1. Trời chiều oi ả, đang ngồi uống nước chè ven hồ thì thấy một xe wave grab từ từ đỗ vào.
Khách đi xe là một em gái còn rất trẻ, tụt xuống đất rụt rè hỏi chị bán nước:
- Cô ơi, cô có "tài khoản" không ạ ? Cô cho cháu vay 27 nghìn, cháu thanh toán tiền xe rồi cháu "bắn" tiền giả cô được không ạ ?
Chị bán nước hất hàm:
- Sao mày không "bắn" thẳng cho ông ấy luôn ?
Bác grab già vuốt mồ hôi đầy mặt, thiểu não:
- Khổ, tôi không dùng "tài khoản". Công nợ với hãng toàn nhờ con cháu nó làm cho. Già rồi mắt mũi kèm nhèm, thấy gì đâu mà dùng tài khoản. Có mấy đồng bạc tiền xe mà chở đi hỏi đổi mấy chỗ rồi, đến khổ. Chả hiểu chúng nó nghĩ gì mà không có tiền cũng đặt xe cơ chứ ?
Em gái lí nhí:
- Không phải là cháu không có tiền, mà là "người văn minh" không dùng tiền mặt, bác ạ.
2. Chị bán nước lắc đầu ái ngại, quay sang hỏi gióng mấy tốp khách:
- Có ai dùng "tài khoản" thì đổi tiền giúp "người văn minh" đi này ?
Toàn những cái lắc đầu. May sao có bà to béo ngồi ghi đề gần đó nhận lời:
- Ra đây tao đổi cho. Số tài khoản tao ghi ở trên bìa quyển Kết quả Xổ số ấy.
Em gái mừng quýnh, vội mang điện thoại ra chỗ bà béo, hí hoáy bấm bấm rồi giơ màn hình ra:
- Xong rồi ạ, trừ tiền tài khoản bên cháu "hai bảy nghìn" rồi ạ.
Bà béo lắc:
- Tao chả biết, cứ khi nào nghe "ting ting" điện thoại nó báo thì tao đưa tiền.
3. Chuyện đến đây mới oái oăm: không thấy ting. Chờ 10 phút, rồi 15 phút, 30 phút... không thấy ting có bỏ mẹ không ?
Bác grab già sốt ruột, mặt mũi dài thuỗn ra:
- Cháu ơi, thanh toán cho bác còn đi làm chứ. Nãy giờ lỡ mấy cuốc của bác rồi, bác không đợi được nữa đâu. Có mấy đồng bạc mà mất công mất buổi quá,..
"Người văn minh" ấp úng:
- Cháu cũng chả hiểu tại sao tiền lại chưa đến ? Rõ ràng trừ bên cháu rồi mà.
4. Nghe hai bên đối đáp qua lại, bà béo tỏ vẻ thông cảm, buông cái sượt:
- Thôi thì tao ứng trước "hai bảy nghìn" nhá, cho bác ấy đi đã nhá. Còn cháu cứ ngồi đây. Rõ khổ, "văn" với chả "minh" kiểu gì mà ra đường không có đồng bạc trong túi. Ờ, mà tao hỏi chứ, thế ở quê mày cũng không dùng tiền mặt à ?
"Người văn minh" đỏ mặt:
- Ở quê cháu .. có ạ.
5. Hóng đến đấy thì tôi có khách gọi đi giao vang Chile "chăm bảy" thần thánh.
Lúc về ngang hồ, vẫn thấy "người văn minh" ngồi bên bà béo ghi đề, mặt mũi lo âu bấm bấm cái điện thoại.
Chắc tiền ít nên bank không chuyển, cứ gọi là chờ đến mút mùa luôn. Nom cũng tội, bèn vòng xe lại mách nước:
- Này, sang đường mà ăn bát phở "dăm chục", rồi bảo họ đổi dư tiền cho mà giả tiền xe. Nhà ấy nó cũng có "tài khoản" đấy.
Em nó sáng mắt, ấp úng vâng ạ cảm ơn luôn mồm.
6. Đám trẻ giờ có mốt "không dùng tiền mặt", cho ra cái vẻ thời thượng.
Uống cốc nước trà đá 3k, giả tiền gửi xe 5k... cũng rút điện thoại ra chuyển khoản, tưởng hay nhưng lắm khi phiền toái vô cùng.
Cho nên tôi là tôi luôn chọn làm người "tối cổ", chơi tiền "buộc chun" cho an toàn. Chứ tiêu đồng nào cũng hiện cả trong "Lịch sử giao dịch" thì có ngày toang, các bạn ạ !
VietBF@sưu tập