Theo một bài nghiên cứu đăng trong tờ Health Affairs, ước lượng số người trung lưu cao tuổi ở Mỹ sẽ tăng gần gấp đôi, từ 7.9 triệu lên đến 14.4 triệu người, vào mười năm nữa, khiến thành phần này hơn nửa số người Mỹ trung lưu ở tuổi 75, hay hơn, sẽ gặp nhiều khó khăn, cụ thể là không đủ khả năng trả tiền nhà dưỡng lăo hay chi phí chăm sóc sức khỏe.
Bên trong một nhà dưỡng lăo ở thành phố Quincy, tiểu bang Illinois, nơi có khoảng gần 700 người cao tuổi đang ở. (H́nh: Getty Images)
Các nhà nghiên cứu dùng dữ liệu về dân số và lợi tức để ước lượng một phần dân số là người cao tuổi (đạt tuổi 75 hay hơn) vào năm 2029, đặt trọng tâm vào lớp trung lưu, có lợi tức hiện thời từ $25,001 tới $74,298 một năm cho lứa tuổi từ 75 đến 84.
Các nhà nghiên cứu nhận thấy t́nh trạng không được sáng sủa v́ giá nhà ở và chăm sóc sức khỏe ngày càng tăng. Họ ước lượng số người trung lưu cao tuổi ở Mỹ sẽ tăng gần gấp đôi, từ 7.9 triệu lên đến 14.4 triệu người, vào năm 2029. Thành phần này chiếm 43% trong số người cao tuổi.
Đến năm 2029, hơn nửa số người trung lưu cao tuổi có thu nhập $60,000 hay ít hơn, dù đă tính gộp tiền vốn tích lũy được từ căn nhà họ có. Ước tính này đặt giá trung b́nh cho nhà dưỡng lăo và chi phí y tế trong 10 năm nữa là $62,000, có nghĩa là đa phần người trung lưu cao tuổi khi ấy sẽ không đủ khả năng để vào ở nhà dưỡng lăo.
Một trong những tác giả của cuộc nghiên cứu, Beth Burnham Mace, nói người trung lưu cao tuổi là một nhóm bị lăng quên khi những nhà hoạch định chính sách và nhà làm luật về nhà ở và chăm sóc cho người Mỹ cao tuổi.
“Nhóm lợi tức thấp được chăm lo bằng trợ cấp từ tiền thuế, trong khi người lợi tức cao phần lớn tự túc. Nhưng lớp trung lưu cao tuổi bị bỏ quên,” theo bà Mace, kinh tế trưởng tại National Investment Centers for Seniors Housing and Care, một nhóm nghiên cứu vô vị lợi.
Tác giả cuộc nghiên nói họ có thể đă đánh giá thấp mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Họ chỉ ước lượng chi phí y tế mà người cao tuổi phải trả thêm bằng tiền túi là $5,000 một năm.
Deborah Carr, chủ tịch Khoa Xă Hội Học của Đại Học Boston nghiên cứu về lăo hóa, lưu ư rằng người Mỹ có thể sống thọ hơn ngày xưa nhờ tiến bộ y khoa. “Khía cạnh tiêu cực, bà Carr nói, không liên quan ǵ đến cuộc nghiên cứu, là “nếu họ sống nhiều năm với bệnh lú lẫn và đi đứng khó khăn, họ phải trả tiền chăm sóc y khoa lâu hơn cho những năm sống thêm.”
Thật ra các nhà nghiên cứu ước tính 60% số người trung lưu cao tuổi sẽ bị giới hạn trong khả năng đi đứng, trong khi 20% được xem như có “nhu cầu cao,” nghĩa là họ bị ba căn bệnh hay nhiều hơn và bị giới hạn một hay nhiều hơn những sinh hoạt trong cuộc sống hàng ngày, như tắm rửa hay mặc quần áo. Tám phần trăm sẽ bị một h́nh thức nào đó về suy giảm nhận thức.
Người cao tuổi đi đứng khó khăn, có bệnh măn tính hay suy giảm nhận thức sẽ cần chăm sóc và hỗ trợ riêng như những dịch vụ trong nhà dưỡng lăo.
