Chị gái tôi đă ngoài 30, nhưng mà thoáng đến nỗi các cụ nhà tôi ngán ngẩm không buồn giục lấy chồng. Ngày chị tôi về nước, ai cũng phải kinh ngạc với tuyên bố hùng hồn của chị: “Con không sống ở nhà, con thuê nhà trọ ở với bạn bè”.
Thời c̣n là sinh viên, bố mẹ tôi lúc nào cũng dặn ḍ chị tôi không được nghĩ ngợi đến chuyện yêu đương, mọi thời gian chỉ tập trung vào học hành. Không hiểu v́ chị tôi nghe lời bố mẹ, hay v́ chị cảm thấy nên như thế, mà suốt 4 năm học tại khoa ngoại ngữ trường Ngoại Thương, chị tôi luôn đứng trong top những người học xuất sắc. Và đặc biệt, thời sinh viên chị chưa một mảnh t́nh vắt vai.
Chị tôi xinh đẹp, cá tính, lại biết làm đỏm v́ thế cũng không ít chàng trai trồng cây si trước cổng kí túc xá. Nhưng, phớt lờ tất cả, chị đặt mục tiêu học lên hàng đầu. Không giống như những sinh viên khác, làm gia sư hay bán hàng, bồi bàn, chị tôi xin làm thêm ngoài giờ học về biên dịch hoặc phiên dịch cho các công ty. Số tiền kiếm được cũng giúp chị có một cuộc sống sinh viên đầy đủ, bố mẹ tôi lấy làm vui lắm.
Ra trường, thay v́ t́m một công việc trong một công ty nào đó và kiếm một tấm chồng tốt, chị tôi lại đăng kư đi du học nước ngoài, với mong muốn mở rộng kiến thức. Hồi ấy, chị mới 22, nên bố mẹ thấy chưa vội đi lấy chồng, và gói ghém cho chị ăn học nơi xứ người.
Ảnh minh họa |
Về lâu về dài, bố mẹ tôi cũng giục chị lấy chồng, nhưng lần nào chị cũng vui vẻ: “Tết con sẽ dẫn một anh chàng về cho bố mẹ ngắm”. Nhưng đă gần chục mùa xuân qua đi, các cụ càng mong, con rể càng không thấy. Vậy mà, chị tôi cứ hồn nhiên như tuổi mười tám, đôi mươi.
Bố mẹ tôi ưng lắm một anh hàng xóm, nom người cũng cao ráo, công việc lại ổn định, thu nhập khá, bố mẹ hai bên cũng thân với nhau mấy chục năm nay. Chỉ đợi chị về, là bố mẹ tôi đưa đi xem mắt rồi lên kế hoạch cưới xin. Vậy mà, chị về, vẫn y như ngày mới đi nước ngoài, khuôn mặt lúc nào cũng vui vẻ: “Con sẽ thuê nhà riêng ở cùng với mấy đứa con gái chơi thân, mà đứa nào cũng chưa “chống lầy”.
Vậy mà chị ra thuê trọ thật, cách nhà có vài cây số, tôi hỏi, chị chỉ bảo: “Chị sống tự do với bạn bè quen rồi, sinh hoạt khác bố mẹ, với lại chị cũng ở gần nhà, khi nào nhớ bố mẹ th́ lại về ngay mà”. Căn nhà thuê hơn 3 triệu/ tháng, cũng đầy đủ tiện nghi, chị tôi lại c̣n có mấy cô bạn cũng tuổi “băm”, chưa chồng như ḿnh sống cùng. Chị nói, chị thích được như thế.
27 tuổi, tôi rục rịch cưới chồng, họ hàng trêu vui, chị để tôi “vượt” mặt. Vậy mà chị không buồn, tôi hỏi: “Sao chị không yêu”, chị cười: “Yêu mà dễ thế, th́ chị yêu nhiều rồi. Quan trọng là chưa phải duyên em gái ạ”.
Chắc là chưa phải duyên thật, tôi nghĩ thế. Thi thoảng, tôi vẫn qua chị chơi, thấy mấy nàng tuổi “băm” vẫn hồn nhiên lắm, đi làm về nấu nướng, giải trí, thi thoảng lại c̣n kéo nhau đi
phượt, theo như chị giải thích: “Ḿnh cũng cần phải thích ứng với lối sống của bọn trẻ”.
Người ta rục rịch lấy chồng, c̣n chị lại rục rịch lên kế hoạch để đi chơi. Chị vẫn chơi với cánh đàn ông, từ bạn bè, đến cả những người lớn tuổi, ít tuổi.
Nhưng chị nói, con tim chưa rung động, chắc để ngủ lâu quá, gái tuổi “băm” như bom nổ chậm trong nhà, cũng biết các cụ lo lắng, nhưng không thể v́ thế mà “nhắm mắt đưa chân” để sau này phải hối hận cả đời.
Theo
Lao Động
(Ghi chú của người post : Phượt = Tiếng bắc kỳ có nghĩa là du lịch)