Đă đến lúc những khái niệm về cụm từ như "Chủ nghĩa Xă hội" hay "Đảng cộng sản" không thể tồn tại lâu ở một mảnh đất dù rất nhỏ nhoi trên bản đồ Thế giới nữa rồi.
V́ sao? V́ những cụm từ ấy, những khái niệm ấy đă dần dần bị loài người hiểu xấu đi và thậm chí c̣n căm thù nữa. Cái đó được minh họa qua những h́nh ảnh, bài viết và những bằng chứng sống động, trở thành những tấm gương phản chiếu, biến thành những bài học nhăn tiền ngày càng tràn ngập trên mạng Xă hội để cảnh báo con người cần phải né tránh cái thiên sử xấu xa, tồi tệ và man rợ đó..
Tất cả được tập trung, chĩa mũi nhọn để chứng minh cho một điều rằng để những thứ rác rưởi, ung nhót và thối rữa không tưởng ấy tồn tại ở một Quốc gia nào đó th́ Quốc gia đó bại hoại và tràn đầy bất hạnh!
Bởi vậy bản thân tên của hai cụm từ này đă đang tự định mệnh cho chính nó; Trở thành một Định nghĩa, trở thành một đối tượng biến thành đặc trưng của sự nguy hại tiềm tàng , nó đă và đang hủy diệt nền văn minh của loài người. V́ nó phi dân chủ, phi chính nghĩa , ḱm hăm sự phát triển và cấm đoán những nhu cầu đ̣i hỏi khác nhau ngày càng tăng của từng cá nhân con người trên Trái đất này.
Như ở Việt Nam trong cái Thể chế cũ kĩ này - Thể chế "suốt đời phấn đấu hy sinh", "đời đời chỉ có biết ơn" ; Cặm cụi không biết trời đâu, đất đâu để "Sống, chiến đấu, lao động và học tập" theo cái gương vớ vẩn nào đó, do ai đó vẽ ra. Mà oái oăm thay những kẻ vẽ ra nó lại không thèm học mà c̣n làm ngược lại! Thế là nó xui dại, xui đểu người ta phải không?
Chứ chính bọn họ với nhau cũng biết thừa không có ǵ là "đời đời", là "măi măi" được; Mà chỉ có mấy cây có lá vươn lên như thanh gươm xanh lè, trồng hai bên cánh gà lăng của một ông mà ông này đích thực là ai th́ chúng ta c̣n hoài nghi, v́ không biết rơ. Vâng, cây đó có tên là cây "vạn tuế"- mà cũng chỉ vạn năm mà thôi, chứ đâu là "măi măi sống trong ḷng chúng ta" được.
Dân chúng u minh c̣n mải lo miếng cơm, manh áo, nên chưa có nhu cầu về tinh thần, như tự do, dân chủ, quyền con người v.v... Họ có biết viết, biết nói ǵ đâu mà cần đến nhu cầu tự do ngôn luận và tự do báo chí. V́ con lợn con gà th́ chúng có nhu cầu này đâu mà vẫn sống xờ xờ ra đó!
Nhưng trong tương lai họ sẽ mon men, ṭ ṃ đến để đ̣i hỏi những điều "lạ lẫm" kia là điều chắc chắn. V́ họ không muốn làm con cừu hay động vật nhà nuôi; Quanh năm, ngày tháng chỉ biết có hạt gạo, hạt ngô hay cục xương mà chủ quăng ra sân cho ḿnh cặm cụi mổ hay gặm. Để rồi chủ thịt minh, sai khiến ḿnh bắt chuột hay bảo coi nhà cho chủ.
Nhu cầu càng tăng của con người sẽ làm họ hiếu kỳ, ṭ ṃ và từ đó họ thấy ở trên đời này c̣n nhiều thứ hay mà bấy lâu nay ông Chủ (Ông Đảng) này v́ chính sách ngu Dân để dễ trị nên ỉm đi không cho họ biết đến. Và họ sẽ đi đ̣i. Họ sẽ so sánh với nước khác và hỏi tại sao xứ họ có mà xứ ḿnh lại không ?
Nếu để thứ Chủ nghĩa và cái Đảng lạc hậu, cổ hủ, phi nhân tính, phi thực tế tồn tại th́ chúng sẽ tác oai, tác quái và đến ngày nào đó chúng sẽ tự diệt chúng và diệt cả loài người. Bởi vậy mà dần dần do nhận thức của con người ngày một tốt lên, sáng láng lên, th́ khi nói đến Chủ nghĩa Xă hội, đến Đảng cộng sản là người ta nghĩ ngay ra đó là kẻ thù, đó là tai họa của loài người.
