Theo tôi, trong quan hệ nam nữ, trai gái yêu đương, không nên t́m kiếm sự ṣng phẳng. Nghĩa là, bạn không nên cân đo sự đóng góp về tài chính của người nữ trong một cuộc hôn nhân hay yêu đương. Nếu coi đây là hùn vốn làm ăn, người nam nên nhận phần thiệt về vật chất.
1. Một người phụ nữ đẹp, ăn mặc có chọn lựa, biết giữ dáng, giữ da, không thể cho không biếu không được. Họ phải đầu tư và suy nghĩ rất nhiều mới trở nên dễ thương như vậy. Dù yêu đương, một người nam chân chính không thể nào xơi tái như một chuyện đương nhiên. Bạn phải bù đắp. Dù to dù ít, bạn phải bù đắp bằng tiền bạc, thức ăn, vật chất. Đó mới đích thị là ṣng phẳng.
2. Theo đó, một người phụ nữ (dù yêu bạn) đ̣i hỏi bạn che chở (bằng cơ bắp hay tiền bạc) là một việc hợp t́nh hợp lư. Ngày xưa, tôi c̣n trẻ, rất dị ứng với việc chị em xin tiền đại gia và mong có người che chở. Gần đây, tôi thấy điều đó rất hợp lư và cần phải lên tiếng bảo vệ cho quyền lợi chính đáng này. Hăy tưởng tượng cảnh một cô gái xinh đẹp mĩ miều, lại biếu không cho một anh sinh viên trên răng dưới dép nhựa, một cô gái xinh đẹp mỹ miều, lại theo chồng đi bán dừa trái và thu gom đồng nát. Đó có phải là một sự sỉ nhục cay đắng của số phận không? Những người có lương tâm, không ai có thể nhẫn nại nh́n cảnh ấy.
3. Ngày xưa khi xem phim Tinh Vơ Anh Hùng, tôi thích nhất nhân vật Thái Lục Căn. Ông ta là trùm xă hội đen, đại ca Thanh bang, thanh thế và tiền bạc không ai b́ kịp. Khi sa cơ bị bắt, ông ta kiên quyết từ chối t́nh cảm của cô bạn gái Tuyết Kỳ. Lư do rất đơn giản, khi người đàn ông đă hết sức mạnh và của cải, không nên giữ bên ḿnh một giai nhân. Làm vậy, chỉ chuốc khổ thêm cho người ḿnh yêu.
Mà những bậc trượng phu, đều hành động như vậy cả. Lâm Xung trong Thủy Hử cũng viết giấy từ bỏ vợ khi bị Cao Cầu hăm hại, chịu đày ở Thương Châu. Trong thư có đoạn viết:
“Tôi là Lâm Xung, giáo đầu cấm quân Đông Kinh, có vợ là Trương thị. Cô ta tuổi c̣n trẻ, nhan sắc c̣n mặn mà. Nay tôi phải tội lưu đày đi Thương Châu, chưa biết sống chết, không hẹn ngày về, không bảo vệ được Trương thị. Vậy viết giấy này khẳng định Trương thị có quyền tái giá tùy ư. Lâm Xung tuyệt đối không truy cứu.”
KẾT LUẬN
– Đàn ông không có ǵ trong tay (sức khỏe, vơ thuật, tài trí, tiền bạc, địa vị…) th́ không nên t́m kiếm giai nhân. Giai nhân phải được che chở và được cung cấp các dịch vụ an sinh tối thiểu. Đó là điều hợp t́nh hợp lư.
– Khi mất hết những thứ trên, người đàn ông có nhân phẩm nên t́m cách mà giải phóng cho giai nhân. Đó chính là đạo lư của vũ trụ, trời đất. Cứ khư khư nắm lấy, là biểu hiện của người hèn hạ và ngu dốt.
PS: Khi Thuyết buôn vua, đại gia ngh́n tỷ bị bắt và bóc lịch 20 năm, người t́nh Linh Nga phải đưa cơm tù, thăm nom vất vả. Thuyết đă viết cho Linh Nga, giai nhân đệ nhất Hà Thành một bức thư rằng:
Đèn bên sông đă tắt
Chỉ c̣n dung nhan nàng
Sáng lên đưa dẫn lối
Êm dịu như ánh trăng.
Thôi nàng về đi nhé
Về làm lại cuộc đời
Thời buôn vua bán chúa
Ta đă bỏ xa rồi.
Ta vẫn nhớ ánh mắt
Bên song sắt hôm nào
Bàn tay ai nắm chặt
Hai ḍng lệ tuôn trào.
Khi ta hết năng lực
Để lo cho bản thân
Sao c̣n dám mơ hăo
Giữ riêng ḿnh giai nhân?
Trong bể đời nhân thế
Mấy ai thoát khổ đau?
Thôi chuyện đời mặc kệ
Cứ yên giấc ngủ sâu…
Người phụ nữ ngoại h́nh không hấp dẫn là một thiệt tḥi lớn. Người ấy phải đưa trí tuệ, đạo đức, năng lực chuyên môn, kỹ năng cư xử, kiến thức xă hội ngang bằng với một người đàn ông giỏi. Nếu không, người ấy sẽ bị vùi dập tơi bời. Đừng thắc mắc về những bất công v́ đời này vốn dĩ đă bất công từ lâu. Thắc mắc về nó chỉ khiến ta thêm đau khổ.
VietBF@sưu tập