Đồng chí Tập nhiều lần không úp mở tuyên bố, Trung Quốc sẽ vượt qua Mỹ vào năm 2050 trở thành siêu cường số 1 dẫn dắt thế giới.
Thực hư chuyện này thế nào?
HƯ là trong nước những nhà lănh đạo cộng sản thường cho dân chúng ăn bánh vẽ, luôn cho họ mơ mộng về thiên đường XHCN sắp đến rất gần để có niềm tin với đảng với chế độ. Và không có cái bánh vẽ nào ngon hơn là 2050 Trung Quốc soán ngôi Mỹ trở thành nền kinh tế số 1.
THỰC là những việc làm thông qua tuyên bố và ứng xử của nhà cầm quyền Trung Quốc với cộng đồng quốc tế đang tự lột trần bản chất thật của xă hội Trung Quốc.
TẠI SAO TRUNG QUỐC KHÔNG MUỐN TRỞ THÀNH QUỐC GIA PHÁT TRIỂN.
Trung Quốc có thể trở thành siêu cường số 1 thế giới vào 2050?
Với người Mỹ họ tin vào điều này, chỉ có điều cách nh́n nhận siêu cường số 1 của Trung Quốc không giống như cái cách Tập nói với dân Trung Quốc về “giấc mộng Trung Hoa”.
Trong mắt người Mỹ và quốc tế Trung Quốc là siêu cường về gian lận, bành trướng, vi phạm nhân quyền và dối trá.
Bằng chứng là việc Hạ Viện Mỹ hôm 27/03/2023, và Thượng Viện Mỹ ngày 08/06 thông qua dự luật xóa bỏ tư cách quốc gia đang phát triển của Trung Quốc, đưa Trung Quốc vào quốc gia phát triển.
Đối với những nhà lănh đạo cộng sản đáng lẽ họ sẽ phải rất vui mừng với điều này, v́ đây là minh chứng thành công nhờ tài lănh đạo, và đường lối đúng đắn cho nhân dân trong nước vui mừng tin tưởng như họ vẫn tuyên truyền.
Nhưng trái lại, điều này đă làm Bắc Kinh nổi giận và tố Washington muốn ḱm hăm đà phát triển của Trung Quốc.
Tại sao có sự lạ đời như vậy?
Mỹ có cơ sở để đưa Trung Quốc là nước phát triển, không có lư ǵ một cường quốc công nghiệp hàng đầu thế giới và nước xuất khẩu ô tô thứ hai thế giới là một quốc gia đang phát triển.
Trên thực tế Trung Quốc cũng đang hành xử như các nước phát triển, thông qua chương tŕnh đầu tư quy mô lớn ra nước ngoài, dự án Những con đường tơ lụa mới và các nguồn lực khổng lồ để hiện đại hóa quân đội.
Trung Quốc lại có lư lẽ của họ, khi không nhận là quốc gia phát triển:
Trung Quốc không muốn trở thành quốc gia phát triển v́ là quốc gia đang phát triển họ được hưởng các ưu đăi về thương mại, được Ngân hàng Thế giới cho vay với lăi suất thấp hơn và có quyền áp thuế đối với hàng nhập khẩu từ các nước được xem là nước giàu. Một lợi thế khác là các nước đang phát triển chịu ít ràng buộc hơn trong cuộc chiến chống biến đổi khí hậu.
Mặt khác Bắc Kinh đang sử dụng những lợi thế của một nước đang phát triển để khẳng định ảnh hưởng của Trung Quốc trên trường quốc tế theo hướng có hại cho Washington. Nói cách khác, Trung Quốc có thể được hưởng các khoản vay ưu đăi của các tổ chức quốc tế mà chủ yếu là do Mỹ tài trợ, để rồi sau đó Bắc Kinh dùng chính khoản tiền vay đó để đầu tư vào các quốc gia mà ở đó Bắc Kinh đang cạnh tranh với Washington. Điều đó có nghĩa Mỹ lo ngại rằng một phần tiền mà Washington cấp cho các tổ chức như Ngân hàng Thế giới, sẽ rơi vào túi Trung Quốc và bị Bắc Kinh sử dụng để chống lại lợi ích của chính Hoa Kỳ.
Nếu mất vị thế của nước đang phát triển, Bắc Kinh không c̣n có thể áp thuế đối với hàng nhập khẩu (qua đó đẩy giá hàng hóa sản xuất ở nước ngoài tăng lên) nên các doanh nghiệp Trung Quốc này sẽ có tính cạnh tranh kém hơn, dẫn đến nguy cơ phải sa thải người lao động.
TẬP CẬN B̀NH VÀ ĐẢNG CS TRUNG QUỐC ĐANG LỪA DỐI NHÂN DÂN TRUNG QUỐC.
Đến lúc này Tập Cận B́nh và đảng CS Trung Quốc đă tự lột mặt bản chất thật cái gọi là “sự thần kỳ của phát triển kinh tế ở Trung Quốc” chỉ là dối trá, lừa đảo hơn 1,4 tỷ người dân Trung Quốc, khi họ không dám nhận là quốc gia phát triển, bằng cách đưa ra nhiều lư do chứng minh Trung Quốc là nước đang phát triển.
Theo tiêu chí xếp loại quốc gia của Ngân hàng Thế giới chỉ số Phát triển Con người (HDI) và tiêu chí của Liên Hiệp Quốc GDP b́nh quân đầu người th́ Trung Quốc đều ở mức thấp hơn các nước phát triển chỉ ngang tầm với Mêhicô hoặc Malaysia.
Sự giàu có của Trung Quốc chỉ là những h́nh ảnh thể hiện ở một số siêu đô thị như Bắc Kinh hay Thượng Hải. Người ta luôn vội quên là có một Trung Quốc mà chúng ta không nh́n thấy được, tức là khu vực nông thôn hiện vẫn tập trung 64% dân số. Điều kiện sống, cả về khả năng tiếp cận dịch vụ chăm sóc, chất lượng cơ sở hạ tầng, phương tiện sưởi ấm, vẫn ở mức của các nước đang phát triển…
Thực sự Trung Quốc có thể trở thành siêu cường số 1 thế giới hay không đă có câu trả lời từ Bắc Kinh, khi phản đối Washington đưa Trung Quốc vào nhóm các quốc gia phát triển.
Đồng chí tốt bên kia biên giới như vậy, chúng ta có nên tuyên bố đến năm 2045 trở thành quốc gia phát triển hay không? Xem ra cũng cần lấy bài học của các đồng chí Trung Quốc để “nghiêm khắc” rút kinh nghiệm.