Năm 16 tuổi tôi đă yêu nàng. Gặp nhau hai ba ngày được một lần v́ bận học hành. Thầy tôi biết th́ có mà tôi no đ̣n. Mấy thằng bạn bằng tuổi tập tọe bập vào yêu đương kiểu này bị bố rượt đánh thừa sống thiếu chết. Tư tuổi mà đă.
Nàng rất đẹp, da trắng tóc hoe vàng, dáng mềm mại nhẹ nhàng thanh thoát và rất ít nói. Đặc biệt nàng có mùi hương thơm rất kỳ lạ, đầy mê hoặc.
Xa là nhớ gần nhau là mừng. Những lần gặp nhau cả hai đều chọn chỗ vắng vẻ kín đáo. Nàng cháy hết ḿnh cho tôi.
...
Chuyện t́nh dài lắm chả bút mực nào tả hết: vui buồn, đau thương, xa cách, hiểu lầm, cắt đứt, làm lành đủ hết mọi hương vị. Gần nửa thế kỷ qua rồi. Giận hờn chia tay v́ lư do nghèo rồi sức khỏe. Chia tay chả được mấy nỗi lại bập vào nhau đắm say như có ma lực hút hồn. Người ngoài khuyên can đủ điều. Nào là:
- Mày yêu và sống với nó mày chỉ có chết
Rồi nữa:
- Thời đại văn minh rồi t́nh yêu như vậy là lạc hậu, là phản khoa học...
Tôi cũng bị tác động nhiều. Bao lần hứa hẹn thề thốt chấm dứt mối t́nh cay nghiệt...
Rồi lại đến với nàng lại c̣n thắm thiết hơn xưa.
Bao lần gia đ́nh bạn bè nhắc nhở chê bai. Tôi mặc kệ họ.
Họ cũng chán nản rồi mặc kệ chúng tôi. Càng cấm cản hai đứa càng say đắm. Yêu nàng tôi như có thêm sức mạnh tỉnh táo làm việc hiệu quả vui vẻ ngon lành.
Chúng tôi ngày càng trơ lỳ trước bàn dân thiên hạ. Mỗi lần chúng tôi đi đứng ngồi cùng nhau, họ đều lảng đi xa. Có người xua như xua tà. Lạ quá. T́nh yêu này có là nhân quyền không đây.
...
Tuổi già đă đến. Sức khỏe tôi ngày một kém, phong độ sa sút dần.
Nhiều lúc đêm về tôi nghĩ vơ vẩn. Có cái ǵ mơ hồ đang đe dọa một mối t́nh oan nghiệt . Phải là tôi chính tôi nhận ra sai trái lợi hại và chấm dứt quan hệ kiểu " già nhân ngăi non vợ chồng" này mới thuận lẽ chăng?
Sau trận ốm nặng v́ viêm phổi cấp hơn một tháng, người nhà tôi cấm ngặt không cho gặp nàng.
Hết ốm tôi như người mất hồn, mồm miệng nhạt đơ, chân tay run rẩy...
Nàng vẫn ở rất gần vẫn nh́n trộm tôi. Nhưng tôi đă không c̣n hứng thú ǵ nữa. Nàng đă chết trong tôi rồi chăng.
Mối t́nh đẹp như mơ đă chết.
Giờ chỉ c̣n là những kỷ niệm đẹp tuyệt vời đầy thơ mộng.
Có ai thất t́nh như tôi không. Hơn năm mươi năm mặn nồng, giờ chia ĺa. Trời cũng c̣n hụt hẫng nữa là người.
Ai đă nghe bài "Đắp mộ cuộc t́nh " là hiểu tâm trạng người trong cuộc. Đau xót vô cùng.
Cầu mong nàng đừng yêu ai nữa nhé. Tôi vẫn ích kỷ như xưa các bác ạ .
VietBF©sưu tập