Tại sao phụ nữ lúc nào cũng “thật sự muốn một người đàn ông tử tế”, nhưng khi gặp được anh ta rồi, họ lại không nhận lời yêu v́ giờ họ “cần một thằng đểu”.
Phụ nữ thật sự muốn ǵ? Đó là câu đố mà có lẽ đến nhà thông thái nhất thế gian này cũng phải bó tay. “Không bao giờ thấy đủ và không bao giờ hạnh phúc thật sự” – Đó là cụm từ miêu tả đúng nhất về bản chất đàn bà. Dường như với phụ nữ, cái ǵ họ cũng muốn và không bao giờ biết hài ḷng về cuộc sống của chính ḿnh.
Nhóm chúng tôi có 5 đứa con gái chơi thân với nhau từ ngày c̣n học cấp 3. Giờ đây, 4 nàng đă lập gia đ́nh, con cái đề huề duy chỉ ḿnh tôi bị liệt vào hạng ế. Có lẽ v́ tôi là gái độc thân, rảnh rỗi, nhiều thời gian nên luôn là nơi để cho 4 nàng trút bầu tâm sự, sẻ chia chuyện nhà cửa, chồng con… Cũng chẳng hiểu v́ sao mà cả 4 cô bạn thân của tôi tuy đă có hạnh phúc mà khối kẻ mơ ước chúng nó vẫn đi ngoại t́nh. Nghe lí do chúng đưa ra tôi thấy hoàn cảnh đứa nào cũng thật lâm li bi đát, đáng thương.
Ảnh minh họa.
Tú Quyên – cô nàng lấy chồng sớm nhất và được cả nhóm gọi là nữ hoàng sung sướng v́ lấy được chồng giàu, đẹp trai, trẻ khỏe, ga lăng… Lấy nhau chưa tṛn năm th́ Quyên có bầu sinh đôi, 1 trai 1 gái. Chồng nó đă thuê 2 người giúp việc nên Quyên chẳng phải bận tâm ǵ đến việc trông con. Sáng sáng cô trang điểm thật xinh đẹp, mặc một bộ cánh thật khêu gợi cùng chồng đi ăn sáng ở những nhà hàng sang trọng. Sau đó chồng đưa nó đến tiệm spa do nó làm bà chủ (spa này do chồng mở ra để nó kinh doanh cho đỡ buồn chứ không quan tâm đến lời lăi).
Nh́n cuộc sống nhung lụa của nó mà mấy đứa tôi phát thèm. Đùng một cái nó tuyên bố “Chán chồng, đang có bồ” khiến cả nhóm tôi hốt hoảng. Đứa nắn chân, đứa sờ trán xem thần kinh nó có bị vấn đề ǵ không. Mà cái thằng bồ của nó chẳng phải ai xa lạ lại chính là “thằng nhăi ranh” hay massga chân cho bọn tôi khi đến spa của Quyên thư giăn.
Quyên vừa kể, vừa sụt sùi khóc lóc than văn: “Bọn mày tưởng tao ăn sung mặc đẹp là sướng lắm chắc. Tao cô đơn lắm. Chồng ǵ mà đi tối ngày, 1 cuộc gọi điện, nhắn tin cho vợ cũng không có. Tao căn vặn, giận dỗi th́ lăo đưa tiền ra để làm lành, để xoa dịu. Mà tiền tao chán rồi. Cái tao cần là sự quan tâm, chia sẻ từng phút từng giây… thế mà lăo ấy bảo bận nên không có thời gian dành cho vợ. V́ thế nên tao mới t́m sự chia sẻ với Trung. Trung chẳng có tiền nhưng biết tao thích ăn món bún riêu ở phố Đội Cấn nên trưa nào chàng cũng phóng xe không quản nắng nôi mua cho tao. Biết tao thích cà phê đen nên mỗi sáng chàng luôn đến sớm để pha sẵn cho tao 1 li… “.
Nh́n ánh mắt vô cùng hạnh phúc khi nhắc đến t́nh nhân của Quyên khiến cho cả nhóm chúng tôi chỉ biết nháy nhau im lặng. Tôi chợt nghĩ hóa ra cái lí do đẩy một gia đ́nh đến vực thẳm cũng thật giản đơn. Thế mà tôi cứ ngỡ những người phụ nữ yên ổn mọi bề như Quyên sẽ không bao giờ đi ngoại t́nh. Chồng nó đúng hay nó sai th́ chỉ có người trong cuộc mới hiểu được. Và tôi cũng không thể hiểu được Quyên đang nghĩ ǵ và muốn ǵ.
