11/14/20
Giữa cơn băo cuồng điên vô hạnh vô lương của một Donald Trump đang t́m đủ mọi cách dơ bẩn nhất để lật ngược t́nh thế sau khi ông ta tỏ ra đă bị thua cuộc trong cuộc đua vào chức Tổng thống Mỹ cho bốn năm sắp tới làm tôi bổng nhớ đến cái chữ TÍN dành cho các chính trị gia mà Đức Đạt-Lai Lạt-Ma đă từng đề cập đến.
Cái chữ Tín mà mọi người, không những chỉ riêng dành cho những người làm chính trị phải cần đến ,nhưng nay lại là một từ ngữ thật lạ lẩm đối với Trump và những người bất kể đạo đức xă hội, đă đang và sẽ c̣n tiếp tục ủng hộ ông ta.
Chữ Tín không những chỉ nâng cao nhân cách con người, không những cần thiết trong sự giao tiếp thường t́nh trong xă hội, mà c̣n là cái không thể thiếu khi hoạt động chính trị. Không có bất kỳ sự biện minh nào có thể bào chữa cho sự bất tín. Một khi không thành khẩn với dân, lừa dối dân th́ đừng nên chờ đợi người thuận theo và sẵn sàng hy sinh cho ḿnh khi cần.
Tạo niềm tin, giữ được chữ Tín đối với quần chúng là việc khó khăn nhưng dù sao khi thực hiện được người làm chính trị vẫn có được cái lợi, họ được quần chúng tin tưởng, được khen ngợi, tiếp tục được giao phó trách nhiệm.
Giữ và hành những lời hứa cho chính ḿnh mới là chuyện khó hơn, động cơ thôi thúc là chính ḿnh chứ không phải là ngoại giới, chẳng được ai khen thưởng biết đến. Nhưng đây chính là điều kiện thiết yếu cho người làm chính trị hay các vị lănh đạo tinh thần. Giữ chữ Tín cho chính ḿnh như chuyện ngày xưa, thầy Đường Tăng đi qua Ấn Độ để thỉnh kinh Phật. Thầy phải một ḿnh một ngựa vượt qua sa mạc Gobi thuộc vùng đất của Mông Cổ. Sau một ngày đường đi được chừng trăm dặm, thầy lạc lối trong sa mạc Gobi, lại hết nước uống. Thầy quay ngựa trở lại đường cũ t́m người xin nước. Nhưng khi đi trở lại thầy bỗng hối hận, nhớ lời ḿnh đă từng phát nguyện: “Nếu chưa đến được Tây Trúc (Ấn Độ) th́ dù chết cũng không quay trở lại.” Thế là thầy quành ngựa tiếp tục đi, bất chấp người và ngựa có thể khát khô trên sa mạc. Thầy giữ được chữ Tín với chính ḿnh và cũng nhờ vào đó mà về sau người đời mới có một Tam Tạng Pháp Sư Huyền Trang.
Giữ chữ Tín cho chính ḿnh luôn luôn có giá trị dù ở một nền văn hóa nào, bất kỳ thời gian nào và dù ở Phương Đông hay Phương Tây chăng nữa, vẫn không khác nhau. „Tự ḿnh hứa điều ǵ mà không giữ được là con đường kế tiếp để trở thành con người vô gía trị và không có phẩm chất“ như Friedrich Hebbel nhà thơ người Đức đă từng nói ngay từ thế kỷ 17.
Muốn xây dựng một xă hội lành mạnh trước hết phải biết hướng xă hội đến cái Thiện mà ở đó niềm tin tạo nên chữ Tín. Phải trở thành kim chỉ nam trong các quan hệ ứng xử ở mọi lĩnh vực. Niềm tin là chỗ dựa, là động lực tinh thần cho mọi sự ổn định và phát triển. Nếu không có niềm tin sẽ không có sự cộng tác, hợp tác tin cậy và chặt chẽ để tạo nên sức mạnh chung cho xă hội.
——
Những lời dạy về chữ Tín của Đức Đạt-Lai Lạt-Ma:
„ Bất kỳ một xă hội nào cũng có những chính trị gia phù hợp để sinh hoạt cùng nhân dân. Đức Đạt-Lai Lạt-Ma đă nhận ra, nếu như một xă hội chỉ nghĩ đến tiền bạc và quyền lực th́ cũng không có ǵ lạ khi xă hội này đă nảy sinh ra số chính trị gia tham nhũng thối nát.
Thói thường các nhà làm chính trị th́ lại hay hứa hẹn hầu kiếm phiếu của cử tri. “Các ông bà sẽ thấy, tôi sẽ làm cái này, tôi sẽ thực hiện cái nọ”. Theo ư tôi, nếu như các ông bà chính trị gia này muốn được người dân xem trọng, tín nể th́ họ nên thành thật, họ chỉ cần chứng minh bằng hành động th́ ai ai cũng kính nể yêu thương họ.
