Tôi tưởng rằng ḿnh hào phóng sớm chia đất cho các con, nào ngờ chứng kiến màn đấu khẩu giữa con dâu và con rể.
Tôi năm nay 65 tuổi, có cuộc sống an nhàn lúc về già khi hai con của tôi đă có gia đ́nh đuề huề. Với những ǵ đă qua, tôi hài ḷng với gia đ́nh của ḿnh, con gái đi lấy chồng dù ở xa nhưng vẫn thường xuyên về thăm bố mẹ. Con trai út cũng có kinh tế tốt, hai vợ chồng ở riêng cách nhà bố mẹ đẻ chỉ 5km.
Trước đây tôi cũng vất vả lắm, nhưng mọi thứ đều vượt qua được, hai vợ chồng chăm lo cho hai con ăn học hết đại học. Tôi cũng tự hào v́ hai con của ḿnh thông minh, ngoan ngoăn và chịu khó học tập để có được như ngày hôm nay. Hai con của tôi cũng rất có hiếu, thương yêu bố mẹ và gia đ́nh nhỏ của ḿnh.
Bước vào tuổi già, tôi mới thấm thía giá trị gia đ́nh, hạnh phúc khi con cháu đầy đủ, êm ấm là điều tuyệt vời nhất chứ không phải là tiền của bao nhiêu. Chính v́ điều này mà vợ chồng tôi sau nhiều đêm bàn bạc, đă thống nhất với nhau là sớm chia tài sản cho các con.
Cuộc đời tôi từng đó năm làm ăn vất vả, nhưng cũng không dành dụm được bao nhiêu, chỉ có mảnh đất đang ở là có giá trị.
Trước đây tôi thích rộng răi, nhà cửa vườn tược nên chọn mua mảnh đất ở xa nơi đông đúc. Lúc đó, cũng nhiều người chê cười, nói tôi ra phố không ở mà lại vào nơi xó xỉnh, vườn ao.
Nhưng mấy chục năm sau, ai nh́n vào cũng bảo tôi có tài nh́n trước tương lai. Mảnh đất nhà tôi giờ lại trở thành nơi có giá trị khi con đường lớn mở qua.
Nhiều người có tiền đến năn nỉ tôi bán lại mảnh đất với giá 10 tỷ đồng, nhưng tôi từ chối. Tôi ở đây lâu nên cũng quen, không muốn đi đâu.
Vợ chồng tôi dự định sau này sẽ chia cho các con, nên cố giữ lại mảnh đất, càng để lâu lại càng có giá trị lớn. Chúng tôi chỉ giữ lại vài chục mét để ở, c̣n lại chia cho các con, muốn bán hay giữ lại là quyền của các con.
Tôi tổ chức họp gia đ́nh để thông báo, các con tôi nghe được chia đất mừng lắm. Ngoài chỗ hai vợ chồng tôi đang ở, tôi chia phần đất cho các con thành 2 suất, con út là mảnh gần với vợ chồng tôi.
V́ tôi nghĩ rằng sau này nếu con về ở th́ cũng thuận tiện, c̣n con gái mảnh ngoài cùng, hai vợ chồng không ở gần được th́ có thể bán đi lấy tiền.
Những tưởng mọi chuyện tốt đẹp, nào ngờ xảy ra tranh căi. Con dâu lên tiếng: "Con nghĩ như vậy là chưa hợp lư, chồng con là con trai trưởng trong nhà, nên bố mẹ cũng phải chia nhiều hơn, để sau này chúng con về đây xây nhà, phụng dưỡng bố mẹ.
Lúc bố mẹ mất th́ vợ chồng con lo thờ cúng. Chứ chị cả có đất cát nhà chồng rồi, nên lấy chút gọi là chút lộc của bố mẹ thôi".
Khi con dâu vừa dứt lời, con rể tôi mặt đỏ, giận dữ đáp trả: "Cô nói thế buồn cười thật, giờ con trai hay con gái đều có quyền lợi, trách nhiệm như nhau. Cô nghĩ là sau này thờ cúng mà đ̣i nhận phần hơn à, tôi con rể cũng có thể thờ cúng bố mẹ vợ cũng được chứ sao.
Con không thiếu đất, nhưng đ̣i quyền lợi cho các con của con sau này có tiền ăn học. Con sẽ gọi luật sư riêng của con đến để bàn bạc, giải quyết, cái ǵ cũng cần phải công bằng".
Tôi nghe xong lời của con dâu và con rể mà sốc, suưt ngă khụy, đầu óc quay cuồng như là đột quỵ. Vợ tôi thấy vậy liền đưa tôi về pḥng nằm nghỉ. Vậy là không khí gia đ́nh căng thẳng, mệt mỏi, hai con tôi th́ bất ngờ đến mức không tin vào những ǵ đă nghe thấy, chỉ biết can vợ, chồng ḿnh.
Việc đến nay vẫn chưa giải quyết được, người đ̣i chia nhiều, người đ̣i vị trí đẹp dẫn đến lục đục kéo dài cả mấy tuần nay. May mà tôi chưa chia cụ thể, nếu không dính phải kiện cáo, tranh nhau đến mệt mỏi.
Giờ tôi lâm vào hoàn cảnh khó xử, khi mà đă thông báo cho đất con rồi mà rút lại càng khiến vợ chồng các con lục đục, đổ lỗi. Nên giờ tôi không biết phải làm thế nào cho ổn thỏa. Tôi có nên chia đều tất cả thành 2 phần đất rồi tổ chức bốc thăm chọn mảnh giữa các con?
Nếu như chuyện vẫn chưa ổn, tôi có nên tuyên bố không cho đất các con nữa? Hăy cho tôi lời khuyên!
VietBF@ sưu tập
|
|