Tôi không ngờ, người đàn ông tôi gọi là chồng lại có thể nhẫn tâm đến thế.
Vợ chồng tôi đều là công nhân nên kinh tế cũng không mấy khá giả. Dù vậy, mỗi tháng, tôi vẫn dành dụm, bỏ heo đất 1-2 triệu, tiết kiệm để sinh con. Chồng tôi bản tính ưa nhậu nhẹt, bạn bè, ham vui. Tiền lương hàng tháng, anh chỉ đưa tôi một nửa, phần c̣n lại th́ bao bạn bè chơi bời. Tôi hay khuyên chồng, bảo chúng tôi c̣n ở nhà thuê, con cái chưa có th́ nên tiết kiệm, đừng phung phí quá rồi đến khi gặp chuyện lại không có tiền dự pḥng. Chồng trách tôi tính toán, kẹt sỉ nên chẳng ai thèm chơi chung. V́ chuyện tiền bạc mà vợ chồng tôi hay tranh căi, giận hờn nhau.
Hiện tại, tôi đang có thai 4 tháng và đang tiết kiệm từng đồng để sinh con. Tôi không dám để tiền trong thẻ ngân hàng v́ chồng cầm thẻ và thường xuyên kiểm tra điện thoại, tin nhắn ngân hàng gửi về cho tôi, thế nên tôi chỉ có thể nuôi heo đất. Mỗi lần buồn, nghĩ đến con, nghĩ đến số tiền trong heo đất, tôi lại có thêm một chút hi vọng. Sợ chồng biết, tôi c̣n cố t́nh giấu con heo tận hộc tủ trong cùng, nhét quần áo lên trên che lại.
Vậy mà chiều qua, đi làm về, tôi lại thấy con heo bị đập vỡ tan tành nằm trong sọt rác. Nh́n nó, tôi uất nghẹn, muốn khóc mà cũng không khóc được. Lúc đó, tôi vẫn c̣n hi vọng chồng sẽ thương vợ mà để dành lại một số tiền đủ lớn để tôi đi sinh. Theo như tôi dự tính, trong con heo có khoảng gần 30 triệu đồng chứ không phải ít.
Tay tôi run run, cầm điện thoại gọi cho chồng. Quả nhiên, anh ta đập heo để lấy tiền gửi về cho người bạn thân chí cốt ở quê vài triệu, c̣n lại th́ gửi cho bố mẹ chồng, phần th́ bao bạn bè nhậu nhẹt; chỉ c̣n lại vài triệu thôi. Anh ta c̣n gắt gỏng mắng tôi dám để quỹ đen, lần sau anh ta mà phát hiện nữa th́ không chỉ là đem tiêu xài thôi đâu! Tôi suy sụp ngồi bệt xuống đất, khóc ṛng v́ quá hối hận khi lấy anh ta làm chồng. Lẽ ra anh ta phải là chỗ dựa cho tôi, đằng này lại trở thành gánh nặng và c̣n lấy đi hi vọng của tôi.
Tối đó, chồng tôi về trong trạng thái chân trước đá chân sau. Thấy lá đơn ly hôn tôi viết sẵn đặt trên bàn, anh ta cầm lấy rồi xé tan tành. Không chỉ thế, anh ta c̣n đ̣i tát vợ v́ tôi dám bỏ anh ta. Sau chuyện lần này, tôi không c̣n ḷng tin, cũng không c̣n t́nh yêu với chồng nữa rồi.
Nhưng tôi vẫn đang mang thai, nếu ly hôn thật sự, tôi sợ không lo được cho con 1 cuộc sống đầy đủ, c̣n làm con thiếu t́nh thương của cha. Nên làm sao mới đúng đắn đây?