Không chỉ nức tiếng bởi nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn, Phùng Hoàng hậu thời Bắc Ngụy c̣n được biết đến với nhu cầu t́nh dục đệ nhất thiên hạ và thói dâm đăng vô độ.
Những lễ nghi phong kiến tuy vô cùng hà khắc với đức hạnh của người phụ nữ, nhưng cũng không ngăn nổi thói lẳng lơ ở một số người. Và Phùng hoàng hậu là một điển h́nh. Quấn quít bên Bắc ngụy Hiếu Văn đế nhưng không ít lần, Phùng hoàng hậu vẫn lén lút tư thông với hai người đàn ông khác.
Theo ghi chép trong “Ngụy thư Lư văn u hoàng hậu Phùng thị truyền”, Phùng hoàng hậu là cháu gọi Phùng thái hậu bằng cô, thuở nhỏ tên Diệu Liên, càng lớn càng sở hữu vẻ đẹp sắc nước hương trời, khiến Hiếu Văn đế si mê sủng ái. Hai người quấn quưt như h́nh với bóng, quyến luyến không rời. Nhưng từ khi Phùng hoàng hậu mắc bệnh về da, lo sợ hoàng đế bị nhiễm bệnh, Phùng thái hậu ra lệnh đuổi nàng khỏi cung, cho về quê làm ni cô.
Thương nhớ người con gái yêu kiều, nhưng Hiếu Văn đế sợ sệt không dám trái ư thái hậu. Một năm sau, Phùng thái hậu v́ trọng bệnh qua đời, hoàng đế thủ hiếu ba năm. Khi nỗi nhớ trở nên da diết khôn nguôi, lại hay tin Phùng thị đă khỏi bệnh, Hiếu Văn Đế sai người đón về cung Lạc Dương rồi ch́m đắm đêm ngày bên người đẹp, sau đó sắc phong ngôi hậu.
Vị hoàng đế si t́nh này không ngờ rằng, người con gái mà ông hết mực sủng ái, nâng niu v́ không chịu nổi cảnh pḥng the lạnh lẽo đă ăn nằm với một kẻ hầu trong thời gian dưỡng bệnh. Vài năm sau khi lên ngôi hậu, nàng lại tiếp tục bức bối với cảnh lạnh lẽo pḥng the v́ Hiếu Văn đế thường xuyên dẫn quân nam chinh, nên đă thậm thụt tư thông với gă thái giảm giả hiệu họ Cao.
Thái giám này bề ngoài đường hoàng, thân thể cường tráng, khiến Phùng hoàng hậu mới trông thấy đă xao ḷng. Khi hoàng đế đau ốm bệnh tật, hoàng hậu càng quấn quít với gă hoạn quan. Nhưng “cái kim trong bọc lâu ngày cũng ḷi ra”, Hiếu Văn đế sau khi khỏi bệnh đă nổi trận lôi đ́nh v́ biết chuyện bị “cắm sừng”, khi Bành Thành công chúa tiết lộ mọi chuyện với ông. Nhưng vua không nỡ giết Phùng hoàng hậu mà chỉ than thở với Bành Thành vương và Bắc Hải vương rằng: “Hoàng hậu thất đức, nhưng thực tâm ta không muốn phế nàng, chỉ lo Phùng thái hậu nơi suối vàng thêm đau ḷng. Truyền nhốt Phùng thị vào chốn lănh cung. Nếu c̣n lương tri, nàng ta sẽ tự kết liễu đời ḿnh”.
Sau biến cố lớn, Hiếu Văn Đế long thể ngày một kiệt quệ rồi qua đời trong một lần dẫn quân nam chinh. Trước lúc lâm chung, ông dặn ḍ quần thần: “Sau khi ta mất, chỉ lo không ai chăm chút cho hoàng hậu. Hăy mai táng bà ấy theo đúng nghi thức cho hoàng hậu, đừng làm hỏng thanh danh họ Phùng trong thiên hạ”.
Hoàng đế lâm chung, Bành Thành vương và Bắc Hải vương liền theo di chiếu của vua, bức Phùng hoàng hậu uống thuốc độc tự tử. Số mệnh của hoàng hậu ngoại t́nh tới đây khép lại, nhưng tai tiếng của bà vẫn c̣n truyền tới muôn đời hậu thế.
Theo Đất Việt