Vietbf.com - Một người mẹ Việt Nam mỏi ṃn t́m lại đứa con trai đă để thất lạc bao nhiều năm qua trong thời chiến tranh Việt Nam, khiến người mẹ Việt Nam này đă may mắn được tương phùng với cậu con trai nơi đất khách sau 48 năm khiến người mẹ ngập tràn nước mắt.
Có ai đi qua nhớ thương mà không mong t́m lại được cội nguồn của hạnh phúc? Câu nói ấy từng khiến tôi day dứt khôn nguôi và nhận ra rằng: Có những nỗi buồn không bao giờ biến mất, nó chỉ khiến ta muốn quay về ngày xưa, t́m lại những tháng năm thơ ấu hạnh phúc. Và những câu chuyện chia ly trong chiến tranh chính là minh chứng hùng hồn nhất cho nỗi niềm ấy. Lạc con nửa thế kỷ, vài chục năm ṛng, những người mẹ vẫn không nguôi ngoai niềm nhớ con mà đau đáu ngóng ngày trùng phùng.
Video tạm dừng
Chiến tranh đẩy con người ta đến những ngả đường trắc trở của cuộc đời. Những năm tháng sau chiến tranh tại Việt Nam, bà Thuy-Nga Thi Nibblett đến nước Mỹ sinh sống cùng chồng, với hy vọng rằng sẽ có một ngày gặp được cậu con trai thất lạc từ khi mới sinh. Đâu ai biết rằng, số phận trớ trêu đă để người con của bà, anh Kirk Kellerhals ở lại Việt Nam trong 2 năm đầu đời. Anh Kirk ở trong một cô nhi viện tại Việt Nam cho đến năm 2 tuổi và được một gia đ́nh người Mỹ nhận nuôi, đón về Mỹ sinh sống.
Bà Nibblett và anh Kirk
"Tôi lớn lên và nhận ra rằng, tôi là con nuôi. Tôi vẫn cứ chập chờn khắc khoải trong suy nghĩ, có thể cha mẹ đă qua đời trong chiến tranh Việt Nam", anh Kirk chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn với đài CBN.
Mẹ của anh, bà Nibblett mới chỉ tṛn 17 tuổi khi mang thai cậu con trai trong những thời khắc quan trọng nhất của cuộc chiến tranh. Lúc bấy giờ, cả gia đ́nh không ủng hộ việc bà Nibblett sinh con - một cái thai đến từ chuyện t́nh không hôn thú; cha của đứa nhỏ lại là một người lính Mỹ.
"Những năm tháng ấy, người ta vẫn coi những đứa con lai là một điều ǵ đó không b́nh thường, cha mẹ tôi không chấp nhận việc sinh con mà không chồng. Người làng rồi hàng xóm sẽ nh́n và buông lời đàm tiếu", bà Nibblett nhớ lại.
Khi anh Kirk Kellerhals ra đời, ông nội đă lấy luôn đưa bé đi khỏi tay người mẹ.
"Bố tôi đă cướp con trai khỏi tay tôi", bà nghẹn ngào kể lại.
Nghẹn ngào và cay đắng, bà Nibblett đành nín lặng nh́n cậu con trai vừa mới dứt ruột đẻ ra bị gia đ́nh mang đi và gửi vào một trại mồ côi. Lúc đó, cha của Kirk phải chuyển tới một trại lính khác và không biết về việc bà Nibblett có thai. Cuối cùng, chiến tranh cũng đă đẩy 2 người đó xa nhau măi măi. Mất con, không có thông tin ǵ từ người chồng, bà Nibblett tưởng chừng như cuộc sống chẳng c̣n ǵ.
T́m con trên quê hương ḿnh đă khó, lang thang khắp nước Mỹ lần ra manh mối của cậu con trai thất lạc hàng chục năm trời lại càng khó khăn hơn nhiều. Măi đến 2 năm trước, bà Nibblett đă điền thông tin lên một website t́m người thân mất tích với hy vọng mong manh t́m được con. Kirk cũng vậy; anh luôn muốn biết được về gia đ́nh ḿnh nhưng ngại ngần t́m kiếm.
Tháng 6/2017, hy vọng của anh đă được thổi bùng lên sau khi Kirk quyết định sẽ điền thông tin của ḿnh lên website t́m kiếm người thân thất lạc. Chỉ trong ṿng một thời gian ngắn, anh đă được báo rằng, người ta t́m được người có thông tin giống người mẹ thất lạc hàng chục năm của anh.
