Theo như nhà khoa học Harrison H.Schmitt đă từng đi bộ trên Mặt Trăng trongf chuyến thăm ḍ Mặt Trăng cuối cùng của NASA diễn ra vào tháng 12 năm 1972 đă bất ngờ phát hiện ra ḿnh bị dị ứng với bụi mặt trăng trong chuyến thăm ḍ của Apollo 17.
Nhà thăm ḍ địa chất Harrison H.Schmitt trên tàu Apollo 17 bị dị ứng với bụi Mặt Trăng. (Ảnh: NASA)
Harrison H.Schmitt, một trong những nhà khoa học đầu tiên đi bộ trên Mặt Trăng, đă bất ngờ phát hiện ra ḿnh bị dị ứng với bụi mặt trăng trong chuyến thăm ḍ của Apollo 17, chuyến thăm ḍ Mặt Trăng cuối cùng của NASA diễn ra vào tháng 12 năm 1972.
Chương tŕnh Apollo của NASA, kéo dài từ năm 1961 đến năm 1972, bao gồm 14 chuyến thăm ḍ đến Mặt Trăng. Trong khi người ta quá quen thuộc với bước đi lịch sử đầu tiên của Neil Armstrong trên bề mặt Mặt Trăng trong chuyến thăm ḍ của Apollo 11 năm 1969, th́ chuyến thăm ḍ cuối cùng của Apollo 17, lại ít được đề cập.
Chuyến thăm ḍ này bao gồm một đội ngũ các nhà khoa học, trong đó có nhà địa chất Harrison H. Schmitt.
Nhiệm vụ của Schmitt là thu thập các mẫu đá từ thung lũng Taurus-Littrow, nơi tàu Apollo 17 hạ cánh gần Biển Ḥa B́nh trên Mặt Trăng. Tuy nhiên, sau khi trở về căn cứ của NASA trên Mặt Trăng, Schmitt bắt đầu trải qua phản ứng dị ứng do bụi mặt trăng.
"Khi lần đầu tiên hít phải bụi, cơ thể tôi đă có phản ứng dị ứng. Một phần trong mũi tôi bị sưng to, làm ảnh hưởng đến giọng nói", Schmitt chia sẻ tại lễ hội không gian Starmus năm 2019, theo báo The Telegraph. "Nhưng sau một thời gian, các triệu chứng giảm bớt và khi hít lần thứ tư bụi mặt trăng, cơ thể tôi không c̣n phản ứng ǵ."
Điều thú vị là Schmitt không phải là phi hành gia duy nhất trải qua những phản ứng tương tự. Một bác sĩ bay đi cùng đoàn của Apollo 17 cũng đă trải qua một phản ứng dị ứng nặng nề, khiến công việc của họ bị chậm trễ.
Cơ quan Không gian Châu Âu (ESA) gọi phản ứng dị ứng này là "sốt cỏ mặt trăng." Theo ESA, sự thiếu hụt của quá tŕnh xói ṃn trên Mặt Trăng làm cho các hạt bụi giữ được dạng sắc nhọn và thô. Sự tích điện của đất trên bề mặt Mặt Trăng khiến cho những hạt bụi này trở thành hạt trong không khí, gây ra nhiều nguy cơ rủi ro cho các phi hành gia và thiết bị.
Kim Prisk, một bác sĩ cơ xương hô hấp tham gia vào chuyến bay không gian giải thích: "Hạt bụi nhỏ hơn 50 lần so với tơ của tóc người, nó có thể lưu lại trong phổi trong vài tháng. Càng tiếp xúc lâu, khả năng gây hại độc tố càng lớn."
Sự phát hiện về các phản ứng dị ứng này đă gây ra mối quan ngại cho các chuyến thăm ḍ mặt trăng trong tương lai. Schmitt nhấn mạnh sự cần thiết của các giải pháp kỹ thuật để ngăn bụi mặt trăng xâm nhập vào tàu vũ trụ và bộ đồ bảo hộ. Đây là một trong những thách thức nổi bật do môi trường độc đáo của Mặt Trăng gây ra.