Trong văn hóa dân gian, vẫn tồn tại nhiều phương pháp nhận dạng phổ biến, ví dụ như câu "Để nhận biết người tốt hay xấu, chỉ cần nh́n vào mắt và miệng. Để đánh giá một người giàu hay nghèo, ta xem vào tay và chân của họ". Vậy câu này mang ư nghĩa ǵ?
Trước hết, việc nh́n vào mắt và miệng để nhận biết người tốt hay xấu là khá chính xác. Ví dụ, khi xem các nhân vật trong phim, chúng ta thường có thể phân biệt ai là người tốt và ai là kẻ xấu mà không cần biết câu chuyện. Điều này bởi v́ thường những kẻ xấu có mắt trợn ngược, mắt lẳng lơ và miệng cười cười. Trái lại, hầu hết những người tốt có lông mày dày, mắt to tṛn và miệng vừa.
Mắt và miệng thật sự có thể tạo ấn tượng rất trực quan.
Cụ thể, Tướng Tăng Quốc Phiên, một tướng lĩnh chỉ huy đoàn quân Tương trong cuộc chiến chống lại quân Thái B́nh Thiên Quốc, đă đề cập đến một phương pháp nhận biết người tốt và xấu rất chi tiết. Ví dụ, nếu mắt của một người thường nhấp nháy, quan sát xung quanh hoặc có ánh mắt lạnh lùng, có nghĩa là người đó mang tà ma trong ḷng.
Ngược lại, người tốt thường có ánh mắt cương nghị, đôi khi thân thiện và hiền từ. Nếu nh́n thẳng vào người như vậy, có thể khẳng định rằng đó là người có tấm ḷng rộng lượng.
Đối với miệng, từ "miệng" ở đây không chỉ đơn thuần là h́nh dạng môi mà c̣n liên quan đến lời nói. Ví dụ, người nói lươn lẹo, trôi chảy th́ cần phải cẩn trọng. Hiện nay có nhiều vụ lừa đảo do những người nói lấy ḷng người khác bằng những lời ngọt ngào. Ngược lại, người nói rơ ràng, quyết đoán sẽ đáng tin cậy hơn.
Tóm lại, nh́n vào mắt và miệng có thể đánh giá đại khái người tốt hay xấu, thiện hay ác.
Về việc nhận biết người giàu hay nghèo, không phải để lợi dụng hay khinh thường, mà đôi khi cần xem xét t́nh h́nh tài chính của người đó để tránh bị lừa gạt.
Ví dụ, trước đây có nhiều doanh nhân khởi nghiệp đă bị lừa mất số tiền lớn. Trong trường hợp này, có những người giả danh doanh nhân giàu có, thành công để t́m kiếm cơ hội hợp tác. K
Trong trường hợp này, việc biết rơ liệu người đó thực sự giàu hay không là điều rất quan trọng.
Đầu tiên, chỉ cần nh́n vào tay và chân của những người đó. Trước đây, những người giàu thường thích đeo trang sức và các phụ kiện trên tay, và v́ họ không phải làm việc cường nhọc nên tay của họ sẽ trắng mịn, c̣n chân sẽ đi giày sang trọng.
C̣n người nghèo hoặc người b́nh thường thường có tay và chân khá thô ráp, tùy thuộc vào loại công việc mà họ đang làm. Họ thường đi giày vải hoặc giày thông thường dễ sử dụng.
Tuy nhiên, trên thực tế, có nhiều người có vẻ bề ngoài không được ưa thích nhưng thực chất tâm hồn của họ là tốt đẹp. V́ vậy, chúng ta không nên đánh giá người khác chỉ qua vẻ ngoài. Những kinh nghiệm truyền lại chỉ có giá trị trong một số trường hợp cụ thể.
Đôi khi chúng ta thường nói rằng một người không thể được đánh giá bằng bề ngoài, nhưng nếu chúng ta thực sự muốn nhận biết người tốt hay xấu, những kinh nghiệm truyền lại thực sự rất hữu ích. Những lời dạy này được đánh giá chính xác dựa trên sự kết hợp giữa kinh nghiệm xă hội và tâm trí của những người đi trước.
VietBF@ sưu tập
|