Tại những quán trà trong khắp kinh thành, người ta đều  nói rằng, trong hậu cung mỗi một lời An Đức Hải nói ra đều như thánh  chỉ. Từ Hy và An Đức Hải thường xuyên mặc trang phục kịch, cùng nhau vui  đùa trong ngự hoa viên. An Đức Hải c̣n mặc long bào - loại trang phục  chỉ có một ḿnh Hoàng đế có quyền mặc. 
 Thái hậu Từ Hy c̣n thưởng cho Hải ngọc như ư - thứ ngọc  vốn tượng  trưng cho quyền lực của hoàng tộc… Được sủng ái tới mức ấy,  chẳng trách  vào lúc bấy giờ, rất nhiều người tin rằng, An Đức Hải không  phải là  thái giám và Từ Hy Thái hậu thậm chí đă có con với y…
  
 
1. Thực ra, cho tới thời nhà Thanh, từ các sử gia cho tới những bậc trí   thức đều khẳng định rằng sở dĩ quân Thanh vào được Trung Nguyên, nhà   Minh bị diệt vong chính là v́ sự lộng hành của lũ thái giám dưới triều   Minh. Chính v́ vậy, những quan đại thần Thanh triều không ngừng khuyên   Hoàng đế dẹp bỏ chế độ thái giám. Tuy nhiên, thực tế lại không hề diễn   ra như vậy, thậm chí c̣n theo chiều ngược lại. Nhiều người nói rằng   trong hơn 50 năm nắm giữ quyền lực nhà Thanh của Thái hậu Từ Hy, mọi   việc từ lớn tới nhỏ trong hậu cung đều có liên quan trực tiếp tới những   thái giám thân cận của bà Thái hậu đầy uy quyền này.
Chẳng nói đâu xa, ngay nguyên nhân chính của cuộc chính biến của phái   bảo hoàng nhằm chống lại biến pháp Duy Tân năm 1898 cũng là v́ thái giám   Lư Liên Anh cảm thấy khó chịu với Hoàng đế Quang Tự do Quang Tự trước   đó đă từng ra lệnh phạt y. Ngoài ra, Lư Liên Anh cũng sợ rằng một khi   thực hiện biến pháp Duy Tân, rất có thể Quang Tự cũng sẽ dẹp bỏ chế độ   thái giám trong hậu cung th́ sẽ nguy tới số phận của ḿnh. 
Thời kỳ diễn ra phong trào Nghĩa ḥa đoàn, cũng chính vị thái giám tai   tiếng này lợi dụng quyền lực của ḿnh nơi hậu cung để tác động lên Từ   Hy, ủng hộ những hành động bài ngoại tàn nhẫn của phong trào này. Sau   khi sự việc kết thúc, nếu như không có sự bao che của công sứ Nga th́   chắc chắn một điều rằng cái tên của Lư Liên Anh sẽ đứng đầu “danh sách   đen”. 
Nhắc lại hai sự kiện quan trọng nhất liên quan tới cuộc đời của vị thái   giám nổi danh lúc bấy giờ để thấy rằng vào cuối thời nhà Thanh, các  tầng  lớp sỹ phu trí thức đă bắt đầu cảm thấy chán ghét vô cùng chế độ  hoạn  quan trong hậu cung. Đối với trào lưu ngày một lan rộng này, bề  ngoài,  Thái hậu Từ Hy  có vẻ như tán đồng, tuy nhiên, thực tế th́ không  hề diễn  ra như vậy. 
                           |  | 
                      | An Đức Hải | 
      
 
Bắt đầu từ năm 1644, triều Thanh quyết định lựa chọn Bắc Kinh làm kinh   đô của triều đại mới, đồng thời tiếp quản toàn bộ chế độ cũng như bộ máy   cai trị do triều Minh để lại, bao gồm cả chế độ hoạn quan. Tuy nhiên,   rút ra bài học kinh nghiệm xương máu từ sự diệt vong của triều đại   trước, nhà Thanh t́m mọi cách để hạn chế quyền lực cũng như hoạt động   của các thái giám. 
