Cho đến chiều ấy, chồng tôi gọi điện báo tối đi tiếp khách về muộn. Tôi vâng dạ đánh lạc hướng rồi bắt xe tới cổng công ty trực sẵn đợi anh.
Cưới 2 năm không thấy dính bầu, 2 vợ chồng đưa nhau đi khám mới phát hiện anh bị tinh trùng yếu, tỉ lệ ṇng nọc có đuôi được chưa tới 5%. Suốt 2 năm ḍng dă anh phải thuốc thang tẩm bổ. Tiền chữa trị không hề ít, hai đứa phải cố gắng cày bẩy ngày đêm mới đủ lo chi phí. Tới năm thứ 5 sau cưới tôi có bầu, chồng mừng lắm, thề hứa cả đời yêu thương chăm sóc vợ con.
Thế nhưng cách đây vài tháng được bạn bè giới thiệu, chồng tôi xin sang làm cho 1 công ty nước ngoài với mức lương hấp dẫn. Từ ngày nhảy việc, tôi thấy anh thay đổi rất nhiều. Ngày trước anh giản dị, vợ mua ǵ anh mặc đó chẳng bao giờ cầu kỳ h́nh thức bên ngoài. Vậy mà giờ anh diện toàn hàng hiệu, từ giày tới quần áo lúc nào cũng sáng bóng, phẳng phiu. Anh giải thích:
“Ḿnh phải thay đổi theo tính chất công việc. Suốt ngày đi cùng sếp, không ăn mặc tềnh toàng, à uôm được”.
Anh kể v́ sếp quư nên hay được thêm thưởng. Cách đây vài tháng chồng tôi c̣n được chi tiền cho đi học lái xe để trực tiếp lái xe riêng cho sếp.
Nói thật nếu sếp là nam tôi sẽ không để ư, đằng này là nữ nên tôi thấy hơi bất ổn. Hết giờ hành chính chồng tôi c̣n thường xuyên bị gọi. Tôi mới càng sinh nghi bèn lên kế hoạch theo dơi để rồi sốc nặng phát hiện mối quan hệ sếp với nhân viên của chồng.
Chỉ sau vài ngày theo dơi, quan sát là tôi nắm rơ t́nh h́nh. Nói chung chồng tôi cặp với sếp già chẳng qua cũng v́ tiền. Bà ta năm nay ngót nghét 50, đúng kiểu quư “quư bà sồn sồn”, thừa tiền, dửng mỡ, hám đàn ông. Chồng tôi thuộc diện cao to, bà ấy bỏ tiền mua t́nh coi như có đi có lại.
Dù biết chồng cặp với sếp v́ muốn thăng tiến nhưng tôi vẫn suy sụp. Trước nay chưa bao giờ nghĩ chồng ḿnh v́ tiền mà bán rẻ nhân phẩm như thế. Những ngày sau, tôi liên tục bóng gió nhắc anh:
“Sống với em bao năm nay chắc anh hiểu em rồi phải không. Em không cần tiền lắm của nhiều… chỉ cần vợ chồng thương yêu quấn quưt cùng nuôi con trưởng thành để chúng có mái ấm thực sự anh ạ”.
Khi ấy chồng tôi không giấu được vẻ chột dạ nhưng anh chỉ cười đáp lại:
“Ô hay, anh vẫn thương yêu, chăm sóc mẹ con em đó thôi”.
Cho đến chiều ấy, chồng tôi gọi điện báo tối đi tiếp khách về muộn. Tôi vâng dạ nhưng liền bắt xe tới cổng công ty trực sẵn đợi anh. Quả đúng như suy đoán, hết giờ làm anh lại lái con xe tiền tỷ chở bà sếp già đi chơi. Họ đưa nhau đi ăn trong nhà hàng sang trọng, vừa ăn vừa t́nh tứ. Đứng bên này đường, nh́n qua cửa kính nhà hàng, tôi nghẹn ngào nhắn tin:
“Khó khăn lắm vợ chồng ḿnh mới đi được cùng nhau tới đoạn đường này và có được đứa con như ao ước. Anh đừng để con c̣n chưa chào đời đă phải hổ thẹn v́ bố nó. Em tin con sẽ tự hào khi có một người bố dù nghèo nhưng bản lĩnh, lúc nào cũng trong tâm thế ngẩng cao đầu, không sống hổ thẹn với ḷng. Nó không mong 1 người cha v́ tiền bạc, danh vọng mà bán rẻ bản thân, phá nát hạnh phúc gia đ́nh anh ạ. Nếu anh muốn sau này con nó nh́n mặt bố th́ quay đầu lại đi”.
Đọc tin nhắn cửa vợ, chồng tôi ngay lập tức chạy ra ngoài ngó trước ngó sau. Bất chợt thấy vợ bầu phía xa, mặt anh không giấu nổi vẻ bàng hoàng. Hiểu ư vợ, anh liền chạy về phía tôi van xin nhận lỗi. Hôm sau chồng tôi chủ động xin nghỉ việc.
VietBF@ sưu tập
|