Khi mà giận, th́ nhất định không được nói ǵ hết và không có làm ǵ hết, án binh bất động.
Những lúc ḿnh giận, ḿnh muốn nói ra một câu hay làm một cái ǵ đó để cho hả giận, tức là khuynh hướng muốn trừng phạt. Trừng phạt người kia th́ ḿnh bớt khổ. Nhưng kỳ thực trừng phạt người kia rồi, người kia khổ sẽ trừng phạt lại ḿnh mau lắm, và hai bên leo thang chiến tranh, leo thang trừng phạt. Người này phạt một cái, người kia phạt lại một cái, rồi cả hai đôi ta d́u nhau vào địa ngục một cách rất mau chóng.
Án binh bất động là "không nói ǵ, không làm ǵ hết", nhưng không có nghĩa là đè nén cơn nóng giận. Mà lúc ấy hăy quay về với hơi thở, mời chánh niệm có mặt để ghi nhận, ôm lấy cơn giận, cho phép cơn giận đang có mặt, công nhận nó, chăm sóc và chuyển hóa nó. Chỉ có một năng lượng có thể làm được những điều đó thôi, đó là năng lượng của chánh niệm.
Thiền Sư Thích Nhất Hạnh.
VietBF@sưu tập
|