Lần đầu tiên, Hoàng đế Thuận Trị - vị Hoàng đế đầu tiên của triều Thanh   kể từ khi người Măn kéo quân vào Trung Quốc - cho triệu kiến triều thần   th́ các quan đại thần, bất kể Măn hay Hán, đều dâng tấu chỉ trích  những  hành động lộng quyền của bọn thái giám trong hoàng cung, nói rằng  bọn  chúng chỉ “thích hợp với việc gánh nước, chặt củi, không thể gần  gũi với  chủ nhân được”. 
Ngay lập tức, Thuận Trị đă cho ban hành một quy định mà cho tới nay, nó   vẫn là một chuẩn mực, ít nhất là trên mặt giấy. Pháp lệnh của Thuận Trị   nghiêm cấm các hoạn quan đảm nhận các chức vụ trong triều đ́nh, phẩm  hàm  không được vượt qua tứ phẩm. Quan trọng hơn, rút kinh nghiệm từ  loạn  hoạn quan Ngụy Trung Hiền, pháp lệnh của Thuận Trị cũng cấm các  thái  giám không được rời khỏi kinh thành dù với bất cứ lư do nào. 
                           |  | 
                      | Từ Hy Thái Hậu | 
      
 
Sau đó 200 năm, thái giám trong hậu cung triều Thanh luôn biết an phận   thủ thường. Tuy nhiên, cho tới trước khi Từ Hy vào cung, dưới triều vua   Hàm Phong, nền chính trị của nhà Thanh ngày càng sa sút, quyền lực của   thái giám bên trong Tử Cấm Thành dần dần được phục hồi. Khi Từ Hy chính   thức nắm mọi quyền điều hành Thanh triều th́ bao nhiêu thói tệ xấu xa   của bọn thái giám từ cuối triều Minh bắt đầu h́nh thành và chẳng bao  lâu  sau đó th́ lan khắp Tử Cấm Thành như một thứ bệnh dịch. 
Dưới sự bảo vệ của Từ Hy, bọn thái giám có quyền lực khuynh đảo triều   chính, hoành hành, tác oai tác quái trong cả hậu cung. Năm 1898, Lư Liên   Anh - một thái giám thân cận rất được Từ Hy sủng ái - từng không ngại   ngần tuyên bố rằng bản thân ông ta có thể tùy ư thăng giáng các quan   trong triều đ́nh, thậm chí Lư c̣n tỏ ư không coi Hoàng đế ra ǵ. 
Sự bảo vệ của Từ Hy đối với bọn thái giám An Đức Hải, Lư Liên Anh, Tiểu   Đức Trương,… khiến từ trong đến ngoài cung, đâu đâu cũng lưu truyền   những câu chuyện Thái hậu trong hậu cung dâm loạn vô độ với bọn thái   giám và đào kép. Mặc dù rất nhiều trong số những câu truyện này đều xuất   phát từ tâm lư thù ghét chính quyền nhà Thanh mà người đứng đầu chính   là bà Thái hậu Từ Hy, tuy nhiên, cổ nhân cũng có câu, “không có lửa làm   sao có khói”. Những câu chuyện lưu truyền rộng răi tới như vậy trong  dân  gian ắt cũng chẳng thể h́nh thành từ chốn hư vô được. 
Sự yếu hèn của Hoàng đế nhà Thanh khiến bọn thái giám tác oai tác quái,   làm đủ chuyện dối trên, lừa dưới. Điều này cũng là một phần nguyên nhân   khiến các ông vua triều Thanh thời kỳ này đoản mệnh. Hoàng đế Đồng Trị  -  đứa con trai ruột của Từ Hy - là một minh chứng rất rơ. 
Cái chết của Hoàng đế Hàm Phong và Quang Tự dù không liên quan trực tiếp   tới bọn thái giám, song cũng không thể nói là chúng không có liên  quan.  Trong suốt 70 năm thời kỳ này, tất cả những sự việc xảy ra trong  hậu  cung, dù là lớn hay bé, đều liên quan tới thái giám. Đặc biệt là  trong  50 năm cầm quyền của Từ Hy, quyền lực của triều đ́nh thực tế là  do bọn  thái giám thân cận của bà ta khống chế. 
Lư Liên Anh là một trong những thái giám rất được Từ Hy sủng ái vào   những năm cuối của cuộc đời. Sự ảnh hưởng của Lư Liên Anh với Từ Hy rất   lớn. Ngoại trừ những lúc lâm triều chính thức, c̣n lại, Từ Hy rất dễ  dăi  đối với Lư Liên Anh, không hề có bất cứ sự ràng buộc nào. Cách đối  đăi  như vậy, những người hầu cận khác thậm chí là người nhà của Từ Hy  cũng  chỉ dám mơ chứ chưa bao giờ có được. Dựa vào sự sủng ái của Từ Hy,  họ Lư  trở thành tác giả của rất nhiều bi kịch trong hậu cung triều  Thanh. 
