Có loại người không vì đói mà vẫn đi ăn cướp, không vì nghèo mà vẫn đi ăn trộm. Họ biến thành người ăn cắp vì thói quen, vì thói ích kỷ, bần tiện và bản năng lúc nào cũng muốn chiếm hữu làm của riêng.
Thói xấu này do giáo dục mà ra, do cuộc sống một thời gian khó mà có, do cái bụng hẹp hòi, bủn xỉn mà sinh. Đói ăn cắp chén cơm để sống, nghèo ăn trộm để qua được cơn bĩ cực, trong những hoàn cảnh đó người ta sẽ có cái nhìn rộng lượng mà tha thứ.
Còn đi ăn cắp hoa về chưng trong nhà cho đẹp, để khoe mẽ trong phòng cho ra vẻ phong lưu thì chẳng có ai chấp nhận. Mà có phải nghèo, thiếu gì đâu?
Ăn mặc bảnh bao, đi xe đắt tiền và có cả người đi xe hơi lại hồn nhiên hái hoa, bẻ nhánh, ôm chậu hoa mang về nhà mình. Nhiều khi không hiểu nổi.
Giá hoa không đắt, có loại chỉ ngang bằng tô phở, sao lại phải biến mình thành kẻ ăn cắp nhỉ? Rồi bày trong nhà, sung sướng, hạnh phúc, tự mãn vì được thưởng hoa mà chẳng phải trả tiền.
Người thân, bạn bè, con cháu biết được cũng thấy hèn, thấy nhục chứ. Mà hiện tượng này lại chỉ xảy ra một vùng đất một thời được xem là thanh lịch. Nhìn những chậu hoa chỉ còn trơ đất lại tiếc cho một xứ đã có một thời là biểu tượng, là tinh hoa.
Ở rất nhiều làng quê, nhiều tỉnh thành trong cả nước còn nghèo, còn thiếu cũng chẳng bao giờ có chuyện ăn cắp hoa đem về nhà để đón Tết đến xuân về cả. Sao lại xảy ra nơi ngàn năm văn vật nhỉ?
DODUYNGOC