Một người cho tôi vay tiền, tôi nghĩ rằng đó là người ta mang công sức bát gạo của bản thân họ gửi gắm vào tay ḿnh. Tuyệt nhiên không dám nghĩ, ít nhiều cũng không dám nghĩ người ta thừa tiền nên đôi ba đồng cái công chỉ như cái kẹo.
Người ta không đ̣i bạn cũng chẳng phải v́ người ta quên. Đồng tiền đi liền khúc ruột, họ im lặng để chờ xem sự tử tế của bạn có thật như những ǵ bạn đă hứa hẹn.
Tôi nói với quư nhân của ḿnh rằng, tôi nợ họ, nợ trọn đời này. Cái nợ ấy không c̣n đơn giản là nợ vật chất nữa. Nếu tôi không đủ tiền để trả th́ tôi sẽ trả bằng sự trung thành của ḿnh, bằng sự tận tuỵ của ḿnh, thậm chí bằng cả máu và nước mắt.
Người cho tôi bát cơm lúc tôi giàu sang chưa chắc đă v́ tôi mà cho. Nhưng người sẵn sàng kéo tôi ra khỏi khó khăn tuyệt vọng th́ chắc chắn họ đă yêu thương và trân quư tôi thực sự.
Bạn có thể là một người nghèo nhưng đừng làm một người bội tín hay vô ơn. Bạn có thể không đủ tiền để trả nhưng phải biết dùng miệng để giữ lại chút tín nhiệm. Bội tín chính là sự suy sụp về mặt kinh tế, bội tín cũng chính là sự thất bại nặng nề về mặt nhân cách.
Bạn im lặng, bạn có thể được bố thí hoàn toàn số tiền đó, người hào sảng sẽ không gay gắt với bạn như phường nặng lăi. Nhưng bạn sẽ vĩnh viễn mất đi một ân nhân, một người anh em tử tế, một niềm hy vọng, một chiếc phao cứu sinh trong những cơn đắm ch́m về sau.
VietBFsưu tập