Tôi biết, nếu tôi không thực hiện theo lời mẹ chồng, chắc chắn, cuộc sống làm dâu sau này của tôi cũng chẳng dễ dàng.
Tôi lấy chồng gần 3 năm, đă trải qua 2 cái Tết ở nhà chồng và mọi việc đều suôn sẻ. Mọi năm, tôi cố gắng sắp xếp công việc trên thành phố để về quê sớm phụ bố mẹ chồng dọn dẹp nhà cửa, mua sắm thực phẩm, bánh kẹo chuẩn bị cho gia đ́nh một cái Tết tươm tất. V́ vậy, tôi cảm nhận được mẹ chồng dù khó tính nhưng cũng khá hài ḷng về tôi.
Tuy nhiên, năm nay, do đang mang bầu và khá nhạy cảm với mùi thức ăn, dầu mỡ nên tôi rất sợ Tết, muốn đến một nơi không khí trong lành để nghỉ ngơi, chuẩn bị cho chuỗi ngày dài "nằm ổ" bù đầu với con cái, bỉm sữa.
Ảnh minh họa
Nghĩ thế nên tôi đă bàn với chồng xin phép bố mẹ cho chúng tôi đi du lịch dịp Tết năm nay. Thật may chồng tôi đồng ư v́ anh cũng thích một lần được khám phá không khí Tết ở nơi xa. Thống nhất là vậy nên tôi đă tranh thủ đặt luôn vé máy bay cho hai vợ chồng đi Đà Nẵng v́ càng cận Tết giá vé càng cao, khó chọn được ngày giờ hợp lư.
Xong xuôi thủ tục, tối hôm đó, tôi chủ động gọi điện về cho mẹ chồng. Trước khi mở lời, tôi cũng xác định tâm lư, có lẽ ông bà sẽ không vui khi các con Tết không về nhà mà đi du lịch. Song, tôi vẫn nghĩ bố mẹ chồng sẽ thông cảm v́ năm nào cũng có Tết, một năm chúng tôi không ăn Tết ở nhà chắc cũng không có ǵ là to tát cả.
Thế nhưng, trái với tưởng tượng, mẹ chồng tỏ ra vô cùng tức giận khi biết tôi đă đặt vé đi du lịch trong đợt Tết. Bà mắng tôi một trận té tát, nói tôi ích kỷ, thậm chí cho rằng tôi hỗn láo, không coi gia đ́nh nhà chồng ra ǵ nên tự ư đặt vé đi du lịch mà không hề hỏi xem bố mẹ chồng có đồng ư hay không.
"Tôi không ngờ chị sắp làm mẹ trẻ con rồi mà suy nghĩ nông cạn như thế. Cả năm mới có một cái Tết, người người, nhà nhà sum họp bên gia đ́nh, đằng này, chị lại bắt chồng lang thang ở một nơi xa lạ. Chưa kể, dịch vụ trong dịp Tết th́ đắt gấp đôi, gấp 3 ngày thường, đi thế chẳng khác nào "ném tiền qua cửa sổ", đem tiền cho kẻ khác tiêu".
Chưa kịp để tôi nói ǵ, mẹ chồng tiếp tục: "Mà chị không lo cho bản thân th́ phải lo cho đứa con trong bụng chứ. Đă măi mới có thai, c̣n không lo mà giữ. Đi du lịch th́ thiếu ǵ dịp, sau này con lớn, chị thích đi đâu là tùy chị.
C̣n bây giờ bầu b́ nghén ngẩm, tốt nhất là ở nhà cho tôi nhờ, không đi đâu hết. Hủy vé đi. C̣n nếu chị vẫn cố t́nh đi, sau này, đừng có nghĩ đến chuyện cho cháu về nhà ngoại nữa".
Nói xong, mẹ chồng cúp máy trước sự sửng sốt tột độ của tôi. Tôi thừa nhận việc bà lo cho đứa cháu trong bụng cũng không có ǵ là sai. Nhưng như tôi đă nói, tôi đi du lịch nghỉ dưỡng chứ đâu có đi trèo đèo lội suối đâu mà mẹ chồng nghiêm trọng hóa vấn đề lên như vậy.
Hơn nữa, điều kiện mẹ chồng đưa ra để ép tôi phải hủy chuyến đi là quá vô lư. Bà không thể lấy chuyện tôi cố t́nh đi chơi để làm cớ cấm cản tôi cho con về thăm ông bà ngoại sau này được v́ hai chuyện nó chẳng hề liên quan đến nhau.
Tuy nhiên, mẹ chồng đă nói như thế, tức là bà đă có ư định. Nếu tôi không thực hiện theo, chắc chắn, cuộc sống làm dâu sau này của tôi sẽ chẳng dễ dàng nếu không muốn nói là gặp nhiều sóng gió.
Nhưng nếu tôi ngoan ngoăn nghe theo lời bà v́ sợ lời thách thức kia, chẳng khác nào tôi bị mẹ chồng thao túng, sau này đến cái quyền "được cho con về nhà ngoại" cũng do mẹ chồng quyết định hay sao?
Mấy hôm nay, tôi đang rất ấm ức, chưa biết giải quyết sao cho ổn thỏa. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.