Có một người rất keo kiệt, lúc nào cũng chắt bóp chẳng dám ăn tiêu ǵ. Tích cóp cả đời, anh ta để dành được cả một gia tài lớn.
Không ngờ một ngày, Thần Chết đột nhiên xuất hiện đ̣i đưa anh ta đi. Lúc này anh ta mới nhận ra ḿnh chưa kịp hưởng thụ chút ǵ từ số tiền kia. Anh ta bèn nài nỉ :
- Tôi chia một phần ba tài sản của tôi cho Ngài, chỉ cần cho tôi sống thêm một năm thôi.
- Không được. – Thần Chết lắc đầu.
- Vậy tôi đưa Ngài một nửa. Ngài cho tôi nửa năm nữa, được không ? – Anh ta tiếp tục van xin.
- Không được. – Thần Chết vẫn không đồng ư.
Anh ta vội nói:
- Vậy… tôi xin giao hết của cải cho Ngài. Ngài cho tôi một ngày thôi, được không ?
- Không được. – Thần Chết vừa nói, vừa giơ cao chiếc lưỡi hái trên tay.
Người đàn ông tuyệt vọng cầu xin Thần Chết lần cuối cùng:
- Thế th́ Ngài cho tôi một phút để viết chúc thư vậy.
Lần này, Thần Chết gật đầu. Anh run rẩy viết một ḍng:
- Xin hăy ghi nhớ: “Bao nhiều tiền bạc cũng không mua nổi một ngày”.
Bài học: Bạn thấy đấy, giá trị của thời gian không nằm ở đồng tiền, giá trị của thời gian nằm ở những năm tháng chúng ta đang sống hoài hoang phí.
Hăy trân trọng từng phút giây bạn có !
VietBF@sưu tập