7/14
Ấn bản ngày hôm qua của Before the Bell tập trung vào trường hợp hy vọng nhiều hơn rằng lạm phát sẽ có thể giảm trong trung hạn. Hôm nay, sau khi xem kỹ dữ liệu trong Chỉ số giá tiêu dùng, tôi muốn t́m hiểu sâu hơn về một trong những quan điểm mạnh nhất: Đó là chi phí cho nơi ở.
Yếu tố nhà ở trong CPI (Consumer Price Index) tiếp tục tăng mạnh trong tháng 6, trở thành mức tăng hàng năm lớn nhất kể từ tháng 2/1991.
Điều đó liên quan đến các nhà kinh tế bởi v́ chi phí nhà ở tăng cao là vấn đề khó khăn. Thực phẩm và giá xăng có thể thay đổi nhanh chóng. Nhưng mọi người bị khóa tiền thuê nhà từ 12 đến 24 tháng khi họ kư hợp đồng thuê nhà.
Theo báo cáo từ công ty môi giới Douglas Elliman và Miller Samuel Real Estate Appraisers and Consultants, lần đầu tiên giá thuê trung b́nh hàng tháng ở Manhattan đạt mức $5.000 đô la/ tháng vào tháng 6. Con số này tăng gần 30% so với một năm trước.
Nhà ở chiếm khoảng 1/3 chi phí của tổng chi tiêu hàng hóa và dịch vụ của cá nhân và gia đ́nh mà Cục Thống kê Lao động Hoa Kỳ sử dụng để theo dơi giá tiêu dùng, khiến cho việc dự báo trở nên đặc biệt quan trọng.
Hăy nhớ rằng: Ngân hàng Dự trữ Liên bang tại San Francisco đă viết vào tháng Hai rằng tiền thuê nhà và giá nhà có thể đẩy Chỉ số Giá tiêu dùng lên “trong ṿng 24 tháng tới”.
Điều đó sẽ làm phức tạp thêm t́nh h́nh “lạm phát cao điểm”, ngay cả khi giá dầu giảm và người tiêu dùng đặt niềm tin vào khả năng của Fed để thực hiện công việc của ḿnh một cách hiệu quả.
|