Đó cũng là nguyên tại sao ở Việt Nam hiện nay, mặc dù tŕnh độ dân trí chưa cao mà số người ghét Đảng cộng sản đă ngày một tăng lên. Mà chính ông Nguyễn Phú Trọng cũng phải thừa nhận là "Nhạt Đảng, khô Đoàn" và "Thế lực thù địch" ngày một nhiều lên.
Việt Nam ta nhiều người chưa nhận ra tai họa của Cộng sản, của nền độc tài, độc Đảng, v́ họ ít được tiếp xúc với Thế giới văn minh. Từ khi sinh ra cho đến nay họ chỉ sống trong một Chế độ mà thôi. Họ không có chế độ thứ hai để mà so sánh. Họ cảm thấy ngày một khá lên về vật chất thế là họ thỏa măn lắm rồi. Chứ không biết rằng nếu như có Thể chế dân chủ th́ họ sẽ c̣n sướng gấp hơn lên rất nhiều.
Nghĩa là tốc độ phát triển nó sẽ nhanh hơn là giữ Thể chế Cộng sản, để Thể chế này đi vay tiền đánh bóng mà mị Dân. Ví dụ như dân Hồng Công th́ khác, họ so sánh được ngay. Họ biết rất rơ ngày xưa c̣n là thuộc địa của Anh, Thể chế Dân chủ th́ tốt hơn những ǵ. Bây giờ theo Trung cộng, độc tài th́ họ mất đi những ǵ. Sự thiệt tḥi ấy đánh trực tiếp vào cá nhân họ làm họ không chịu nổi, nên vùng dậy đấu tranh.
Hiện nay trên Thế giới chỉ c̣n tồn tại 5 nước thuộc loại độc tài theo Cộng sản và kiểu CNXH vớ vẩn là Trung cộng, Việt cộng, Bắc triều tiên , Cuba và Venezuela.
Năm nước này nếu đoàn kết với nhau, liên kết với nhau để chống lại loài người th́ chẳng khác nào như trứng chọi với đá. Trong tương lai không xa Mỹ và phương Tây sẽ phải thanh toán cho xong những tảng đá vướng víu và ngứa mắt này, v́ đó là kẻ thù số một của Nhân loại trong tương lai và của chính họ trước mắt.
Để loại khỏi những đứa con quái thai, hư thân, đốn đời này ra khỏi Mẹ Trái Đất th́ trước tiên phải loại thằng anh cả. Chính v́ vậy Trung cộng sẽ là đối tượng mà họ hướng tới đầu tiên. Họ đă và đang làm. Và họ sẽ cố làm bằng được. Khi con hổ giấy gặp mưa tơi tả rồi. Th́ mấy con hổ ăn theo kia tự nhiên cũng sẽ tan. Diệt Trung cộng không có nghĩa là hủy diệt Dân Trung Quốc mà diệt cái cỗ máy ú ĺ của nó quẳng xuống Biển Đông mà thôi.
Mỹ đánh ngày xưa cũng vậy. Thực ra họ chỉ muốn diệt Ba Đ́nh chứ họ không muốn nhằm vào Dân để diệt . Nếu họ muốn hủy diệt cả Dân th́ mùa lũ, nước Sông Hồng lên cao họ chỉ cần thả vài quả bom phá đê là toàn Dân ta làm mồi cho cá mập. Có tài liệu nói về chuyện nhân đạo này là tại sao Hoa Kỳ không chủ tâm đánh đê điều, mặc dù họ thừa biết, đánh vào đó th́ Bắc Việt sẽ phải đầu hàng. Thử hỏi nếu Mỹ mà ác độc như Cộng sản ngày ấy th́ Dân tộc ta sẽ ra sao?
Sự kiện 12 ngày đêm ở Hà Nội cũng vậy. Nếu giả xử ngày ấy Mỹ cố hy sinh thêm vài cái B52 nữa, kéo lên thành 15 ngày th́ Ba Đ́nh khó mà cố thủ được, v́ đă kiệt sức rồi. Ngày đó ta đă gần hết tên lửa, mà chờ Nga chở sang th́ tứ bề bị Mỹ khống chế bao vây...
Nguyễn Doăn Đôn