Lần lượt 3 đứa c̣n lại trong nhóm cũng nối gót nhau đi lấy chồng. Tôi thầm cầu mong hạnh phúc cho chúng nó và hi vọng không có đứa nào rơi vào hoàn cảnh như Quyên.
Tiễn mấy cô bạn thân đi lấy chồng xong tôi phải đi công tác năm rưỡi tại Hàn Quốc. Việc đầu tiên khi trở lại Việt Nam là hẹn ḥ 4 cô bạn chí cốt đi ăn uống, hàn huyên. Và điều khiến tôi bất ngờ nhất khi chúng nó đua nhau “thú tội” là đang ngoại t́nh.
Mai Giang là giảng viên của một trường cao đẳng. Nó là đứa hiền thục, nết na, biết nhẫn nhục nhất nhóm th́ cặp kè với một chàng sinh viên. Nó tâm sự: “Chồng tao khô như ngói ấy. Ai cũng ca ngợi anh ấy mẫu mực, thương yêu vợ con nhưng sống trong chăn mới biết chăn có rận. Tao làm ǵ anh ấy cũng quan tâm từng li từng tí khiến tao thấy khó chịu, bức bối vô cùng”. Hóa ra Giang ngoại t́nh là v́ chồng quá yêu nó ư? Thật không thể hiểu nổi. Tôi tưởng những kẻ đi ngoại t́nh là v́ họ bị bạn đời đối xử bạc bẽo chứ ít khi nghe cái lí do lạ đời như thế.
Trà My, đứa lơi đời, đanh đá nhất nhóm và kĩ tính trong việc kén chọn chồng. Thế nên tôi không thể ngờ khi nó thừa nhận đang cặp với một anh Tây thua nó 5 tuổi. Nó bảo ân hận v́ lấy chồng lớn tuổi: “Cứ tưởng chồng già th́ ḿnh được nhờ hóa ra lấy một ông cụ. Ai đời tối thứ 7 nào lăo cũng bắt tao ngồi xem chèo, cải lương và uống nước chè mạn. Ai cũng bảo chồng tao là tốt, tử tế thế nhưng tao chẳng thấy thế. Sống với lăo chồng vô vị, nhạt nhẽo thế chán lắm”. My t́m được ở anh chàng ngoại quốc kia sự mới lạ, phá cách khác hẳn với người chồng nhạt nhẽo của cô.
Ngó sang Phương Linh, tôi hi vọng câu chuyện của nó có hồi kết tốt đẹp hơn. Thế mà trái lại nó c̣n khiến tôi choáng váng khi kiên quyết đ̣i li thân. 3 đứa kia dù ngoại t́nh nhưng vẫn c̣n lén lút chứ Linh th́ ngược lại, nó ngang nhiên cặp với người yêu cũ và muốn sống với anh ta.
Linh bảo v́ chồng quá hoàn hảo, quá tuyệt vời nên nó chán đi cặp bồ. “Tao chẳng trách ǵ anh ấy được, mà ngay cả khi biết tao cặp bồ lăo vẫn thương yêu, tha thứ và xin tao quay lại. Tao chua ghét những người đàn ông như thế. Quá lụy t́nh, yếu đuối. Sự bao dung, hoàn mĩ của anh ấy khiến tao thấy khó sống, mệt mỏi” – Linh than văn.
Tôi chưa kết hôn nên không biết phán xét những cô bạn thân thế nào nhưng lại nhớ đến câu nói lột tả đúng nhất về tính cách đàn bà: “Đàn bà, có thể ngây thơ, có thể vô tri, nhưng ít nhất cũng phải biết được thứ bản thân ḿnh muốn là ǵ. Muốn trái tim của đàn ông, muốn cuộc sống xa hoa bao người mơ ước, muốn sự lăng mạn rung động ḷng người, muốn sung sướng, hoặc muốn thành công… muốn cái ǵ cũng đều không sai, chỉ là đừng cái ǵ cũng muốn, càng không thể cái ǵ cũng không tự ḿnh nỗ lực, một ḷng muốn t́m được từ trên người đàn ông. Điều đó bất ḱ người đàn ông nào cũng không thể cho nổi”.
(BKT)