Đó chính là họ "Tử", có thể nói là họ đáng sợ nhất Trung Quốc.
Người Trung Quốc từ xưa đă có quan niệm sâu sắc về quan hệ huyết thống và ḍng tộc, và biểu tượng dùng để phân biệt các ḍng máu hoặc ḍng họ khác nhau là "họ".
Nguồn gốc của họ có thể bắt nguồn từ thời nguyên thủy. Từ xa xưa đến nay, văn hóa họ của Trung Quốc vẫn tiếp tục và phát triển.
Văn hóa họ thị của Trung Quốc có lịch sử lâu đời. Trong cuốn sách nổi tiếng nhất "Bách gia tính" có thống kê hơn 560 họ, ngoài ra c̣n có rất nhiều họ hiếm không được ghi chép trong đó.
Trung Quốc có một HỌ cổ xưa vô cùng đáng sợ: Đặt tên tốt đẹp mà gắn với họ này lại trở thành xui xẻo
Mặc dù có nhiều họ nhưng hầu như ra đường chỉ gặp những họ phổ biến như Vương, Lư, Trương, Đỗ, Phạm… Thế nhưng nếu như được sinh ra trong một gia tộc mang họ bị xem là xui xẻo, bạn sẽ nghĩ như thế nào?
Trung Quốc có một họ được đánh giá là vô cùng đáng sợ, mang điềm xui xẻo, đặt với tên nào cũng khiến người ta không khỏi sợ hăi, nên hiện nay họ này gần như hoàn toàn biến mất.
Đó chính là họ "Tử", có thể nói là họ đáng sợ nhất Trung Quốc.
Theo ghi chép lịch sử, họ "Tử" từ xưa chủ yếu phân bố ở vùng Tây Bắc Trung Quốc, nơi dân tộc thiểu số chiếm phần lớn. Họ này phát triển từ một họ trong bốn nhánh bộ lạc của tộc người Tiên Ti.
Tiên Ti là dân tộc du mục ở phía Bắc, hậu duệ của người Sơn Nhung. Người Sơn Nhung bị liên quân Tề Yên tiêu diệt vào năm 660 TCN buộc họ chạy lên vùng Đông Bắc và bị đồng hóa thành người Đông Hồ ở Trung Quốc. Đến giai đoạn năm 493-496, tộc người Tiên Ti dần di chuyển vào vùng Lạc Dương ở Trung Nguyên, và dần bị Hán hóa.
Bắt đầu từ thời Tùy và Đường trở về sau, người ta cho rằng việc sử dụng "Tử" làm họ là điềm gở nên đă nghĩ ra cách thay thế bằng các từ đồng âm như "Tư" và "Tứ" (ba từ này cùng hài âm /Si/). Song dù vậy, họ “Tử” vẫn được lưu truyền cho đến ngày nay nhưng số người mang họ này hiếm đến mức gần như “không thấy dấu vết”.
Theo học viện nghiên cứu khoa học Trung Quốc, họ Tử cùng với họ Nan và họ San (Sơn) là 3 họ thiểu số nhất Trung Quốc, nhân khẩu mang họ này chưa quá 1.000 người, hiện chủ yếu sinh sống ở thành phố Lạc Dương, thành phố Khai Phong thuộc tỉnh Hà Nam, và thành phố Ngô Trung thuộc Khu tự trị dân tộc Hồi Ninh Hạ.
Họ là cội nguồn của một gia đ́nh, có ư nghĩa sâu xa, sở hữu một họ độc nhất vô nhị như “Tử” cũng là một loại duyên phận, một phúc phần hiếm có. Nhưng khi chọn tên sau họ Tử, dù tên chứa đựng ư kiến to lớn tốt đẹp đến mấy cũng khiến người ta không khỏi nghĩ đến những điều không may mắn.
Trong ấn tượng vốn có của mọi người, chữ “Tử” không thể tách rời khỏi sự kết thúc cuộc sống nên khi trở thành họ, thật khó để chọn được một cái tên đi sau có ư nghĩa tốt đẹp. Theo quan niệm, chết là hết, nên không ai lại muốn khi ḿnh vừa mới được sinh ra (Sinh), mà lại bị gắn liền với một họ mang ư nghĩa kết thúc cuộc sống (Tử) suốt phần đời c̣n lại.
Tuy nhiên cũng có một số gia đ́nh lại không cho rằng Tử mang ư nghĩa xấu và vẫn tiếp tục sử dụng họ này. Thay vào đó, họ quan niệm “con người sinh ra để chết đi” (V́ tử mà sinh), đây là một quy luật tất yếu của đời người, nên “Tử” hay cụ thể cái chết là chuyện hết sức b́nh thường.