Anh đă 59 tuổi, bắt đầu bên kia con dốc cuộc đời, c̣n tôi vẫn đang mơn mởn thanh xuân. Tôi sẽ lấy chồng, sinh con nhưng không phải với anh.
Buổi tối, tôi đang ngồi ngắm căn hộ mới của ḿnh th́ điện thoại đổ chuông. "Papa"' nhắn: "Chút nữa anh đến nhé, sẽ có bất ngờ cho em".
Tôi đặt biệt danh cho người t́nh của ḿnh là "Papa", v́ anh ấy so với tôi không giống cha - con th́ cũng giống chú - cháu. Anh hơn tôi 30 tuổi, nghe đâu con trai đầu của anh cũng bằng tuổi tôi.
Vài người bạn thân hỏi tôi có yêu anh không? Nếu có thứ t́nh yêu chênh lệch tuổi tác nhiều như vậy, có lẽ nó đến với ai chứ không phải với tôi. Tôi thích anh v́ anh có tiền và sẵn sàng vung tiền để chiều chuộng, cung phụng tôi.
Anh yêu tôi, c̣n ước giá như gặp tôi sớm hơn. Nếu gặp sớm hơn, khi anh c̣n trẻ, tay trắng, tôi chắc ǵ đă để tâm đến.
Tiếng chuông reo, tôi chậm răi mở cửa. Anh ào vào như một cơn gió, bế tôi xoay mấy ṿng liền, nét mặt hân hoan: "Từ nay anh là của em, chỉ là của em thôi". Mặt mũi tôi c̣n xây xẩm sau mấy ṿng quay vừa rồi, nhất thời không hiểu anh nói ǵ.
Thấy mặt tôi nghệt ra như người mới ngủ dậy, anh liền ch́a ra tờ giấy ly hôn và khoe vợ anh đă đồng ư kư vào rồi.
Điều này đúng là bất ngờ lớn với tôi. Tôi biết anh mê mệt ḿnh nhưng lại không nghĩ anh sẽ ly hôn. Dù sao, vợ anh cũng là người cùng anh đi qua những tháng năm trắng tay gian khó, giúp anh tạo dựng sự nghiệp. Cái công ty nhỏ anh đang làm chủ, một nửa cổ phần đứng tên vợ con. Ly hôn rồi sẽ như thế nào?
Tôi biết ḿnh chẳng tốt đẹp, không có nghĩa tôi thích người bạc bẽo (Ảnh minh họa: Sohu).
Anh thả tôi xuống ghế sofa, giọng măn nguyện: "Anh nhường cho mẹ con họ hết, anh chỉ cần tự do. Anh chỉ cần em, sống những tháng ngày vui vẻ tự tại. Cả cuộc đời anh bươn chải, kiếm nhiều tiền rồi để làm ǵ đâu. Từ nay, anh chỉ có em là gia tài duy nhất thôi".
Tôi vẫn mơ hồ v́ những điều anh nói. Ngôi biệt thự anh đang sống cùng gia đ́nh, cơ ngơi anh dành cả tuổi trẻ gây dựng, anh nhường hết cho vợ con. Đó là cái giá anh phải trả để nhận về một chữ kư đồng ư ly hôn sao?
Tôi nói: "Anh điên rồi. Anh nhường hết nhà cửa cho vợ rồi sau này anh sống ở đâu?". Anh bảo: "Anh sống ở đây, với em".
Tôi nghĩ, tôi phải nói cho rơ ràng mọi chuyện. Căn hộ này là anh mua cho tôi, nói là quà mừng sinh nhật tuổi 28. Nó bây giờ đứng tên tôi, là của riêng tôi. Tôi chưa từng xui anh bỏ vợ, càng chưa bao giờ nói sẽ lấy anh hay chung sống với anh suốt đời.
Anh đă 59 tuổi, bắt đầu bên kia con dốc cuộc đời, c̣n tôi vẫn đang mơn mởn thanh xuân. Tôi sẽ lấy chồng, sinh con nhưng không phải với anh. Tôi ở cạnh anh bao lâu nay v́ anh cho tôi những thứ tôi cần. Để có những thứ đó, tôi chấp nhận đánh đổi những ngày tháng thanh xuân của tôi, không có một chút t́nh yêu nào hết cả.
Tôi phải nói rơ như vậy. Sự thật có thể hơi phũ phàng nhưng tôi không muốn nói dối. Anh nghe tôi nói, ngồi như hóa đá trên ghế, cuối cùng hỏi một câu: "Em đang đùa đấy à?".
Tôi bảo, chuyện đó có vui đâu mà đem ra đùa. Đàn ông các anh tưởng khôn ngoan, sao khi dính vào t́nh cảm lại thành khờ khạo hết như vậy. Tôi đến với anh v́ anh có tiền, giờ anh không c̣n tiền nữa th́ tôi đi, b́nh thường mà.
Anh như hóa điên, điều đó làm tôi sợ. Tôi bảo rằng, tôi và anh đến với nhau để làm nhau vui, giờ không vui nữa, tốt nhất đường ai nấy bước. Căn hộ này anh mua cho tôi, nếu anh muốn, tôi sẵn sàng trả lại.
Tôi nói xong, vội rời khỏi căn hộ. Tôi sợ, nếu tôi c̣n ở đó, lỡ may anh không kiềm chế nổi cảm xúc sẽ làm ra những chuyện không hay. Vốn dĩ, tôi thấy anh si mê ḿnh, sẵn sàng cung phụng ḿnh, tính gian díu một thời gian. Nhưng giờ, nghĩ đến việc sẽ ở bên anh lâu dài, tôi biết ḿnh không làm được.
Tôi là cô gái ngoài thói ham hư vinh, thích hưởng thụ, tôi vẫn đủ nhận thức phân biệt tốt xấu. Một người đàn ông sẵn sàng vứt bỏ gia đ́nh, vợ con chỉ v́ một cô gái thật chẳng tốt đẹp ǵ. Tôi xấu xa đă đành, tôi không muốn sống chung với một người bạc bẽo.
Đi qua mấy cuộc t́nh "già nhân ngăi, non vợ chồng" như thế, tôi nhận ra, ḿnh đă hoài phí những tháng ngày tươi đẹp nhất cuộc đời. Có lẽ tôi phải sắp xếp lại cuộc đời ḿnh. Tôi phải sống đúng, để người khác cũng không sai theo ḿnh nữa.
VietBF@sưu tập