"Tôi nhận được thư từ Family Tree DNA. Họ báo rằng đă có người trùng khớp với thông tin của tôi" Kirk giải thích.
"Đó là kết quả trùng khớp khi t́m người thân. Tôi đă thực sự ngạc nhiên và nghĩ chắc chỉ là nhầm lẫn ǵ thôi. Không thể như thế được".
"Điều đầu tiên mà bà ấy nói với tôi rằng: Đúng rồi, bác nghĩ bác chính là mẹ của con đấy", anh Kirk vẫn không thể quên được khoảnh khắc ấy. Nước mắt anh cứ rơi khi chiếc điện thoại vẫn c̣n trong tay.
48 năm lưu lạc, cuối cùng họ cũng đă có cơ hội gặp lại nhau. Bà Nibblett cùng với chồng ḿnh đă lái xe mải miết từ San Antonio, Texas tới Virginia Beach, khấp khởi mừng lo gặp con trai. Bên ngoài cửa nhà, anh Kirk Kellerhals đứng nh́n lo lắng, ngóng từng phút giây để gặp được mẹ. Anh chia sẻ:
"Mọi thứ thật sự không tưởng; chỉ trong ṿng chưa đầy một tiếng nữa, tôi có thể gặp được mẹ sau 48 năm. Đây chắc chắn là 1 giờ dài nhất cuộc đời tôi".
Cửa xe mở ra, người phụ nữ với gương mặt gầy g̣, hằn nếp gấp thời gian vỡ ̣a trong nước mắt khi nh́n thấy cậu con trai, ngày nào c̣n ẵm ngửa trên tay, giờ đă cứng cáp, trưởng thành. Bà Nibblett ôm trầm lấy con, nghẹn ngào khóc. Anh Kirk cũng không biết nói ǵ, nín thinh trong ṿng tay người mẹ.
"Tạ ơn chúa đă mang con trai đến với tôi", bà Nibblett mừng mừng tủi tủi, ôm trầm cậu con trai vào ḷng.
"Cảm mẹ v́ đă t́m con suốt bao năm ṛng", những lời nói cảm động từ tận đáy ḷng anh Kirk. 48 năm, họ đă chờ quá lâu cho cuộc gặp gỡ đầu tiên này.
"Mẹ biết rằng chúa sẽ nghe thấu nỗi ḷng của mẹ, chỉ cần có niềm tin rằng một ngày con sẽ quay lại bên đời mẹ. Chúa đă mang con đến đây...
48 năm cho chúng tôi, cuối cùng cũng đă đến khoảnh khắc được gặp lại con ḿnh...", bà Nibblett vẫn không tin được giấc mơ bao năm cuối cùng cũng thành hiện thức. Trong mỗi đêm chiêm bao, h́nh bóng cậu con trai ngày nào vẫn c̣n khắc sau nơi tiềm thức. Giây phút nh́n thấy anh Kirk Kellerhals, người phụ nữ này biết đó chính là cậu con trai mà bao năm nay, gia đ́nh vẫn t́m kiếm và ngóng chờ.
Có nhà thơ từng nói "Đi suốt đời, ḷng mẹ vẫn theo con" - dẫu bao năm tháng cách xa, h́nh bóng người con dấu yêu vẫn không nguôi ngoai trong ḷng mẹ. Thời gian như bóng câu qua khe cửa nhưng nỗi ḷng người mẹ vẫn đong đầy h́nh ảnh con thơ. Khoảnh khắc sinh con ra đời dẫu ngắn ngủi nhưng đầy ắp t́nh thương, thiêng liêng đến nghẹn ḷng, thấm thía t́nh mẫu tử.
48 năm, nửa thế kỷ, chặng đường đủ dài để người ta quên đi một điều ǵ đó. Nhưng bà Thuy-Nga Thi Nibblett không bao giờ quên và anh Kirk Kellerhals cũng vậy. Dẫu cách xa bao năm tháng ṛng, có một sợi chỉ mỏng vẫn vắt ngang, nối dài cuộc đời hai con người, để họ biết rằng nếu có niềm tin và không ngừng cố gắng, họ sẽ t́m được nhau trong cuộc đời.