Thật đáng tiếc là nhiều thanh niên gốc Việt không thể thẳng thắn cho cha mẹ của ḿnh biết chuyện đi chơi xa, nên đành phải nói dối với cha mẹ ngủ lại nhà bạn bè hay loanh quanh nơi gần nhà, khiến cha mẹ nghỉ các con trẻ ḿnh không phải lén lút gia đ́nh để đi chơi .
Nhóm bảy người, chỉ có Dan Trần (trái) và Uy-Long Ngô là có "giấy phép" đi chơi. (H́nh: Uy-Long Ngô cung cấp)
Có những em thích không khí ồn ào của đại nhạc hội nên rủ nhau đến đó “count down” cho mặc sức thét gào.
“Cháu và mấy bạn đi dự cái ‘rave’ ở San Diego. Thứ Bảy, tụi cháu dự cái đầu tiên và Thứ Hai dự cái ‘count down.’ Chủ Nhật th́ ở khách sạn nghỉ ngơi v́ Thứ Bảy cả đám nghe nhạc và nhảy nhót tới khuya lắm mới về,” Jason Quí Phan, sinh viên CSU Fullerton, nói.
Jason đi chung với tám người bạn, trong đó có năm người cùng trường, có trai, có gái. Tất cả cùng 22 tuổi. Trong nhóm chín người này, chỉ có ḿnh Jason là được cha mẹ đồng ư cho đi nghe nhạc. Tất cả các bạn khác đều phải “làm” cha mẹ tưởng ḿnh ngủ lại nhà bạn bè loanh quanh Little Saigon.
Em phân trần: “Tụi cháu không làm ǵ sai hết mà không hiểu tại sao các bạn cháu phải ‘lie’ nói dối với gia đ́nh? Tại sao nhiều cha mẹ người Việt không hiểu là con ḿnh lớn rồi và để cho tuổi trẻ tự do mà lớn chứ.”
Jason tiếp: “Cháu không dám để chú chụp h́nh v́ cha mẹ các bạn cháu biết mặt cháu.”
Nhóm khác cũng xuống San Diego dự đại nhạc hội; cũng khá đông mà chỉ có hai người được gia đ́nh cho phép thôi. Cả nhóm cũng đều là sinh viên hay có công ăn việc làm, và không ai nghiện ngập ǵ cả.
Họ chỉ muốn cùng nhau đi giải trí lành mạnh cuối năm thôi.
Uy-Long Ngô, 22 tuổi, ở Stanton, cho biết nhóm em có bảy người, cùng đi San Diego dự đại nhạc hội OMFG ở tại Valley View Casino Center.
Em Uy-Long nói: “Nhóm này có bảy người, nhưng chỉ có con và Dan Trần là nói thật với gia đ́nh thôi.”
Không thích ồn ào, có những người t́m nơi vắng lặng.
“Tụi cháu lái xe lên Big Bear Lake, đi ‘picnic trong nhà.’ Trên đó lạnh, ḿnh thuê ‘log carbin,’ tức là nhà gỗ, rồi nướng thịt ḅ rồi chơi đàn guitar, rồi hát với nhau,” Trishia, một nữ sinh viên Đại Học UCI ngành chính trị, nói.
Người bạn Trishia kể: “Hôm sau, tụi cháu đi chơi quanh hồ nước rồi uống cà phê dưới phố. Tụi cháu có sáu người. Chuyến đi rất vui và giúp tụi cháu ‘xả stress.’”
Cả nhóm cô Trishia đều đang ở nội trú và nói với gia đ́nh là đang “bận học thi” nên không về thăm gia đ́nh nữa được. Bạn Trishia nói: “Tụi cháu mới về nhà hôm Christmas rồi. Bây giờ tụi cháu cần thời gian riêng cho ‘người trẻ.’ Như vậy có xấu không?”
Không phải chỉ ḿnh Trishia (tên ở trường), mà tất cả các em trẻ được phóng viên Người Việt phỏng vấn đều không dám cho tên thật cũng như cho chụp h́nh.
Một nhóm sinh viên trẻ khác, cũng đi Big Bear Lake, “Cha mẹ cháu hay đọc báo Người Việt. Nếu ai mà thấy ‘cái mặt cháu’ đi chơi là cháu sẽ bị cạo ‘trọc cái đầu’ hay ‘đánh cái chân cho nó què’ luôn,” một em có biệt danh T-Bone, nói một cách ngây thơ mà tinh nghịch. Cả nhóm cùng cười ồ đồng ư khi em vừa dứt câu.
Người bạn T-Bone tiếp lời: “Đúng vậy đó. Ba mẹ cháu rất sợ cháu đi xa. Lần này, cháu phải nói dối là đi có việc ở Tucson (Arizona) và đi bằng máy bay nên mới được đi đó. Tụi cháu có tất cả bảy người, nhưng nếu một người cho chụp h́nh hay nói tên thật th́ tất cả các cha mẹ sẽ biết ngay lập tức, v́ họ quen với nhau.”
Nhóm T-Bone thân nhau từ hồi tiểu học. Trong bảy người, bốn người sinh ra ở Mỹ, chỉ có một người mới ở Việt Nam sang. Chuyến đi Big Bear Lake của họ rất lành mạnh nếu không nói là đáng khuyến khích nữa. Thế nhưng, chỉ có một người là được gia đ́nh cho phép đi chơi thôi. Và chính em được phép này cũng phải giấu danh tánh v́ sợ cha mẹ các bạn ḿnh sẽ phanh phui mọi chuyện.”
Hẹn gặp nhau từ 12 giờ trưa Thứ Sáu ở Auto Zone để cả nhóm mua “snow chain,” rồi ăn trưa trước khi lên đường. T-Bone nói: “Chỉ có xe cháu và hai bạn nữa là phải mua thôi. Hai xe chở người và xe thứ ba chở thức ăn.”
Một em nữa góp chuyện: “Cháu mua thức ăn cho mọi người nên khỏi đóng tiền xăng. Tiền pḥng th́ mỗi người trả $45 cho một đêm. Có một cô không có tiền nên phải hát nhiều cho tụi cháu nghe.”
Em nh́n cô gái rồi cười to: “Đừng chê cô này. Trong mấy năm nữa, cô sẽ trở thành một bác sĩ ‘X-ray’ đó.”
“Hay là ca sĩ,” một em khác chen vào.
Tối Thứ Sáu, các em nướng “hot dog” và cá “salmon” ăn với bánh ḿ Mỹ rồi tối Thứ Bảy, cả nhóm đưa nhau đến nhà hàng “Himalayan Restaurant” ăn súp Ấn Độ, theo sự giới thiệu của cô chị T-Bone. Chủ Nhật, các em nghỉ ngơi, ăn uống và ca hát tại “cabin.”
Thứ Hai, cả nhóm sẽ lang thang đón Giao Thừa ngoài phố, hy vọng được thấy tuyết rơi.
Khi hỏi T-Bone không sợ chị mách cha mẹ hả, em cười khanh khách: “Chị cháu là người xúi cháu đi Big Bear đó. Chị biết tụi cháu không bao giờ làm ǵ sai hết.”
Mong rằng một ngày thật gần, các bạn trẻ sẽ không phải lén lút gia đ́nh để đi chơi nữa. (Đằng-Giao)