Một chàng trai trẻ, nghèo người Ấn Độ đă trúng tiếng sét ái t́nh với một cô gái quư tộc người Thụy Điển. Ngay từ khi gặp cô, anh đă cảm nhận được cô chính là người vợ trong lời dự đoán năm nào của mẹ. Để đến được với người ḿnh yêu, chàng trai đă đạp xe từ Ấn Độ sang tận Thụy Điển để gặp lại cô.
Mahanandia gặp Charlotte Von Schedvin năm 1975 hoàn toàn t́nh cờ. Khi đó, Mahanandia làm họa sĩ phác họa chân dung tại Connaught Place, một trung tâm mua sắm và kinh doanh ở Delhi, c̣n Von Schedvin, là một nữ du khách người Thụy Điển.
Một hôm khi đi dạo quanh thành phố, cô đă quyết định dừng chân chỗ chàng họa sĩ tóc xoăn để được vẽ chân dung. Nhưng cái ǵ đó khiến chàng trai trẻ tỏ ra rất hồi hộp, như hai bàn tay của anh ta không ngừng run. Von Schedvin dù không hài ḷng với bức tranh của ḿnh nhưng dường như bị chàng họa sĩ hấp dẫn, cô quyết định trở lại ngày hôm sau để vẽ một bức khác, nhưng kết quả không tốt hơn.
Th́ ra trong khoảnh khắc Mahanandia để mắt tới cô gái Thụy Điển, anh đă chợt nhớ lời tiên tri của mẹ khi c̣n nhỏ, rằng một ngày nào đó anh sẽ kết hôn với một phụ nữ cung Kim Ngưu, đến từ một vùng đất xa xôi; cô ấy sẽ là nhạc công và sở hữu cả một khu rừng. Ngay khi nh́n thấy Von Schedvin, linh tính cho anh biết cô chính là người phụ nữ có duyên tiền định với ḿnh.
"Tôi thậm chí c̣n không hỏi tên cô ấy trước. Tôi chi hỏi có phải cô ấy sinh vào tháng Năm, cung Kim Ngưu và sở hữu một khu rừng hay không. Cô ấy đă trả lời ‘Có’ cho tất cả các câu hỏi."- Mahanandia nhớ lại - "Tôi biết rằng nhân duyên đă khiến chúng tôi gặp nhau. Tôi nói với Charlotte rằng cô ấy sẽ là vợ tôi, và sau đó tôi đă sợ hăi về việc cô ấy có thể đến báo cảnh sát về điều này. "
Tuy vậy, cô gái Thụy Điển đă không làm điều đó. Cô cũng bị cuốn hút bởi chàng trai với những câu hỏi khá kỳ quặc. Mahanandia tỏ vẻ rất chân thành và điều đó khiến cô thêm ṭ ṃ về lư do tại sao anh ta lại hỏi cô ấy tất cả những điều đó. Và chỉ với hai lần hẹn ḥ trong khoảng chưa đầy ba tuần sau đó, Mahanandia đă đưa Charlotte về nhà của ḿnh ở Orissa để tổ chức nghi lễ cưới truyền thống.
Không lâu sau đó, Von Schedvin phải quay về Thụy Điển và cô nói với chồng hăy t́m đến ở cùng với cô ở thị trấn dệt Boras của Thụy Điển. Cô đă định đưa tiền cho Mahanandia để mua vé máy bay, nhưng chàng trai trẻ đă kiêu hănh từ chối nó.
Họ giữ liên lạc qua thư trong một năm, nhưng khả năng tài chính của Mahanandia đă không cho phép anh ta thực hiện một chuyến bay đến Thụy Điển. V́ vậy anh ta quyết định bán hết đồ đạc của ḿnh, mua một chiếc xe đạp 60 rupi và quyết định đạp xe đến quốc gia Bắc Âu. Mahanandia rời Delhi vào ngày 22 tháng 1 năm 1977, đi qua Pakistan, Afghanistan, Iran và Thổ Nhĩ Kỳ để tiến đến châu Âu. "Nghệ thuật là cứu cánh cho tôi. Tôi vẽ ảnh chân dung và một số đă cho tôi tiền, hoặc cho tôi miếng ăn và chỗ ở.” - Mahanandia nói.
Ngày 28 tháng 5, cuối cùng Mahanandia cũng đến được châu Âu, và từ Venice, anh đă đi tàu đến Gothenburg, Thụy Điển, cách Boras khoảng 70 km, nơi có Charlotte đang chờ đợi. Mặc dù có nhiều khác biệt văn hoá cũng như trở ngại để lấy ḷng bố mẹ Charlotte, một gia đ́nh quư tộc ở Thụy Điển- nhưng bằng t́nh yêu đă được thử thách bởi một nghị lực to lớn, họ đă kết hôn một cách hợp pháp ở quốc gia Bắc Âu và ở cùng với nhau kể từ đó.