| 
			
			 R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư 
			
			
			
				
			
			
				 
				Join Date: Dec 2008 
				
				
				
					Posts: 44,699
				 
				 
	Thanks: 262 
	
		
			
				Thanked 591 Times in 456 Posts
			
		
	 
	Mentioned: 0 Post(s) 
	Tagged: 0 Thread(s) 
	Quoted: 1 Post(s) 
				
				
  
    Rep Power:  61
  
  
  
				
				     
			 
	 | 
	
	
	
		
		
		
		
			
			Thấy tôi kém cỏi về  "khoản ấy", ông bạn  bảo muốn làm "người hùng" thì làm chuyến đi Ninh  Bình chơi  món "dâm  dương", uống  đâu biết đó. Tới nơi mới té ngửa ra  đích thực "hàng độc". 
 
"Sinh tố cà dê" 
 
Nghe  lạ tai, bấm bụng phen này cho  bà nhà biết mặt, lấy cớ đi thăm ông bạn  hàn vi thuở sinh viên, lạnh  lùng từ biệt vợ, tôi "khăn gói quả mướp"  nhảy xe về Ninh Bình, mảnh đất  huyền thoại theo lời đồn thổi của cánh  đàn ông là "chết đi sống lại". 
 
Tại  một nhà hàng "dê cụ" (dê núi,  già), nằm đối diện với khu công nghiệp  Gián Khuất (TP. Ninh Bình, tỉnh  Ninh Bình), khách đông nghịt, đa phần là  đàn ông, nom ông nào ông ấy  bụng to đùng đoàng, chả vậy Dương "bự" - gã  bạn cùng đi hóm hỉnh tay  xoa bụng hạ câu kết "bụng to, lò xo co". 
 
Trong  nghi ngút các thực đơn ẩm  thực về loài sơn dương thì món "đệ nhất" -  được mấy em thôn nữ, mặt em  nào cũng đỏ hây hây như "chim bói cá" tiếp  thị đó là "sinh tố cà dê"  xem ra được các quan khách nhiệt liệt chào đón  vì... "có hậu". 
 
Dương  "bự" hoan hỉ, tay gắp, miệng  bi bô: "Thằng này ác chiến lắm! Cực hiếm  và đại bổ nữa, dành cho mọi  đối tượng, từ con nít đến phụ nữ, từ thanh  niên đến cụ già, nhất là với  những ai kém cỏi “khoản ấy”, di mộng tinh,  đau lưng, mỏi gối... Đảm  bảo, yếu cỡ nào chỉ cần làm vài tuần rượu với  dăm hột cà dê thì sớm lên  gân ngay thôi. Hàng "độc" mà!"- Dương bảo. 
 
    
Dê núi được cho là thực phẩm có thể cải thiện năng lực phòng the của các quý ông    
 
Tranh  thủ thời gian đợi, Dương "bự"  gân cổ "chém gió", miệng không ngớt ca  tụng cái món - "sinh tố cà dê"  lạ đời, tôi ngồi thấp thỏm, hồi hộp (và  cả lo âu). Hơn 30 phút sau, chủ  quán mặt đỏ như "quan công" bê ra một  chiếc máy xay sinh tố hoa quả  (giống ở các cửa hàng giải khát) kèm  một  đĩa to đựng khoảng chục đôi  cà dê vừa mổ, máu rỉ ra đỏ ối và hũ rượu  trắng Kim Sơn (rượu ngon nổi  tiếng ở Ninh Bình). 
 
Vừa  đổ rượu ra chiếc phễu, gạt đĩa  cà dê vào trong, máy xay chạy dè dè,  chục cặp cà dê ngầu ngầu sủi bọt,  tan trong rượu thành một thứ nước lờ  lờ đục như nước gạo, sủi bọt trắng  xoá... 
 
Nâng  cốc rượu "sinh tố cà dê" bốc  mùi tanh đến lợm giọng, nhưng vì "tổ ấm"  gia đình, tay bịt mũi, mắt  nhắm nghiền mà nốc, không uống được rượu  nhưng "một khi đã là hai khi",  loáng cái tôi cùng gã "cưa" đứt cả chai  65mml. 
 