Nhưng đó không phải là sự thật đối với nhiều người.
Trong bài viết trả lời gửi cho cuộc nghiên cứu Health Affairs, Jennifer Molinski, một phụ tá nghiên cứu cấp cao tại Joint Center for Housing Studies ở Đại Học Harvard, đề cập đến nhu cầu của người cao tuổi muốn ở tại nhà khi họ già thay v́ vào nhà dưỡng lăo. Bà nói những người Mỹ lớn tuổi này phải đối mặt với những khó khăn khác.
“Một trong những khó khăn là v́ đa số không sống ở thành phố,” Molinski nói trong một cuộc phỏng vấn.
“Và nhiều nhà ở những vùng này là nhà riêng. Cấu trúc không được xây dựng để đi bộ an toàn, cho nên họ phải lái xe. Khi già người ta thường không lái xe nữa. Thành thử khó mà cung cấp dịch vụ cho những nơi này.”
Molinsky nói c̣n có những vấn đề khác như làm thêm đường dốc an toàn cho xe lăn hay lắp tay vịn trong nhà tắm và tiền chi cho những thay đổi đó.
Khuyến cáo đáng sợ khác của cuộc nghiên cứu: “Người phối ngẫu hay con gái tuổi trung niên có quá tŕnh chăm sóc cho người già, sẽ không c̣n là lựa chọn trong tương lai, v́ sự thay đổi trong h́nh thức hôn nhân, tỷ lệ sinh sản thấp và số con cái trưởng thành sống xa cha mẹ ngày càng tăng.”
Cuộc nghiên cứu đề nghị những nhà hoạch định chính sách có thể nới rộng lợi nhuận Medicare bao gồm các dịch vụ hỗ trợ rộng lớn hơn, hay tạo thêm một lợi nhuận mới, “Medicare Part E,” để tài trợ chăm sóc sức khỏe dài hạn. Tuy nhiên, những nỗ lực khác để thiết lập một chương tŕnh như thế đă gặp phải sự kháng cự bên phía các nhà làm luật v́ chi phí.
Trong khi Medicare, chương tŕnh trả tiền chính cho chăm sóc dài hạn trong nhà dưỡng lăo, hiện nay chỉ có cho người cao tuổi lợi tức thấp. Người cao tuổi có thể đủ tiêu chuẩn nếu họ tự làm cho ḿnh nghèo đi. Tuy nhiên các nhà làm luật cũng có thể nâng điều kiện đủ tiêu chuẩn hay nới rộng lựa chọn để thêm phần chăm sóc tại nhà cho những người có lợi tức cao hơn.
Một số người cao tuổi đă và đang t́m những giải pháp sáng tạo để giải quyết nhu cầu về nhà ở ngày càng tăng.
Bà Carr nói một lựa chọn sáng tạo mà bà thấy là Village to Village Network, một chương tŕnh cộng đồng cho phép người cao tuổi ở lại nhà của họ nhưng được tiếp cận những dịch vụ hỗ trợ chung, như sửa nhà, vận chuyển, chăm sóc y tế và cà những sinh hoạt xă hội.
Người cao tuổi chia nhà ở chung, như trong chương tŕnh TV cổ điển “The Golden Girls,” là một giải pháp khác, bà Carr nói.
Bà Mace nói bà hy vọng cuộc nghiên cứu sẽ châm ng̣i cho những cuộc đàm thoại giữa các thành phần công và tư để có những ư kiến sáng tạo hầu giải quyết vấn đề nhà ở cho số người Mỹ ngày càng tăng đến tuổi 75 trong thập niên tới.
Lời khuyên của bà cho những người cao tuổi đó và con cái của họ là nên thảo luận vấn đề một cách cởi mở.
“Một ư kiến hay là nên nguồi xuống và nói tới dự định của bạn,” Mace nói. “Hăy nói về tài sản và sự lựa chọn nhà ở của bạn. Đây là một đề tài nên nói tới, dù khó nói, v́ nó sẽ tránh cho cha mẹ và con cái những trường hợp khó xử trong tương lai.”