Trở về nhà, ôm con gái nhỏ trong ṿng tay, bỗng con tiết lộ một chuyện khiến tôi điếng người.
Tôi mới đây có chuyến công tác vào Nam theo kế hoạch. Lúc đầu, tôi do dự muốn xin ở lại v́ không yên tâm để vợ con ở nhà. Tuy nhiên, vợ động viên tôi cứ an tâm lo việc cơ quan. Vả lại nếu có chuyện ǵ, ông bà nội ngoại và anh em cũng không xa. Nghe vợ nói vậy, tôi cũng yên tâm lên đường.
Ở xa, lần nào tôi gọi, vợ cũng bảo yên tâm. Trở về nhà, nh́n vợ con vẫn khỏe mạnh, tôi thở phào nhẹ nhơm. Ôm con gái nhỏ trong ṿng tay, tôi nói với giọng mừng rỡ: "Xin lỗi v́ mấy ngày qua không ở bên hai mẹ con".
Con gái tôi nhanh nhảu: "Bố phải cảm ơn chú Hà ấy ạ. Chú ở đây suốt đêm để cho mẹ và con đỡ sợ đấy".
Vợ tôi nói hai người hoàn toàn trong sáng, nhưng tôi thấy họ "t́nh gian mà lư cũng gian". (Ảnh minh họa: iStock).
Tôi lặng người v́ câu nói của con gái, quay nh́n vợ tôi. Lúc này, mặt cô ấy cũng đỏ lên v́ bối rối. Tôi bảo con gái ra pḥng khách xem tivi để bố mẹ nói chuyện. Tôi bước vào pḥng, vợ tôi cũng vào theo.
Hà là người yêu cũ của vợ tôi. Trước khi đến với tôi, cô ấy đă có một cuộc t́nh đẹp với Hà. Chúng tôi đều ở cùng thị trấn, chuyện yêu đương của hai người tôi biết rơ.
Tốt nghiệp đại học, v́ khó xin việc, gia cảnh lại khó khăn, Hà chọn đi xuất khẩu lao động nước ngoài. Xa mặt cách ḷng, họ chia tay nhau ngay sau đó. Lư do thực sự v́ sao tôi cũng chưa từng hỏi rơ.
Lúc nhận lời yêu tôi, vợ tôi nói đă dứt khoát với Hà lâu rồi. Hôm đám cưới chúng tôi, Hà c̣n gửi quà mừng. Tôi nghĩ rằng, không yêu vẫn có thể coi như bạn bè nên không để tâm quá nhiều đến những chuyện đó.
Chúng tôi cưới nhau 6 năm, có một con gái 5 tuổi, đang có kế hoạch sinh con thứ hai. Hà về nước năm ngoái, mở một cửa hàng kinh doanh đồ nội thất ngay giữa trung tâm thị trấn. Cậu ấy vẫn chưa kết hôn.
Từ ngày Hà về, thỉnh thoảng tôi vẫn nghe người ta x́ xào chuyện vợ tôi bỏ rơi Hà, giờ thấy Hà có cơ ngơi như thế chắc là tiếc lắm. Tôi không biết vợ tôi nghĩ ǵ nhưng bản thân nghe những lời đó cũng sinh ra cảm giác khó chịu, ghen tuông. Tuy vậy, v́ ở gần nhau nên việc họ thỉnh thoảng vô t́nh gặp mặt, chào hỏi dăm ba câu là chuyện không tránh khỏi.
Việc con gái nói Hà đến nhà tôi hôm mưa gió khiến tôi khó hiểu. Tôi nh́n vợ, cố nhẹ giọng: "Anh cần nghe một lời giải thích". Như chỉ chờ có thế, vợ tôi lập tức tŕnh bày rằng, hôm đó trời mưa to, gió lớn. Cô ấy từ nhỏ đă rất sợ sấm chớp v́ từng chứng kiến một người gần nhà bị sét đánh tử vong.
Cô ấy đăng lên trang cá nhân ḍng trạng thái bày tỏ sự lo lắng với nội dung: "Chồng vắng nhà, hai mẹ con ôm nhau nghe sấm chớp, chỉ muốn trốn xuống gầm giường cho đỡ sợ". Ḍng trạng thái này tôi cũng đă đọc và rất thương vợ con.
Không ngờ, Hà đọc được, lập tức phi xe đến. Vợ tôi kể, cô ấy rất bất ngờ, nhưng bỗng dưng đang sợ lại có người. Nhất là khi đó Hà lại nói, lúc này nhà cần có đàn ông, có nguy cấp ǵ c̣n hỗ trợ kịp thời. Cô ấy nghe xong cảm thấy vững tâm hơn nên để cho Hà ở lại.
Vợ tôi thề, suốt đêm hai mẹ con nằm trên giường. Hà nằm ở pḥng khách, không hề có hành động ǵ khuất tất.
Tôi nghe vợ kể, ḷng sục sôi. Ai đời, trai chưa vợ, gái vắng chồng, đêm hôm mưa gió băo bùng lại ở gần nhau, đă vậy lại c̣n là người yêu cũ. Trong chuyện này, nghĩ ngược nghĩ xuôi đều thấy hai người họ khả năng "t́nh gian mà lư cũng gian".
Tôi định chạy lên nhà cậu Hà kia, mắng thẳng vào mặt cậu ấy một trận. Phàm là đàn ông, lợi dụng lúc chồng người ta vắng nhà, đêm hôm đến nhà đàn bà đă có chồng, ư tốt đâu chưa thấy, chỉ thấy toàn ư xấu.
Thế nhưng vợ xin tôi đừng làm to chuyện, một hai cho rằng, Hà thực tâm chỉ lo lắng cho cô ấy, không làm ǵ sai. Tôi mà làm ầm ĩ lên, người ngoài không hiểu chuyện lại nghĩ cô ấy ngoại t́nh.
Mấy hôm nay, tâm trạng tôi rất bức bối, khó chịu. Tôi nghĩ đêm hôm đó, t́nh cũ gặp nhau, "thiên thời - địa lợi - nhân ḥa" như vậy, ai biết được đă xảy ra những chuyện ǵ.
Tôi không có bằng chứng để quy kết nọ kia, nhưng ít nhất cũng phải cảnh báo cho cậu bạn kia biết giới hạn của ḿnh chứ, có đúng không?
VietBF@sưu tập