Linh  ứng lời đồn "uống đâu biết  đó", sau trận nhậu bổ âm, dương đâu chẳng  thấy, cả tôi và gã thi nhau  móc họng nôn thốc tháo, làm cả vốc "béc bê  din"  vẫn chưa hết cơn đau  bụng "Tào tháo đuổi”. 
 
Huyết lình "thần dược"  
 
Do  ảo tưởng pín rắn, pín dê, bò  cạp... là "thần dược" tăng cường "năng lực  phòng the", nên chưa khi nào  phong trào tráng dương bổ thận bằng những  loại này bùng phát như hiện  nay. 
 
Để  trở thành "chiến binh" hoặc  "người hùng" chốn phòng the, ngày càng  nhiều quí ông không tiếc công  sức, tiền của miệt mài tầm sưu những món  biệt dược quí hiếm đặng tẩm  bổ. Hôm khác, một đại gia ở Hà Thành tên Anh  Tú "alô" mời chú tới, có  "hàng độc" về. Trong tâm trạng người như có  lửa, chưa tới giờ hẹn tôi  đã nhấn chuông. 
 
Chủ  nhà mang 5 cái ly nhỏ, miệng  hào hứng tuôn liền một mạch: "Có biết  huyết lình là cái gì đâu! Số là  tuần trước anh tình cờ gặp lại thằng bạn  hồi học cấp ba, nó bây giờ là  sếp của một sở ở tỉnh H. Bạn cũ lâu ngày  gặp lại, nó đãi anh món huyết  lình tửu này. 
 
Đây  là hàng cực hiếm và chỉ có  khách quý mới được gia chủ biệt đãi. Thằng  bạn tâm sự, trước đó nó yếu  như chim le le, may nhờ một tay đệ tử vốn là  người dân tộc mách món này  và chỉ sau 3 tháng nốc huyết lình tửu, bà xã  nó từ thất vọng tới...  thất kinh. 
 
Dù  không phải là thứ quý hiếm tột  độ nhưng do nắm bắt được cái thú ăn chơi  rởm đời và vốn hiểu biết non  kém của các quý ông lắm tiền, nhiều gã bịp  đã tung tin huyết lình vô  cùng quý để bán giá trên trời. 
 
Không  ồn ào như cơn sốt rượu rắn,  rượu ngâm tay gấu hay sừng tê giác, cơn sốt  huyết lình tửu diễn ra âm  thầm nhưng rất quyết liệt. Nhiều đại gia đánh  tiếng sẵn sàng chi hàng  chục triệu đồng cho mỗi kg huyết lình nhưng  dường như "cung" vẫn không  thỏa mãn được "cầu" của các quý ông vốn đang  chìm sâu trước trào lưu  tráng dương bổ thận. 
 
Chẳng  khác gì món "sinh tố cà dê",  nâng ly huyết lình tửu, lần nữa tôi buồn  nôn trước mùi tanh đến lợm  giọng của ly rượu đáng giá bạc triệu này. Các  đại gia kia dường như đã  quá quen trước những món như thế này nên ai  nấy ực tỉnh bơ. 
 
Sau  hai tuần rượu, mặt ông nào ông  nấy đỏ bừng chẳng biết vì men rượu hay  vì dược tính của món huyết lình  kia gây ra? Khi đã ngà ngà, các chiến  hữu cùng nhau thắc mắc "huyết  lình là cái gì, con gì, cây gì, máu gì? ".  Lúc này Anh Tú  khề khõ, kẻ  cả "bật mí": “Huyết lình là máu trong giai  đoạn có “tháng” của chị em  nhà khỉ”. 
 
Cứ  theo lời Anh Tú kể thì "thần  dược" huyết lình tửu giúp người sử dụng  "tráng kiện đến cuối đời, sinh  lực luôn trong tư thế chiến đấu" vốn là  hàng độc quyền của đồng bào dân  tộc một số tỉnh miền núi và trung du  phía Bắc. 
 
