Đau ḷng khi chứng kiến thi thể một thai nhi vứt ngoài đường, ông Hoan bắt đầu đi nhặt xác. Sau đó có thêm thêm ông Đính và 2 người đă đưa về nghĩa địa hàng ngàn xác hài nhi.
Đau ḷng với trăm ánh mắt vô tâm
Từ lâu, người dân trong vùng đều biết 2 nông Trần Ngọc Hoan (SN 1955) và Trần Văn Đính (SN 1964, cùng ngụ xă Lộc Thanh, TP.Bảo Lộc, tỉnh Lâm Đồng). Ông Hoan kể: "Năm 2009, Mái ấm Tín Thác ở thôn Thanh Xuân 1 có tổ chức đi kêu gọi quyên góp để giúp đỡ những trẻ mồ côi. Tôi với một bà sơ đi trên đường th́ gặp một cảnh tượng hăi hùng: Chúng tôi phát hiện một con chó đang ăn cái bọc, bên trong là một hài nhi đă chết. Điều khiến chúng tôi đau ḷng nhất là có rất nhiều người ở đó nhưng họ chỉ đứng nh́n bằng ánh mắt hiếu kỳ và vô tâm. Thấy thế tôi cùng một số người kiếm cái b́nh nhỏ bỏ đứa trẻ vào mang đi chôn cất".

|
Ngày ngày chăm sóc mộ trẻ.
|
Từ đó, ông Hoan bắt đầu có những ư tưởng về một nghĩa địa để chôn cất những đứa trẻ bất hạnh. Ông Hoan cho biết: "Tôi cứ âm thầm làm với một suy nghĩ đơn giản. Những người bỏ đi đứa con của ḿnh biết số điện thoại nên họ gọi cho tôi, nói địa điểm và tôi đến mang về chôn. Lúc đầu xây nghĩa địa rất vất vả, đi qua nhà ai đang xây cất tôi liền ghé vào xin vài cân xi măng, vài chục viên gạch. Măi sau này, nhiều người biết nên t́m đến cho gạch cát. Chúng tôi làm việc này không đ̣i hỏi tiền lương, tiền công từ ai hết".
Ông Hoan kể tiếp: "Thời gian đầu, không có người hỗ trợ, chúng tôi t́m mua được 1.400 m2 đất để chôn cất những đứa trẻ xấu số. Người ta bán miếng đất ấy với giá 450 triệu đồng, trong khi chúng tôi không ai có đủ tiền mua. Ngày 27 Tết, tôi gọi cho 6 người bạn nhờ giúp đỡ. Họ giúp tôi được 30 triệu đồng để đặt cọc. Trong thời gian chờ đợi những tấm ḷng hảo tâm, tôi về lấy sổ đỏ đi cầm cố được 400 triệu rồi mua luôn mảnh đất ấy làm nghĩa trang. Những sinh linh ấy cũng là một mạng người, nên tôi không có chút do dự trong quyết định này. Nghĩa địa được thành lập năm 2009, lấy tên là Tín Thác và cho đến nay đă chôn 5.000 thi thể hài nhi".
Ông Hoan cứ âm thầm làm công việc thiện nguyện ấy một ḿnh cho đến năm 2011. Đó là khi ông Đính bắt đầu biết đến nghĩa địa này và t́m đến ông Hoan. Ông Đính kể lại: "Tôi làm vườn kế nghĩa địa Tín Thác, thấy các bé được đưa về đây mà rất đau ḷng. Tôi xin vào làm. Công việc của tôi là sáng thức dậy lúc 4h, ra các chợ để xin rau, thịt… cho các đứa trẻ mồ côi ở Mái ấm Tín Thác. Người ở chợ Bảo Lộc gọi tôi là "ông áo mưa" v́ khi nào tôi cũng chỉ mặc một bộ áo mưa đi xin. Tôi cũng nhận những cuộc điện thoại đi nhặt xác hài nhi. Khi đến những chỗ nhận xác có nhiều người để lại tờ giấy với ḍng chữ "Nhờ các bác chôn giùm, xin cảm ơn". Tôi không quan tâm đến người gọi, kể cả chính những người đó là mẹ của đứa trẻ bất hạnh".

|
Hai người đàn ông âm thầm làm công tác thiện nguyện.
|
Bỏ con v́ sống buông thả
Theo 2 nông dân này, đa số trường hợp phá thai là do suy nghĩ nông cạn và cuộc sống buông thả của cả cha và mẹ những đứa trẻ. Ông Hoan kể: "Có một cô gọi tôi ra chợ Bảo Lộc đưa cho tôi cái hộp đựng đứa trẻ. Nhưng khi về tới nghĩa địa tôi mở hộp ra th́ không thấy đầu đứa trẻ đâu. Khi tôi gọi điện gặp bà mẹ, th́ người mẹ này khóc rất thảm thiết và luôn miệng nói: "Bác ơi, bác đừng cho chồng con biết, kẻo nó giết con". Cô ta thanh minh rằng "khi có bầu 3 tháng th́ chồng con bỏ đi tỉnh khác làm ăn, hơn một tháng anh ấy không gọi điện, con giận quá nên phá bỏ đứa bé. Con bỏ phần đầu hài nhi trong nhà vệ sinh, bây giờ con phải làm sao?". Tôi nói cô ấy t́m cách cho nó vào một cái hộp rồi nhờ người đưa cho tôi. Trong lúc bạn cô ấy đem phần c̣n lại của đứa trẻ ra tới cửa th́ đụng ngay người chồng từ phương xa về. Nhưng người chồng không hề biết, cảnh tượng ấy thật đau ḷng".
Rưng rưng nước mắt ông kể tiếp: "Có lần, một phụ nữ có bầu 8 tháng mà c̣n đi phá thai khiến tôi rất bức xúc. Để có cuộc sống sung túc, cô không quan hệ với cha đứa bé nữa mà quay lại với người đàn ông yêu cô. Người này nói rằng, nếu muốn lấy nhau th́ phải bỏ đứa bé. Người phụ nữ ấy đă nhẫn tâm giết đứa con đang mang. Tôi luôn mong muốn mỗi ngày, mỗi giờ không c̣n phải gặp những cảnh tượng đau ḷng ấy".
Theo Nguoiduatin