Cuộc đời lận đận của ông lăo tóc bạc thân quen trong phim Việt - VietBF
 
 
 

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2013 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 09-18-2013   #1
Hanna
R10 Vô Địch Thiên Hạ
 
Hanna's Avatar
 
Join Date: Dec 2006
Posts: 88,250
Thanks: 11
Thanked 3,751 Times in 3,090 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 8 Post(s)
Rep Power: 108
Hanna Reputation Uy Tín Level 8
Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8
Default Cuộc đời lận đận của ông lăo tóc bạc thân quen trong phim Việt

"Khi bố mất, tôi mới ba tuổi, sau đó mẹ cũng mất. Mấy anh em không có ai nuôi th́ về nhà họ hàng ở, mỗi người nuôi một tí. Lúc ấy c̣n bé, tôi chẳng biết đau buồn là ǵ cả" - nghệ sĩ Hồng Chương chia sẻ.Đón khách với nụ cười tươi rói, diễn viên Hồng Chương vội vă mời tôi ngồi rồi lại tất bật mở tủ lạnh lấy bia rót làm hai cốc: "Nào, uống đi". Và câu chuyện của chúng tôi bắt đầu như thế, gần gũi và phóng khoáng như hai kẻ tri kỷ lâu ngày mới gặp, dù cách nhau đến cả vài thế hệ.

Tôi thích gọi ông là nghệ sĩ nhưng ông xua tay: "Đừng, đừng gọi là nghệ sĩ, ghi là diễn viên Hồng Chương thôi. Nhiều người nói tôi giả vờ khiêm tốn nhưng không phải vậy, thật t́nh là tôi không thích. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đă viết rồi đó thôi: ‘Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi, rồi một mai tôi về làm cát bụi’. Rồi một mai ai cũng sẽ về với cát bụi cả thôi mà".Cầm tấm ảnh cả gia đ́nh ngày trước, ông khoe: "Nó già bằng tôi, cũng gần 80 năm rồi đó". Và kư ức hiển hiện được lên trước mắt ông cũng chỉ có thế. "Gia đ́nh tôi ngày xưa nghèo lắm, làm ǵ có tiền chụp ảnh. Từ khi đi đóng phim, tôi mới có nhiều ảnh thôi", ông cười hiền.

"Tôi sinh ở thị xă Sơn Tây. Khi bố mất, tôi mới ba tuổi, sau đó mẹ cũng mất. Mấy anh em không có ai nuôi th́ về nhà họ hàng ở, mỗi người nuôi một tí. Lúc ấy c̣n bé, tôi chẳng biết đau buồn là ǵ cả đâu. Được cái, gia đ́nh tôi gia giáo nên may mắn mấy anh em không hư, làm ǵ th́ làm vẫn luôn nhớ ‘Giấy rách phải giữ lấy lề’. "Tôi sống trên đời cũng không bao giờ oán hận tại sao người ta có bố, có mẹ mà ḿnh th́ không, cũng chẳng bao giờ thắc mắc tại sao người ta nhiều tiền, nhiều vàng mà ḿnh nghèo rớt mồng tơi. Tôi chỉ tự dặn bản thân cứ sống cho đẹp, có ích là được. Khoảng 12 tuổi, tôi bắt đầu đi làm thuê. Từ gánh nước, dọn dẹp cho đến gánh lúa, gánh phân, ai thuê ǵ th́ làm, ở đâu có ăn th́ tới. Tôi học đến trung cấp, khoảng lớp 6 bây giờ. Tôi vừa học vừa làm, có tiền th́ đi học, tự mua sách vở. Bố ḿnh là thầy giáo nên ḿnh cũng yêu cái chữ. "Tôi làm công nhân đường sắt 4 năm rồi mới đi học nghệ thuật. Năm ấy tôi 30 tuổi và đang ở Lào Cai. Đọc được tin báo Nhân Dân tuyển một số diễn viên yêu nghệ thuật đi học trung cấp kịch nói, tôi đă nộp đơn về Hà Nội. Một tháng sau tôi về thi th́ tự nhiên trúng tuyển. Tôi thi đỗ đợt đó cùng Trà Giang, Thế Anh, Lâm Tới... Sau đó có giấy mời nên tôi về đi học.