2. Năm 1861, trong thời gian Hoàng đế Hàm Phong lâm bệnh nặng, Từ Hy khi   đó c̣n rất trẻ đă phát hiện ra An Đức Hải - một kẻ thông minh lanh lợi   nhất trong số thái giám hầu cận của ḿnh. V́ vậy, Từ Hy nhanh chóng   trọng dụng thái giám họ An. Sau đó, vào thời điểm nguy cấp khi Tải Viên   mưu phản, An Đức Hải là người  tỏ ra rất mực trung thành và được việc.   Họ An chính là người giữ nhiệm vụ liên lạc giữa Từ Hy và Vinh Lộc -   người đă giúp Từ Hy trong cuộc chiến giành quyền lực trong hậu cung mà   nhiều người nói thực chất là “người yêu cũ” của Từ Hy. 
 Tới khi hai vị Thái hậu Từ Hy và Từ An “buông rèm nhiếp chính”, An Đức   Hải trở thành tùy tùng thân cận của Từ Hy, thậm chí c̣n trở thành quân   sư cố vấn cho Từ Hy. Không có kế hoạch hay quyết định nào Từ Hy lại   không bàn bạc với An. Đương nhiên, An Đức Hải cũng chẳng phải là kẻ làm   không công, y đă thu được không ít quyền lợi từ sự sủng ái của Từ Hy. 
 
Ngoài ra, biết được sở thích của Từ Hy là thích xem kịch, An Đức Hải đă   quyết định đầu tư để lấy ḷng Từ Hy. An Đức Hải t́m đủ mọi cách xây cho   bằng được một sân khấu kịch thật lộng lẫy ngay trong hậu cung khiến Từ   Hy cảm thấy vô cùng thích thú. Bản thân An Đức Hải mặt mũi cũng khôi   ngô, thư sinh, hát kịch không hề kém bất cứ ai, v́ vậy lại càng được Từ   Hy sủng ái. 
Thời gian đầu Từ Hy và Từ An buông rèm nhiếp chính, chính quyền triều   Thanh vẫn chưa ổn định, dư đảng của Tải Viên vẫn không ngừng hoạt động.   Lúc bấy giờ, một vị gián quan dâng tấu chỉ trích hậu cung xa hoa quá   mức, người ở bên ngoài bàn ra, tán vào không ngớt. Khi đó, Từ Hy đă bắt   đầu ư thức về quyền lực đang nằm trong tay ḿnh nên cảm thấy những lời   can gián chân thành kia khó lọt tai được. 
Hơn nữa, bản thân Từ Hy cũng tin chắc rằng những thái giám hầu cận tuyệt   đối trung thành với ḿnh, sẽ không bao giờ làm điều ǵ sai trái, do  vậy  không hề có bất cứ biện pháp nào để thay đổi t́nh h́nh. 
Tuy nhiên, một người cố chấp như Từ Hy đương nhiên rất coi trọng sĩ   diện, do vậy, trước sự chỉ trích của các nhà đạo đức hoặc chí ít là nhân   danh đạo đức, bà Thái hậu quyền lực vẫn tỏ ra đồng t́nh. Các sử gia   thậm chí c̣n t́m thấy rất nhiều chỉ dụ của Từ Hy khiển trách việc thái   giám tự tiện tổ chức diễn kịch, lấy vải lụa tiến cống trong kho hậu cung   để may trang phục diễn kịch. Tuy nhiên, cả kinh thành, ai cũng biết Từ   Hy thích kịch như thế nào, v́ vậy, trước sau chẳng ai ngu dại tin vào   những chỉ dụ khiển trách này.
Tuy nhiên, từ đó về sau, những tờ sớ chỉ trích bọn thái giám, nói trong   hậu cung quá xa hoa khiến tài chính Bộ Hộ ngày càng khó khăn vẫn không   ngừng được đưa tới bàn của Từ Hy. Vào năm 1866, hai vị gián quan đă  dâng  sớ chỉ trích An Đức Hải, nói: “Việc lựa chọn thái giám thân cận  của  Hoàng đế cần hết sức thận trọng. Nhà Minh diệt vong, nguyên nhân  cũng là  v́ để mặc cho bọn thái giám làm loạn. 
