Ở tu viện Capuchin (Italia), có khoảng 8.000 xác ướp được "ăn diện" trong hầm mộ.
Được xây dựng từ thế kỉ XVI, khu hầm mộ tại tu viện Capuchin ở Palermo, Italia đă thu hút sự quan tâm của rất nhiều nhà khoa học và giới nghiên cứu v́ tính độc đáo khác lạ của nó, từ số lượng xác ướp khổng lồ, cách thức ướp xác và nhiều bí ẩn xung quanh việc chôn cất…
Vào thế kỉ XVI, khu hầm mộ này được các tu sĩ ḍng Fransix lập nên. Họ ướp xác cho các thi thể bên dưới hầm mộ, treo lên tường, đặt lên giá và hàng ngày “trang điểm” cho những xác ướp. Tính tới hiện tại, có khoảng 8.000 xác ướp tại tu viện Capuchin.
Không giống bất cứ nơi nào khác, tại Palermo, người dân có thói quen phục sức cho xác ướp với những bộ trang phục theo thời trang thịnh hành nhất của mỗi thời ḱ. Có những xác ướp dù đă hơn 200 tuổi nhưng vẫn được mặc quần áo thời hiện đại.
Hàng tháng, người nhà những xác ướp đều đóng một khoản phí cho việc “ăn diện” trên của người đă khuất. Phần lớn xác ướp được treo trên tường, đầu và chân được gắn vào tường, cổ cúi xuống trong tư thế cầu nguyện.
Tuy nhiên, cũng có những xác ướp lại được đặt nghiêm trang hay trưng bày sống động như 2 xác ướp trẻ em đặt trên một chiếc ghế đu. Những xác ướp quyền quư hơn th́ có hẳn quan tài thủy tinh để an nghỉ.
Một điều khá lạ đó là những xác ướp ở đây gồm đủ các thành phần xă hội: mục sư, bác sĩ, quư tộc, trẻ em… Thậm chí, người ta c̣n t́m thấy xác ướp của họa sĩ nổi tiếng người Tây Ban Nha - Diego Rodriquez de Silva y Velasquez tại nơi này. Tùy vào thành phần xă hội mà họ được sắp xếp vị trí ở những khu vực riêng biệt trong hầm tu viện.
Dù đă tồn tại hàng trăm năm nhưng xác ướp ở đây vẫn giữ nguyên địa vị sang trọng của người chết qua trang phục. Đa phần chúng đều được khoác lên ḿnh những bộ quần áo làm từ chất vải cao cấp và đắt tiền.
Phương pháp ướp xác được áp dụng là phương pháp thông thường có từ trước thế kỉ XIX. Người ta sẽ loại bỏ các cơ quan nội tạng, thế vào đó cỏ khô, rơm rạ để giữ h́nh rồi sử dụng các chất hóa học để ướp xác. Với những xác ướp bị bệnh giang mai, sốt rét… xác sẽ được ngâm trong các loại thuốc như thạch tín để khử mầm bệnh.
Kĩ thuật ǵn giữ xác ướp mới là điểm ấn tượng nhất ở nơi đây. Trong ṿng 8 tháng, các xác ướp sẽ được treo lên tường, hong khô nhờ gió thổi qua các ống sứ. Sau đó, người ta hạ xuống và “tắm rửa” bằng giấm ăn, rồi mới ướp thêm chất chống phân hủy. Mọi công đoạn đều rất phức tạp, đ̣i hỏi sự tỉ mỉ và cẩn thận.
Xác ướp cổ nhất tại Capuchin là của nhà sư Silvestro Gubbio - đặt ở đây từ năm 1599. Xác ướp trẻ nhất là cô bé Rosalia (2 tuổi), gốc Silicy, cư trú nơi đây vào năm 1920.
Thi thể cô bé Rosalia được ướp bằng hỗn hợp formaldehyde, kẽm và nước, có khả năng tự tiêu diệt vi khuẩn. Hỗn hợp ướp xác này tốt đến nỗi mà xác ướp giờ cứng như đá, gần như c̣n nguyên vẹn các mô và nếu có đặt thử trên mặt đất th́ nó vẫn đứng sừng sững mà không hề bị đổ.
Tuy nhiên, không thể tránh khỏi hiện tượng mục ruỗng ở nhiều xác ướp. Có không ít những xác ướp bị phân hủy và do thời gian tàn phá nên hư hại đi rất nhiều. Đa số những xác ướp này không c̣n người thân nên chế độ chăm sóc cũng ít nhiều bị ảnh hưởng.
Trong số các xác ướp ở đây, giới khoa học phát hiện ra không ít những người trước khi chết từng bị giang mai, sốt rét hoặc một số bệnh khác. Các chuyên gia tin rằng, nghiên cứu trên những xác ướp ấy sẽ giúp ích không nhỏ cho y học ngày nay.
theo Mask