Lúc đó, tôi đă là quản đốc nên khi tôi quyết định bỏ nghề đi học, ông giám đốc hỏi thẳng: ‘Tại sao ngu thế, đang làm quản đốc tự nhiên đi học nghệ thuật làm cái ǵ?""Không phải liều lĩnh đâu, v́ không có bố mẹ nên tôi yêu cái ǵ làm cái đó thôi mà."

"Ngày xưa học nghệ thuật như đi bộ đội, không có lương đâu nhưng nhà nước cho ăn, cho ở và một ít tiền đủ mua xà pḥng, cắt tóc. Số tiền nhận được sau khi phim đóng máy cũng không gọi là caste đâu, đó là tiền bồi dưỡng, khuyến khích. Ít lắm, có khi làm ruộng với quét rác c̣n nhiều tiền hơn. Nhưng không so sánh được kiểu đó đâu, trong nghệ thuật không nói đến tiền."

"Mỗi vai diễn đều được diễn viên thai nghén, khi ở tâm hồn rồi nó sẽ được đẩy bật ra. Tôi cũng không quan tâm vai diễn đó được bao nhiêu tiền, quan trọng là ḿnh yêu nhân vật ấy và nhập hồn vào nhân vật của tác giả. Nghệ thuật thời ấy cũng không có xấu đẹp.""Tôi nhớ nhất lần tôi đóng bộ phim 'Đạo nhà' ở Huế. Trong phim, tôi vào vai một ông bác mù ḷa. Có cảnh phim tôi thay mặt người em đă mất dạy dỗ cháu trai bằng roi. Vậy mà thằng cháu bất hiếu lại lợi dụng cảnh mù của bác để thuê một anh nông dân với giá một sào ruộng để thay nó chịu đ̣n. Phát hiện ra tṛ lừa bịp đó, người bác đă khóc.

Cảnh quay đó tôi đă khóc thật sự, nước mắt cứ tự nhiên chảy ra giàn giụa. Lúc ấy đạo diễn đă hét lớn: ‘Tất cả đi về đi nghỉ, cụ Chương ơi đi về, xong rồi’. Hôm ấy c̣n một buổi chiều nhưng đạo diễn quyết định không quay nữa. Sau đó, anh ra nói với tôi: ‘Cả đời quay phim của cháu, chưa bao giờ cháu thấy được giọt nước mắt thật tâm đến như thế’. "Miệt mài với nghệ thuật hàng chục năm trời nên khi về hưu, ông cũng đâu chịu "ở yên". Hễ có đoàn gọi đi đóng phim là ông lại lóc cóc lên đường. Ở tuổi 80, chưa bao giờ ông cảm thấy mệt mỏi với những vai diễn.

"Diễn xuất là t́nh yêu, là nghiệp của tôi. Khi ḿnh đă yêu rồi, sự say đắm, đam mê sẽ làm cho ḿnh hết mệt. Tùy theo số cảnh quay trong một phim mà nhà sản xuất trả caste cho tôi. Mỗi ngày giỏi lắm tôi chỉ được 100, 200 ngàn. Nếu muốn được 500 ngàn th́ phải đóng cả đêm cả ngày"."Nhưng cũng có những khi tôi không cảm thấy hài ḷng. Phim ảnh bây giờ bị thương mại hóa rồi. Thanh niên giờ thích nói đến tiền, đạo diễn và những người làm phim cũng thế. Một bộ phim bỏ ra một tỉ, quay mấy chục tập phim th́ phải làm sao để các hăng truyền h́nh mua lại, thu lại tiền. Tôi cảm thấy hơi nuối tiếc cho lớp trẻ, văn minh quá nên bị vật chất đè lên trên. Ai cũng biết vật chất là cái đáng quư nhưng khi nó đè lên con người, làm họ mất cơ hội và mọi thứ nghiễm nhiên sẽ trở thành vô nghĩa".