Bọn người tiểu nhân này lợi dụng ba tấc lưỡi và sự tinh ranh để lấy ḷng   người khác, nhờ đó có được sự sủng ái của Hoàng đế. Sau đó, chúng lại   nhờ vào sự bảo vệ của Hoàng đế mà kết bè kết đảng, dần dần trở thành  phe  cánh quyền lực, không dễ bị loại bỏ nữa. Để tránh được bi kịch này,   thần khẩn cầu Hoàng thượng phải cẩn trọng trong việc lựa chọn những   người thái giám thân cận, tránh những tên thái giám trẻ trung, điển trai   để bọn chúng không thể lợi dụng mà mưu đồ cho lợi ích của ḿnh”.
Nhận được bản tấu này, Từ Hy đă trả lời rằng: “Những lời trong bản tấu   cực kỳ đúng. Hoạn quan làm rối loạn triều cương trong quá khứ không hiếm   gặp, triều đ́nh ta phải lấy đó làm gương. Từ khi nhà Thanh được xây   dựng, các bậc tiên đế đă có lệnh cấm không cho hoạn quan tham gia quốc   sự. V́ vậy, gần 200 năm nay, bọn thái giám gần như không có cơ hội để   làm việc ǵ ảnh hưởng tới triều đ́nh. Việc thái giám lộng quyền, làm   loạn chính sự đă trở thành việc quá khứ. 
Từ khi buông rèm nhiếp chính, hai vị Thái hậu ta cũng nghiêm chỉnh tuân   thủ theo quy định của tổ tiên, cấm chỉ thái giám tiếp cận với những   người bề trên trong việc quốc gia đại sự. Đọc bản tấu này của hai khanh,   trẫm cảm thấy được hậu quả vô cùng lớn của họa thái giám. 
Nay, trẫm quyết định, nếu như phát hiện thái giám nào dối trên lừa dưới   sẽ lập tức trừng phạt nghiêm khắc. Các vị đại thần nếu như phát hiện   những loại tội trạng như vậy th́ lập tức báo lại với triều đ́nh để xử   phạt. Trẫm hy vọng, tất cả các thái giám sẽ v́ thế mà trung thành nhất   mực, tránh được chuyện gian tà”.
Nội dung trả lời biểu cho thấy Từ Hy có vẻ như rất tán đồng với ư kiến   của hai vị gián quan, trở nên cảnh giác và kiên quyết trừng trị thẳng   tay với bọn thái giám. Tuy nhiên, thực tế lại không hề diễn ra như vậy.   Cuộc sống ăn chơi của Từ Hy và bọn thái giám vẫn xa hoa, phung phí như   xưa. An Đức Hải ngày càng có ảnh hưởng lớn tới Từ Hy.
 
 Tại những quán trà trong khắp kinh thành, người ta đều nói rằng, trong   hậu cung mỗi một lời An Đức Hải nói ra đều như thánh chỉ. Từ Hy và An   Đức Hải thường xuyên mặc trang phục kịch, cùng nhau vui đùa trong ngự   hoa viên. An Đức Hải c̣n mặc long bào - loại trang phục chỉ có một ḿnh   Hoàng đế có quyền mặc. Thái hậu Từ Hy c̣n thưởng cho Hải ngọc như ư -   thứ ngọc vốn tượng trưng cho quyền lực của hoàng tộc… 
Sự sủng ái mà Từ Hy dành cho An Đức Hải khiến trong dân gian truyền tai   nhau không ít những câu chuyện khiến người nghe phải giật ḿnh. Nhiều   người nói rằng An Đức Hải không phải là thái giám, y cùng Từ Hy làm đủ   tṛ dâm loạn, thậm chí Thái hậu c̣n có con riêng với cả họ An. 
