Sẽ không phải chút nào với nguyên TTK VFF Trần Quốc Tuấn khi ông vừa rời ghế mà lại nói là số ông sướng. Nhưng thử cùng b́nh tâm nh́n lại sẽ thấy, quả là chặng đường đă qua của ông được trải không ít hoa hồng.
Ông Trần Quốc Tuấn xuất thân không phải là người trong nghề bóng đá mà từ bộ môn điền kinh. Sau đó, ông đi du học. Trở về, ông công tác tại Tổng cục TDTT sau đó được biệt phái sang VFF. Đường quan lộ của ông ghi đậm nét dấu ấn của người cha ông là ông Trần Vĩnh Lộc (một con người đầy uy tín trong làng bóng đá Việt Nam thời đó).
Có thể thấy, số ông Tuấn tổng đầy may mắn khi có một người cha tốt đến thế và về sau ông làm ǵ cũng thuận lợi, kể cả là trái ngành.
|
Ông Trần Quốc Tuấn xin từ chức mà BCH VFF lại không "chuẩn tấu"
|
Nói về cái cách ông Tuấn ngồi vào ghế TTK cũng đầy ly kỳ. Năm 2005, khi ông đấu tay đôi với ông Phan Anh Tú. Khi đó ai cũng nghĩ đến 90% ông Tú sẽ ngồi vào ghế “tổng”, nhưng ông Tuấn đă giành chiến thắng ở phút cuối một cách ngoạn mục đến mức ngay cả chính ông cũng bất ngờ. Số sướng là vậy, những niềm vui luôn đến một cách bất ngờ.
Cũng chưa thể quên ngày ngồi vào ghế TTK ông mới chỉ bước sang tuổi 34, làm ǵ có ai trong LĐBĐ Việt Nam rộng đường quan lộ như thế. Rồi trong 6 năm ngồi ghế “tổng” ông được vi vu khắp đó đây. Chắc chắn, đến ông Chủ tịch Nguyễn Trọng Hỷ cũng không bận công cán nước ngoài như ông Tuấn.
Trong 6 năm ngồi ghế TTK VFF đường quan lộ của ông ở tầm khu vực và châu lục cứ tăng vù vù mà không ai trong VFF đuổi kịp. Ông công tác ở cả AFF lẫn AFC, rồi vẫn c̣n tḥng một chân dự bị tại Tổng cục TDTT (hàm vụ trưởng). Cái sướng của ông ở chỗ đường quan lộ đến quá sớm và nó cứ thăng tiến ầm ầm chứ chẳng giống như mấy ngôi sao đá bóng “sớm nở chóng tàn”.
Không chỉ sướng về đường quan lộ, ông Trần Quốc Tuấn c̣n sướng cả về đường tránh “hạn” khi mà ông luôn gặp dữ nhưng lại hóa lành. Người hâm mộ vẫn c̣n nhớ kỳ SEA Game23, các cầu thủ U23 gồm những Văn Quyến, Quốc Vượng, Quốc Anh… tham gia dính chàm. Lúc đó, ông Tuấn là trưởng đoàn bóng đá Việt Nam.
Nhưng trong cuộc họp để kiểm điểm về thất bại và scandal mà các cầu thủ gây ra, ông lại bận đi công tác nước ngoài. Cuối cùng, VFF không biết đổ tội cho ai, liền đưa ngay ông Phó chủ tịch phụ trách chuyên môn Lê Thế Thọ lên “đoạn đầu đài”. Vậy là ông Tuấn thoát nạn một cách ngoạn mục. Theo không ít ư kiến, lẽ ra với tư cách trưởng đoàn phụ trách tư tưởng, ông Tuấn phải chịu trách nhiệm chính trong vụ bê bối đó.
|
Nhưng sức ép quá lớn của dư luận khiến ông Tuấn phải rời ghế TTK
|
C̣n lần vừa rồi, phân tích kỹ mới thấy ông sướng Tuấn thế nào. Có ai xin từ chức mà BCH VFF không cho từ chức, nhưng ông vẫn cương quyết gửi đơn lên Tổng cục TDTT để từ chức bằng mọi giá. Rồi khi rời ghế ông c̣n để lại nhiều day dứt cho những đang tại vị “tôi rời ghế v́ BĐVN cần sự thay đổi”.
Lâu nay, chúng ta cứ nghĩ người Việt Nam không có văn hóa từ chức, nhưng nói thật nếu làm hẳn một bộ phim nói về diễn biến từ chức của ông Tuấn “tổng” th́ có lẽ đến người Nhật cũng phải lác mắt về cách ông “tổng” từ chức.
Việc ông mất chức TTK VFF có khi lại hay, v́ sẽ có nhiều thời gian hơn lo cho những công việc tại AFC, AFF và tại Tổng cục TDTT với hàm vụ trưởng. Biết đâu, không bị vướng víu công việc tại VFF nữa th́ con đường quan lộ của ông tại 3 cơ quan kia lại rộng mở hơn nhiều. Nếu xét ở khía cạnh bỏ việc nhỏ để làm việc lớn, th́ có lẽ việc ông mất chức lại là thành công. Đúng là số của người sướng, đến mất việc cũng sướng.
Số ông c̣n sướng c̣n bởi lẽ, này th́ người hâm mộ không c̣n soi mói ông nữa mà thay vào đó là một cái nh́n thiện cảm hơn. Tuổi đời ông c̣n trẻ (40 tuổi) việc ông quay lại VFF nhiều khả năng dễ như “bỡn”.
Phạm Mạnh, vietnamnet.vn