Sau khi gây ra vụ quấy rối nữ nhân viên. CEO Nhă Nam (một công ty xuất bản và kinh doanh sách lớn) đă bị sa thải và đưa ra lời xin lỗi. Tuy nhiên cộng đồng mạng cho rằng, đây là lời xin lỗi chống chế và buồn cười.
Khi gần như cả đất nước đi vào giấc ngủ lúc nửa đêm th́ có một lời xin lỗi buồn cười lên sóng. Tiếc là vẫn có những người thức xem bóng đá và cả những người sống ở nửa kia địa cầu như tôi c̣n thức. Đọc xong lời xin lỗi, tôi không biết nói ǵ hơn, trong đầu chỉ có duy nhất một mong muốn được hỏi lại người viết lời xin lỗi một câu hỏi:
“Nếu một ngày, điều tương tự xảy ra với con gái ruột của GĐ, th́ GĐ có chấp nhận một lời xin lỗi như thế không?”
Nhân viên tới công ty làm việc, sự “quư mến” từ cấp trên là không cần thiết, mà trên hết, họ cần sự tôn trọng. Sự quan tâm của cấp trên và đồng nghiệp, nên giới hạn ở mức hỗ trợ họ trong những công việc cụ thể khi họ CẦN VÀ YÊU CẦU. Tất cả những lời nói và hành động vượt quá giới hạn công việc, đều có thể bị coi là hành vi quấy rối (tham khảo một số thông tin phía cuối bài viết này).
Nhân viên nói chung, đặc biệt là nhân viên nữ không cần sự yêu quư, họ cần sự tôn trọng và chuyên nghiệp ở môi trường làm việc.
Quan hệ *** có thể xảy ra ở rất nhiều hoàn cảnh, ở nhiều mức độ khác nhau từ lời nói đến hành động. Tôi vẫn không thể nào quên được cảm giác sợ hăi sởn gai ốc những năm c̣n mười mấy tuổi đạp xe trên đường và một đám thanh niên rú ga xe máy lượn lờ bên cạnh buông lời trêu gẹo. Phần lớn những lần đó, tôi đều im lặng và coi như không nghe thấy, bởi v́ tôi không làm được ǵ. Nếu tôi tỏ ra khó chịu sau những lần như vậy, th́ b́nh luận tôi nhận được từ một số người lớn là: “nó có thấy mày đẹp th́ nó mới trêu.”
Con người, không cần chịu đựng sự quấy rối để được coi là đẹp, là có giá trị, là được “quư mến”, ở bất cứ môi trường và hoàn cảnh nào (period!).
Vậy nên, thôi th́, tôi gợi ư, tác giả lời xin lỗi nên chú ư vào nội dung chứ không chỉ chú tâm vẽ b́a cho đẹp. Không phải lúc nào tin vào điều tích cực cũng là cách để một xă hội đi lên. Cũng như lúc khó khăn th́ phải đối mặt mà giải quyết, chứ ai lại lôi nhau đi chạy trốn chữa lành?