Đương nhiên, cho tới nay, vẫn chưa ai có thể kiểm chứng được câu chuyện   này có thực hay không, bởi không có bất cứ sử liệu nào ghi chép về việc   này. Tuy nhiên, những câu chuyện loại này phản ánh một thực tế chắc  chắn  rằng sự sủng ái mà Từ Hy dành cho An Đức Hải là vô cùng lớn và sự  dâm  loạn trong chốn hậu cung triều Thanh không phải là chuyện bịa đặt.  Ngược  lại, một khi đă sủng ái An Đức Hải tới mức như vậy, cũng chẳng ai  có  thể chắc chắn rằng những chuyện lưu truyền trong dân gian kia không  phải  là sự thực.
3. Hành động vi phạm quy chế của tổ tông gây nên ảnh hưởng lớn nhất của   Từ Hy chính là việc bà Thái hậu để cho thái giám rời khỏi kinh thành.   Vào năm 1869, do việc tiền bạc gấp gáp, Từ Hy không kịp hỏi ư kiến của   Cung Thân vương và Đông Thái hậu Từ An, ra lệnh cho An Đức Hải tới Sơn   Đông, dùng danh nghĩa của ḿnh để trưng thu bạc.
 Trước đó, do ảnh hưởng của An Đức Hải với Từ Hy ngày càng lớn nên họ An   thường có thái độ khinh thường các vị đại thần trong triều, thậm chí   c̣n đắc tội với cả vài vị vương gia, trong đó đặc biệt là Cung Thân   vương. Có lần, Cung Thân vương tới xin cầu kiến Thái hậu, tuy nhiên, Từ   Hy lại phái người ra nói rằng ḿnh đang bận nói chuyện với Tiểu An Tử   (An Đức Hải) nên không gặp Thân vương. Sự việc lần đó khiến Cung Thân   vương cảm thấy ḿnh bị sỉ nhục, từ đó đem ḷng oán hận An Đức Hải, t́m   mọi cách loại trừ bằng được vị thái giám tổng quản đang rất được Từ Hy   Thái hậu sủng ái này.
An Đức Hải rời khỏi kinh thành tới Sơn Đông, lại thêm những chuyện thị   phi mà y gây ra tại đây đă tạo cho Cung Thân vương một cơ hội ngàn năm   có một để trả thù. Hơn nữa, trừng trị An Đức Hải cũng là một cơ hội rất   tốt giúp Cung Thân vương có thể gây ra chia rẽ giữa hai vị Thái hậu.
 Tuần phủ Sơn Đông Đinh Bảo Trinh là người ngay thẳng, từng lập những   chiến công hiển hách giúp triều đ́nh nhà Thanh b́nh định Thái B́nh Thiên   Quốc. Đinh Bảo Trinh cực kỳ phẫn nộ với hành động mượn danh nghĩa Từ  Hy  ngạo mạn vô lễ, dọa nạt kẻ khác của An Đức Hải, v́ vậy quyết định  đem  mọi chuyện An Đức Hải đă làm ở Sơn Đông báo cáo lại với Cung Thân  vương.  Khi bản tấu vạch tội An Đức Hải của Đinh Bảo Trinh tới tay Cung  Thân  vương th́ Từ Hy đang bận xem kịch. Do vậy, Cung Thân vương mang  bản tấu  tới Đông Cung Thái hậu Từ An để xin ư kiến. 
Cung Thân vương lợi dụng tính háo danh và sự ôn ḥa của Từ An, sau khi   tŕnh bản tấu của Đinh Bảo Trinh, đă viết ngay một đạo chỉ dụ, xin Từ An   kư tên. Nội dung của chỉ dụ là ra lệnh bắt ngay An Đức Hải trị tội,   không cần đưa về kinh đô xét xử. Bị Cung Thân vương bức ép, Từ An không   thể không đóng ấn Đông Cung Thái hậu của ḿnh vào chỉ dụ. Nhưng nghĩ  tới  khi Từ Hy biết được chuyện này, tất sẽ nổi cơn thịnh nộ, bà nói:  “Tây  Thái hậu tất sẽ giết ta mất”. 
Nhưng Cung Thân vương th́ nào có quan tâm tới chuyện ấy, v́ đó mới là   mục đích của ông ta. V́ vậy, ngay khi Từ An đóng ấn vào chỉ dụ, Cung   Thân vương nhanh chóng mang chỉ dụ của Đông Cung Thái hậu phái người hỏa   tốc đưa tới tay Đinh Bảo Trinh ở Sơn Đông. An Đức Hải bị Đinh Bảo  Trinh  bắt và xử tử ngay tại Sơn Đông mà chưa kịp hiểu lư do v́ sao.