Nếu đă một lần hứa mà không thực hiện được th́ hăy đừng lấy làm lạ khi người dân tỏ ư khinh bỉ ḿnh. Thành thật là một cá tính căn bản quan trọng. Trong thời gian hiện nay, lúc mà lực lượng thông tin qúa mạnh, họ sẵn sàng phơi bày những hành động của những nhân vật quan trọng trong chính trường ra trước công luận, th́ không ǵ tốt hơn hết cho nhóm người chuyên làm chính trị này là phải thành thật- thành thật với chính ḿnh và hăy thành thật với cử tri.
Một khi ta đă chứng tỏ ḷng thành của ḿnh, th́ tất cả những người thích thú với đường lối chủ trương của chúng ta đưa ra, sẽ ủng hộ rồi góp tay giúp sức hết ḷng cùng chúng ta.
Một khi ta chỉ hứa và hứa nhưng đến kỳ bầu cử kế tiếp, những lời hứa hẹn của ta không thể thực hiện được th́ khi đó cái giá mà chúng ta phải trả mới thật là đắt: Cử tri không c̣n tin ta nữa. Những hành động hứa hẹn vu vơ cho có như vậy không những là thiếu đạo đức mà c̣n được xem là ngu xuẩn. Tại sao ta lại phải cố gắng thật nhiều để làm ǵ một khi ta lại không lọt được qua cuộc bầu cử kế tiếp?
Một khi bạn đă đạt được quyền lực trong tay, bạn phải suy nghĩ thật chính xác, không những về những ǵ bạn thực hiện, mà ngay cả cho những tư duy của bạn. Khi bạn là ông bà bộ trưởng, là vị Tổng Thống hoặc là vị lănh tụ đầy quyền lực, bạn sẽ được mọi phía đón chào, suy tôn. Bạn là người có nhiều ảnh hưởng quan trọng, chính tại vị trí đó bạn phải đặc biệt chú ư đến những tư tưởng và mục tiêu của bạn. Nếu không, sợ rằng bạn sẽ gặp phải mối nguy là đánh mất ra khỏi tầm mắt, sứ mạng cao cả mà người dân giao phó cho bạn. Thật là dễ hiểu: Cứ có càng nhiều người bảo vệ thân mạng cho ḿnh, th́ ḿnh lại càng phải tự bảo vệ, canh chừng tư duy của ḿnh.
Có rất nhiều người, trước khi đắc cử th́ họ có nhiều tư tưởng sáng tạo trong sáng, mong được phục vụ người dân. Nhưng đến khi được khoác cho chức vụ quan trọng nào đó th́ họ lại tự thỏa măn với chính ḿnh và quên đi những mục tiêu mà ḿnh đă từng tự đề ra.
Họ tự xem ḿnh là người tốt, là người chuyên chăm lo và bảo vệ người dân. Họ cho rằng, đă phục vụ nhân dân tốt đẹp, nên dần dần họ tự cho ḿnh cái quyền được hưởng những ǵ mà họ nghĩ là họ có quyền được hưởng, bất kể hậu quả. Đây chính là những người đang dần bước vào hàng tham nhũng.
Một khi chúng ta bắt đầu có quyền lực và ảnh hưởng, chúng ta phải cẩn thận gấp hai lần b́nh thường.
Ngày hôm nay người dân đă mất dần ḷng tin dành cho những chính trị gia. Đây là điều đáng buồn. Rất nhiều người lại cho rằng chính trị là “lối làm ăn dơ bẩn”. Sự thật th́ chính trị không có ǵ gọi là dơ bẩn. Chẳng qua, con người đă làm cho nó dơ bẩn đi mà thôi. Cũng giống như, ta không thể kết luận hàm hồ là một tôn giáo nào đó, ngay từ bản thân của nó là xấu xa, chẳng qua là thỉnh thỏang cũng có những tín đồ lợi dụng, làm mất ḷng tin của người ta dành cho tôn giáo đó mà thôi.
Chính trị chỉ bắt đầu trở nên dơ bẩn khi nhà chính trị bắt đầu có những hành động thiếu đạo đức. Điều này gây ảnh hưởng không đẹp cho chúng ta, v́ rằng các chính trị gia được xem là khuôn mẫu cho người dân, là những ǵ không thể thiếu được. Nhất là trong thế giới dân chủ, chúng ta cần có những chính trị gia và những đảng phái chính trị được chúng ta tôn trọng.
Để giảm bớt trách nhiệm cho các nhà chính trị, là người dân, chúng ta không được quên rằng: Xă hội tạo nên các nhà làm chính trị. Một xă hội chỉ nghĩ đến vật chất và quyền lực, không lo lắng cho đạo đức tâm hồn th́ cũng đừng lạ khi lại có quá nhiều chính trị gia xấu xa hư đốn. Khi đó ta cũng đừng xô đẩy trách nhiệm đến cho một ḿnh họ. (Nguồn: “Những lời khuyên của Đức Đạt-Lai Lạt-Ma” bản dịch Việt ngữ của người viết.)
Phương Tôn