Xin đoàn đại biểu cao cấp Quân đội nhân dân Việt Nam vui ḷng nhận ở đây sự nhục nhă và ḷng phẫn nộ của một người Việt khi thấy lănh đạo quân sự của ḿnh, vốn có trách nhiệm thiêng liêng là bảo vệ đồng bào bị nước ngoài hà hiếp, có vinh dự nâng cao lá cờ tự hào của dân tộc, lại đi thăm bọn ăn cướp dân ḿnh, ăn cướp đất ḿnh, ăn cướp biển ḿnh, lại đi lạy trước bọn xâm lược để “phát triển quan hệ hữu nghị truyền thống giữa nhân dân và quân đội hai nước, thúc đẩy nhận thức chung về các vấn đề quốc tế, khu vực và quan hệ song phương mà hai bên cùng quan tâm, góp phần tăng cường độ tin cậy về chính trị”.
*
Sáng nay tôi không được ăn món ăn b́nh thường của báo Quân đội nhân dân khi đọc tin này:
Đoàn đại biểu quân sự cấp cao Quân đội nhân dân Việt Nam lên đường thăm Trung Quốc
QĐND – Ngày 11-4, Đoàn đại biểu quân sự cấp cao Quân đội nhân dân Việt Nam do Thượng tướng Đỗ Bá Tỵ, Tổng Tham mưu trưởng, Thứ trưởng Bộ Quốc pḥng dẫn đầu, rời Hà Nội lên đường sang thăm hữu nghị nước Cộng ḥa nhân dân Trung Hoa theo lời mời của Thượng tướng Trần Bỉnh Đức, Tổng Tham mưu trưởng Quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc.
Chuyến thăm nhằm khẳng định thiện chí và mong muốn phát triển quan hệ hữu nghị truyền thống giữa nhân dân và quân đội hai nước, thúc đẩy nhận thức chung về các vấn đề quốc tế, khu vực và quan hệ song phương mà hai bên cùng quan tâm, góp phần tăng cường độ tin cậy về chính trị. Trong chuyến thăm này, hai đoàn cán bộ quân sự cao cấp Quân đội hai nước bàn các biện pháp đưa quan hệ hữu nghị, hợp tác trong lĩnh vực quốc pḥng lên bước phát triển mới, đi vào thực chất và có hiệu quả hơn trong thời gian tới....
(qdnd.vn)
Ban đầu tôi tự hỏi ḿnh: Đó có phải là chuyện hài hước hay không? Và rất tiếc tôi phải đành phải nhanh chóng thừa nhận rằng quân đội và hài hước hiếm khi phù hợp với nhau. Nên tôi viết vài ḍng sau đây để chia sẻ nỗi đau không thể tự ḱm chế:
Với tư cách là công dân Việt Nam và Pháp, tôi chỉ yêu cầu đoàn Việt Nam, đại diện của nhân dân Việt Nam (thường xuyên đi thăm Trung Quốc như đi chợ), trong dịp này vui ḷng gửi tới Quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc ḷng căm ghét sâu sắc của tôi đối với những hành động vô nhân đạo, ăn cướp, hải tặc của hải quân Trung Quốc, kéo dài mấy chục năm nay đối với ngư dân miền Trung, đặc biệt đối với 21 anh em đang bị giam giữ tại đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa hoàn toàn của Việt Nam.
Xin đoàn đại biểu cao cấp Quân đội nhân dân Việt Nam vui ḷng nhận ở đây sự nhục nhă và ḷng phẫn nộ của một người Việt khi thấy lănh đạo quân sự của ḿnh, vốn có trách nhiệm thiêng liêng là bảo vệ đồng bào bị nước ngoài hà hiếp, có vinh dự nâng cao lá cờ tự hào của dân tộc, lại đi thăm bọn ăn cướp dân ḿnh, ăn cướp đất ḿnh, ăn cướp biển ḿnh, lại đi lạy trước bọn xâm lược để “phát triển quan hệ hữu nghị truyền thống giữa nhân dân và quân đội hai nước, thúc đẩy nhận thức chung về các vấn đề quốc tế, khu vực và quan hệ song phương mà hai bên cùng quan tâm, góp phần tăng cường độ tin cậy về chính trị”.
Liệu lănh đạo đoàn lần này sẽ phát biểu, như lănh đạo đoàn trước đă phát biểu khi đi thăm Trung Quốc nhân năm “hữu nghị vàng” 2010, rằng “nên giữ nguyên hiện trạng” tại Biển Đông hay không? Lănh đạo Việt Nam có hiểu rằng điều đó có nghĩa là Việt Nam chịu mất Hoàng Sa của ḿnh măi măi hay không? Liệu ông trưởng đoàn, Thượng tướng Thứ trưởng Bộ Quốc pḥng, có “quên” không nói một lời nào về Hoàng Sa của Việt Nam, như một ông Trung tướng Thứ trưởng Bộ Quốc pḥng đă quên trong một cuộc phỏng vấn rất dài trên Tuổi trẻ số xuân Nhâm Th́n hay không? Nếu “quên” th́ dân Việt Nam cũng chẳng lạ!
Trong khi đó vẫn chưa có luật biểu t́nh!
Trong khi đó vẫn chưa có luật về biển đảo!
Thưa các ông, vào lúc này khi Trung Quốc gia tăng không che giấu các hành vi xâm lấn và dọa dẫm đối với Việt Nam, Philippines, Hàn Quốc, Nhật Bản và Ấn Độ, một thái độ mà cộng đồng quốc tế càng ngày càng lên án một cách cương quyết, th́ những t́nh cảm tốt đẹp nhất của tôi không đồng hành với chuyến thăm xă giao Bắc Kinh của các ông. Sorry for you.
A. M., H. C. Q.