Ông Stepan Vokic là người Croatia đă nghỉ hưu.
Trong một buổi đi dạo cuối thu ngoài đồng, ông thấy con c̣ bị bọn săn trộm bắn bị thương nặng. Tưởng con c̣ không c̣n sống, ông tính bỏ đi tiếp. Vừa dợm bước th́ thấy con c̣ tỉnh lại, đứng lên. Một cánh xệ hẳn. Ông quyết định ôm nó về chạy chữa cho nó.
Một thời gian sau, vết thương lành nhưng c̣ không thể bay được.
Ông làm cho nó một cái tổ trong nhà. Bên cạnh ông làm bể cá và thả cá vào đó để nó không quên cách tự kiếm ăn. V́ nó là con c̣ cái, nên ông đặt tên cho nó một cái tên mỹ miều là Marlene.
Sống cùng ông qua mùa đông, con c̣ quen với nếp sống của ông chủ. Nó đi theo ông trong nhà, cùng coi tivi với ông.
Cho đến mùa Xuân về.
Có một con c̣ bay đến nhà ông. Nó đậu trên hàng rào và nh́n qua cửa sổ. Marlene cũng đứng nh́n con c̣ đậu bên ngoài. Hai con c̣ nh́n nhau rất lâu.
- H́nh như là vợ chồng! Stepan nghĩ. Nhưng làm thế nào c̣ chồng t́m thấy vợ? Có hàng trăm ngôi làng trên chặng đường dài gần 5 ngh́n km. Vậy mà nó chọn bay ngay đến chỗ vợ!
Ḷng chung thủy của loài chim khiến Stepan cảm động. Ông đă làm tổ trong vườn cho đôi c̣. Không chỉ vậy, ông c̣n giúp chúng nuôi lũ c̣ con. Khi c̣ con trưởng thành, chúng bay cùng cha sang Châu Phi tránh rét.
Trong nhà c̣n lại Stepan và Marlene. Họ sống vui cùng nhau trong ngôi nhà ấm áp và chờ mùa Xuân về.
VietBF@sưu tập