệu kích thích mâu thuẫn chủng tộc, tạo nên tâm lư kỳ thị không lành mạnh. Văn hóa dân tộc Việt Nam kiểu ǵ đây.
Nhưng hôm nay, ḿnh chưa nói chuyện đó mà nói về chuyện kịch sĩ Hồng Vân. Cô này theo ĐCS 100%. Do đó về mặt lư tính của cộng đồng không thể nào là không chống. Hôm trước, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng mới là đoàn viên cộng sản (h́nh như ở Việt Nam, ai cũng nhập đoàn như là thủ tục) mà bị chống quá trời. Bầu show ở Đông Bắc nhượng bộ cộng đồng mà phải huỷ show Đàm Vĩnh Hưng cho dù phải tốn bộn tiền. Bầu show làm theo ư nguyện cộng đồng như thế là rất tốt. Dù sao, làm ăn th́ cũng nên ḍm trước ḍm sau. Sự thu hoạch của một bên mà là mất mát của một bên th́ là điều không nên. Bầu show Michael Hoàng nên huỷ show này để tỏ thiện chí, hơn là phải để diễn ra cảnh biểu t́nh, nh́n rất là rạn vỡ nhân tâm. Ngoài ra, nếu Đàm Vĩnh Hưng không được hát th́ Hồng Vân cũng không được diễn mới là công đạo thể hiện ư chí dứt khoát của cộng đồng.
Về mặt cộng đồng mà nói, vùng Đông Bắc hẻo lánh xa xôi mà người ta c̣n tạo nên những sức ép dư luận to lớn, không lư ǵ một vùng đất được mệnh danh là thủ đô tỵ nạn mà lại để cộng sản 100% sang đây diễn xuất một kịch bản có nội dung biếm chỉ đời sống nhân văn hiện đại. Muốn kinh điển th́ làm một bộ phim nó kinh điển. Kịch kiếc, sâu siếc như thế này mà đem sang làm náo loạn lên lại c̣n mệnh danh văn hóa cội nguồn. Nghe thối lắm.
Ḿnh cũng được biết là cộng đồng người Việt ở đây t́m cách đối phó v́ đứng ở lập trường chống cộng, không thể nào làm khác. Ḿnh cũng chứng kiến qua những cuộc họp cộng đồng ở vùng Đông Bắc nên có sự cảm thông sâu sắc với quư vị cộng đồng trước những t́nh huống bẽ bàng như thế này.
Cộng đồng Việt Nam ở California dứt khoát là không thể để show này xảy ra cho dù phải tốn kém tới đâu. Đây không phải là chống sự diễn đạt nghệ thuật mà là vị trí của một cá nhân dưới cờ phướn cộng sản. Làm nghệ sĩ tấu hài mà c̣n vào cộng sản làm chi không biết nữa. Bon chen quá đi.
Bolsa chính là ngọn cờ đầu cho sức mạnh và ư chí chống cộng. Nếu Bolsa mà mất mát lớn như thế này th́ làm sao các nơi khác hướng về thủ đô tỵ nạn. Bolsa mà mất chẳng khác ǵ Gia Cát Lượng bị mất Giai Đ́nh trong Tam Quốc Diễn Nghĩa. Đau chứ!
Ḿnh cũng ghét cái show “Kỹ Nghệ Lấy Tây” này v́ quen rất nhiều cô gái lấy Tây. Họ căm ghét thái độ kỳ thị nhỏ nhen của dư luận ác ư của Việt Nam. Ḿnh cũng thích bầu show Thuư Uyển hơn Michael Hoàng cho nên nhân tiện gợi ư luôn.
Vũ khí của cộng đồng ta bây giờ là do một nghị quyết cách đây mấy năm đă được ban hành quy chế “Vùng Không Cộng Sản” (No Communist Zone) cho Bolsa. Nếu chiếu theo nghị quyết này th́ tất cả xáo trộn do cộng sản viếng thăm th́ tất cả các chi phí cảnh sát đều do ban tổ chức phải trả lại. Không lẽ một show do Micheal Hoàng tổ chức, thu tiền vào túi mà dân đóng thuế lại è cổ trả cho lực lượng bảo an. Bầu Michael Hoàng phải trả hết mọi chi phí cảnh sát v́ kịch sĩ Hồng Vân chính là đương thân cộng sản. Căn cứ vào luật lệ, th́ Hồng Vân chính là một communist chính hiệu phù hợp với điều khoản chế tài trong “No Communist Zone”.
Nghị Quyết “No Communist Zone” ở Bolsa chính là vũ khí đặc dụng trong trường hợp này. Cứ diễn đi, sau này trả tiền bảo an nhé! Có chơi có chịu. Michael Hoàng chuẩn bị trả tiền bảo an cho cảnh sát đi.
Trần Đông Đức
Nguồn hennhausaigon2015