Món  này chỉ mới bùng nổ trong giới  ăn chơi tại trung tâm các tỉnh ấy và đất  Hà Thành từ khoảng đầu năm  2005 trở lại đây. Một già làng cho biết kiếm  huyết lình rất nhọc công.  Phải tìm được nơi đàn khỉ sinh sống, sau đó  mò mẫm trong vô số ngóc  ngách, hang động và căng mắt mới phát hiện được  huyết lình. 
 
Điểm  đặc biệt là con khỉ  còn cẩn  thận lấy lá cây phủ lên hoặc chèn đá che  lấp cái hang mấy ngày qua nó  nằm... Phần lớn người ta chỉ tìm thấy huyết  lình từ sự tình cờ may mắn.  Tìm được rồi phải nhẫn nại tách máu ra khỏi  lá cây, rong rêu xong lọc  rửa cho sạch và để thật ráo. 
 
Huyết  lình sau khi trải qua các  công đoạn này sẽ là những cục nhỏ bằng đầu  ngón tay, hình hạt đậu, màu  nâu đen, có mùi tanh rất khó chịu. Phải máu  của năm con khỉ cái như vậy  mới ngâm được một lít rượu. 
 
Dễ "dính đạn" lừa 
 
Tìm  hiểu về huyết lình, chúng tôi  được biết đó không phải là máu trong giai  đoạn "có tháng" của chị em  nhà khỉ mà là máu của khỉ cái chảy ra sau  khi hạ sinh khỉ con. Theo một  nhà khoa học, "lình" là tên gọi chỉ con  khỉ của đồng bào một số dân  tộc như Thái, Dao, Mèo, Mường... 
 
Tại  các phiên chợ ở một số tỉnh  vùng Tây Bắc như Lai Châu, Hòa Bình, Sơn  La... huyết lình được bày bán  nhiều dưới dạng những viên, cục nhỏ bằng  đầu đũa, đầu ngón tay hoặc lắm  khi chỉ là dạng hạt nhỏ (giọt máu đông  lại). Huyết lình thường được  dùng làm thuốc bổ máu cho phụ nữ sau khi  sinh, bồi dưỡng cho người bị  suy nhược, chữa trẻ chậm lớn, kém ăn hoặc  ngâm rượu xoa bóp chỗ sưng  đau. 
 
Về  phía các gã bịp, để đám trọc phú  tin mấy cục đen đen, tanh tanh - được  làm từ bột mì trộn muối ngâm vào  nước cá rồi đem phơi khô - là huyết  lình, ngay khi "con mồi" còn đang  phân vân không biết đây là đồ thật hay  giả, bọn này sẽ nhờ người đánh  tiếng cho họ biết ở tỉnh X, tỉnh Y có  ông thầy Đông y vốn là trùm huyết  lình kinh nghiệm đến độ giả cỡ nào chỉ  cần nhìn sơ qua là biết ngay. 
 
Ông  thầy sau khi tỉ mẩn xem xét,  nếm, ngửi kỹ từng viên đã e hèm: "Làm sao  mà có được thứ của quý này  vậy, coi như là nợ duyên rồi. Thôi thì quý  anh cho tôi hùn phân nửa để  dành ngâm rượu cứu người". 
 
Tinh  vi kiểu này, quý đại gia "dính  đạn" là cái chắc! Có điều, cho đến nay  vẫn chưa thấy tài liệu y học cổ  truyền lẫn hiện đại nào kết luận hay đề  cập tính năng tráng dương bổ  thận, biến yếu thành mạnh, hóa "se sẻ"  thành "đại bàng" chốn phòng the  của huyết lình, tất cả chỉ là màn "bơm"  thông tin của những kẻ bịp bợm  nhằm vào những ông lắm tiền ham vui để  trục lợi.               
 
Vũ Hà 
(Người đưa tin) 
  
		 
		
	
		
		
		
		
		
	 |