"Nhiều người hỏi tôi sao không được phong NSƯT hay NSND, mỗi lần như thế tôi cười. Tôi đi đâu cũng có người chào, trẻ con th́ gọi là 'Ông già đóng phim', người lớn th́ hỏi: ‘Bố già đóng phim, bố đi đâu đó?’. Tôi đi ăn sáng người ta cũng chẳng lấy tiền, c̣n nói: ‘Chẳng mấy khi được mời ông bát phở’. Những câu chuyện nhỏ như thế thôi cũng đủ khiến tôi thấy xúc động. Tự người ta quư ḿnh mới hay, chứ được phong danh hiệu mà không được khán giả yêu quư c̣n buồn hơn. Tôi là người nghệ sĩ của nhân dân mà".

Nói về cuộc sống hàng ngày ở thời điểm hiện tại, ông chia sẻ: "Mỗi ngày vợ tôi nấu cháo, bún, chứ gần hai năm rồi tôi không ăn cơm. Răng không c̣n, ăn cơm đau lắm, không thấy ngon. Nhưng tôi khỏe lắm, vẫn có thể đạp được xe khoảng 20 km".Không ăn được cơm nhưng thuốc lào mấy mươi năm ông vẫn không bỏ được. Thấy tôi nhắc lại câu thơ: "Nhớ ǵ như nhớ thuốc lào, hết chôn điếu xuống lại đào điếu lên", ông xua tay: "Không không, cũ rồi. Tôi có bài khác hay hơn".

Và ông đọc: "Sáng ra đánh bệt trước thềm.
Thuốc lào phả khói, khói lên tận trời.
Cha tôi mất đă lâu rồi.
Tôi ngồi ở chỗ cha ngồi năm nao.
Thuốc lào phả khói rơ cao.
Trời lao đao, đất lao đao lờ đờ.
Nước chè tươi rót vàng mơ.
Đôi khi hạnh phúc đơn sơ vô cùng.
Tôi qua lắm núi nhiều sông.
Khói ngày xưa hút năm nào c̣n cay".


"Ngày xưa các cụ hay kể chuyện về bố cho tôi, nói ông hay ngồi hút thuốc lào ở chỗ này này, rồi khuyên: ‘Mày hút thuốc lào làm ǵ, ngày xưa bố mày hút thuốc lào chết non đấy’. Nhưng tôi không bỏ được".Ở tuổi "gần đất xa trời" thỉnh thoảng ông cũng vui chữ. "Tôi không làm thơ đâu nhưng thỉnh thoảng nó cứ bật ra. Tôi đọc cho nhà báo nghe nhé. ‘Chị nói với em khi lệ đọng má hiền. Đời là bể khổ liên miên và em với chị là thuyền chơi vơi’. Nghĩ thế nào th́ nói ra thế thôi. Nỗi ḷng từ trái tim bật ra, tôi gọi đó là thơ".

Và tôi ra về khi người diễn viên ấy vẫn đang trầm ngâm phả khói lên trời. Tôi cũng không có ư định gọi ông là nghệ sĩ v́ tôi biết rồi, Hồng Chương "yêu nghề với t́nh yêu nghệ thuật và con người chứ không phải yêu danh vọng và địa vị".
tm
Hanna_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	cuoc-doi-lan-dan-cua-ong-lao-toc-bac-than-quen-trong-phim-viet.jpg
Views:	88
Size:	86.3 KB
ID:	517309
 
User Tag List


Những Video hay hiện nay
Best Videos around the world today
Phim Bộ Videos PC1

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 10:51.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.06725 seconds with 12 queries