Giá trị của người vợ với 1 người chồng lớn cỡ nào?
Đây có thể coi là chồng được ư?
Sẵn sang dùng vợ để đổi đời…
Một người đàn ông Syria đă ép vợ cho những kẻ “buôn người” trong suốt 3 tháng để lấy tiền lộ phí tới Châu Âu, thậm chí hắn c̣n tham gia vào những cuộc tấn công đó.

Esraa al-Horani phải giả nam trang và không tắm rửa để tránh bị tấn công.
Không c̣n một xu dính túi, người chồng nói trên đă đem “bán” vợ cho những tên buôn người ở Bulgaria để trang trải lộ phí. Tuy nhiên, không lâu sau chính anh ta cũng vào hùa với những tên buôn người vợ và tự biến ḿnh thành kẻ có tội.
Theo The New York Times, người phụ nữ chưa xác định được danh tính trên hiện đang sống ở Berlin cùng 4 đứa con của ḿnh.
Mặc dù hiện người chồng “bán vợ” đă bị bắt giam nhưng nỗi lo sợ về việc sẽ bị chồng t́m giết để trả thù v́ đă làm “xấu mặt” gia đ́nh chồng luôn ám ảnh cô.
Susanne Hohne, một bác sĩ tâm lư chuyên chữa trị cho các bệnh nhân nữ di cư ở Berlin, cho biết người vợ bị này có triệu chứng rối loạn trầm cảm nghiêm trọng.
“Một phút trước cô ấy trông có vẻ như hoàn toàn khỏe mạnh nhưng một phút sau, dù đang ngồi trên ghế đối diện bạn nhưng cô ấy như đang phải chạy đạn ở Damascus hay hồi tưởng lại những lúc bị lạm dụng ở Bulgaria”.
Tuy nhiên, câu chuyện trên chỉ là một ví dụ trong muôn vàn những cuộc tấn công không công khai nhằm vào những người phụ nữ trong cuộc khủng hoảng di cư tới Châu Âu.
Năm 2015, bốn tổ chức v́ quyền phụ nữ đă cùng nhau kí vào bức thư gửi Bộ trưởng Các vấn đề Xă hội Đức về bạo lực và lạm dụng gia tăng tại các trại tị nạn.
Bức thư được gửi vào ngày 18/8 viết: “Có một thực tế là trẻ em và phụ nữ không hề được bảo vệ. Tại đây, nhiều người đàn ông coi phụ nữ là tầng lớp thấp kém hơn và đối xử với những người phụ nữ thân cô thế cô không công bằng”.
“Hậu quả là báo cáo về các vụ cưỡng hiếp, lạm dụng và ép buộc ngày càng nhiều. Đây không c̣n là những vụ việc cá biệt nữa.”
Esraa al-Horani, từng là một chuyên gia trang điểm ở Syria, chia sẻ với The New York Times cô phải giả nam trang và không tắm rửa để tránh bị tấn công.
Hàng đêm, tại nơi trú ẩn khẩn cấp ở Berlin, mỗi khi đặt lưng xuống cô đều phải chèn tủ trước cửa.
Một người phụ nữ khác tên Samar cũng cùng 3 con gái vất vả lặn lội từ Syria tới Berlin. Không muốn để con rời khỏi tầm mắt, cô cùng với những phụ nữ khác đă họp thành một nhóm thay phiên nhau thức trông chừng cả nhóm trong khi những người khác chợp mắt.
Tuy nhiên, cô cũng vẫn bị một tên buôn người Thổ Nhĩ Kỳ gạ gẫm, hứa hẹn sẽ đưa cô sang Hy Lạp “miễn phí” nếu cô chịu chiều ư hắn. Cô từ chối nhưng kể lại khuya hôm đó cô vẫn nghe tiếng hắn quanh quẩn ở ngoài hành lang.
Samar cho hay: “Mọi người đều biết có hai cách để trả lộ phí cho những kẻ buôn người này, hoặc là bằng tiền hoặc bằng thân xác”.
Trong khi đó, bạo lực vẫn tiếp tục hoành hành các trại tị nạn ở Đức.
Các báo cáo khác cũng tiết lộ phụ nữ di cư tại các trại tị nạn buộc phải đi khách với giá 10 Euro/lần.
Tại một trung tâm tiếp nhận người nhập cư ở thị trấn Kitzingen, các quan chức giờ chỉ nhận nhân viên tạp vụ nam sau khi một nhân viên nữ bị cho là phải chịu lạm dụng trong 10 ngày làm việc tại đây.
Nhóm vận động Phụ nữ v́ Phụ nữ Nhập cư trước đó đă đề ra phương án để những người phụ nữ nhập cư ḥa nhập vào xă hội càng sớm càng tốt để tránh những vấn nạn nêu trên.