Lúc bấy giờ, Từ Hy vẫn không biết rằng vị thái giám tổng quản mà ḿnh   sủng ái đang gặp nguy hiểm. Thậm chí, Từ Hy c̣n không hề biết An Đức Hải   đă bị giết tại Sơn Đông. Cung Thân vương và Từ An Thái hậu có thể bí   mật hành động, nguyên nhân chủ yếu cũng là v́ An Đức Hải thường ngày   chuyên quyền, không được ḷng người. Mười ngày sau đó, do Cung Thân   vương bức ép, Từ An lại phải ra một chỉ dụ khác công bố chuyện tử h́nh   thái giám tổng quản An Đức Hải.
Sau khi An Đức Hải bị xử tử tại Sơn Đông, nhiều thái giám tùy tùng của y   cũng bị xử chết ngay tại chỗ. Tuy nhiên, có sáu người trốn thoát. Sau   này, năm trong số sáu người này cũng bị xử chết, chỉ một người trốn   thoát. Gia đ́nh An Đức Hải bị đưa tới vùng biên viễn Tây Bắc phục vụ   quân đội. 
Nhiều ngày sau khi An Đức Hải bị xử tội chết, tên thái giám duy nhất c̣n   sống sót trốn được về kinh thành, thông qua Lư Liên Anh, báo tin này   với Từ Hy. Ban đầu, Từ Hy dường như không dám tin vào tai ḿnh bởi lẽ,   Từ Hy không tin rằng một người yếu đuối, không bao giờ thích lộ diện như   Từ An lại không hề bàn bạc với ḿnh mà ra tới hai chỉ dụ giết chết tay   chân thân tín nhất của ḿnh. 
Sau khi hỏi rơ mọi việc, Từ Hy nổi giận đùng đùng, lập tức chạy sang   Nhân Thọ cung, vặn hỏi Từ An. Từ An thấy Từ Hy nổi giận th́ đem mọi   chuyện đổ sang cho Cung Thân vương. Tuy nhiên, điều đó không hề làm cho   Từ Hy bớt giận dữ. Sau khi nổi giận một hồi với Từ An, Từ Hy phất áo ra   về, rồi thề rằng sẽ báo thù. 
Sự kiện An Đức Hải trở thành một bước ngoặt lớn trong suốt thời gian nắm   quyền của Từ Hy. Trước đó, đối với Từ An, Từ Hy luôn tỏ thái độ thân   thiện, lễ tiết chu toàn. Tuy nhiên, sau sự việc lần này, Từ Hy bỏ ra   nhiều công sức hơn cho các việc chính sự nhằm củng cố quyền lực của   ḿnh, biến Đông Cung Thái hậu chỉ c̣n là danh nghĩa chứ không có thực   quyền. Nhiều người c̣n nói rằng, cái chết của Từ An sau này cũng là do   Từ Hy gây ra. 
 
Tuy nhiên, điều đó cho tới nay vẫn chỉ là truyền thuyết chứ chưa có bất   cứ bằng chứng cụ thể nào. Có một điều chắc chắn là, bắt đầu từ sự kiện   này, Từ Hy mới chính thức bước vào giai đoạn nữ hoàng không ngai của   triều đ́nh nhà Thanh.
Buổi sáng thiết triều hôm sau, trước mặt bá quan, Từ Hy lớn tiếng trách   mắng Cung Thân vương, c̣n dọa sẽ tước bỏ chức tước. Mặc dù hôm đó, Từ  Hy  không xử lư Cung Thân vương ngay nhưng vẫn đem chuyện đó ghi nhớ  trong  ḷng, chờ thời cơ thích hợp để trả thù. Khi Đồng Trị qua đời, Từ  Hy  không lập con trai của Cung Thân vương làm Hoàng đế cũng là do nhớ  đến  mối thù năm xưa này. 
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng, sau này, Từ Hy vẫn tiếp tục thăng   chức cho Cung Thân vương, tuy nhiên, lư do là v́ chính quyền của bà   không thể không có sự pḥ trợ của vị Cung Thân vương này. Ngoài ra, Từ   Hy cũng rất thích cô con gái của Cung Thân vương nên nhận cô này làm con   gái nuôi. Đây có lẽ cũng là một lư do khiến Từ Hy dần quên đi mối thù   năm xưa.