Người phụ nữ trẻ không ngờ, sau 5 năm sống cảnh làm dâu bị ghét bỏ, phút mẹ chồng nằm viện lại là lúc bà trao cả gia tài và một sự thật động trời.
Tôi, một người phụ nữ hiền lành, an phận, chưa từng nghĩ sẽ bật lại mẹ chồng. Cuộc sống làm dâu 5 năm của tôi chẳng khác ǵ chuỗi ngày dài nhẫn nhịn trong tủi hờn. Mẹ chồng luôn ghét bỏ, đối xử tệ bạc với tôi, nhưng v́ chữ hiếu, tôi không một lần oán thán.
Những ngày lễ Tết, khi cô em chồng trở về, bà vui vẻ đón tiếp như thể con gái là tất cả. Tôi, dù bận rộn lo cơm nước, vẫn không quên ánh mắt cay nghiệt của bà hướng về phía ḿnh. “Để nó nghỉ ngơi, ở đây có người lo rồi!” – câu nói của bà khiến tôi càng thêm thấm thía thân phận làm dâu.
Chưa dừng lại ở đó, cuộc hôn nhân của tôi cũng không trọn vẹn. Chồng ngoại t́nh, mẹ chồng không những không bênh vực mà c̣n đổ lỗi: “Vợ phải không ra ǵ th́ chồng mới ra ngoài. Cô thử soi lại ḿnh đi!” Tôi uất nghẹn, nhưng vẫn cố nín nhịn.
Rồi chuyện xảy ra. Mẹ chồng phát hiện ung thư giai đoạn cuối, cả gia đ́nh lao đao. Khi chi phí điều trị vượt quá khả năng, tôi và chồng gọi cô em chồng về bàn bạc. Nhưng câu trả lời của cô em như xé toạc trái tim người mẹ: “Ung thư giai đoạn cuối, có chữa cũng vô ích.”
Chồng tôi tức giận, xô xát với em gái ngay tại viện. Tôi chỉ biết đứng giữa can ngăn, ḷng dạ rối bời. Đêm đó, mẹ chồng bất ngờ yêu cầu xuất viện, rồi gọi riêng tôi vào pḥng. Những lời bà nói khiến tôi sững sờ:
“Mẹ đă định để túi vàng này cho cô em xây nhà, nhưng hôm nay mẹ đă thấy tất cả. Bao năm qua, mẹ ghét con không phải v́ con tệ, mà v́ Tính – nó không phải con ruột của mẹ. Nó là con riêng của vợ trước ông nhà. Mẹ không muốn nó hạnh phúc nên mới trút giận lên con.”
Tôi chết lặng. Bà đưa túi vàng cho tôi, ánh mắt lần đầu tiên hiền từ: “Mai này, con đừng nhịn nhục như thế nữa. Mẹ biết con là người tốt, mẹ tin con.”
Cả đêm, tôi ôm túi vàng, ḷng ngổn ngang trăm mối. Cầm hết gia sản mẹ chồng trao, tôi không biết nên giữ lời bà dặn, hay bán đi để giành giật sự sống mong manh cho bà.
Một câu chuyện đau ḷng, nghẹn ngào, đầy những cú sốc và nghịch lư của cuộc đời. Liệu tôi sẽ làm ǵ tiếp theo để không hổ thẹn với lương tâm?
VietBf@ sưu tập
|