Hồ Văn Cường đang là sinh viên năm thứ ba chuyên ngành marketing một trường ở TP HCM. Dịp hợp tác cùng Nguyễn Nhất Huy trong show kỷ niệm chặng đường làm nghề của nhạc sĩ tại Đà Lạt, hồi đầu tháng 6, Hồ Văn Cường nói về cuộc sống, công việc.
- Anh thu xếp việc học như thế nào để có thể đi hát?
- Tôi thường nhận đi diễn vào ngày cuối tuần, bất khả kháng mới góp mặt trong những chương trình trùng thời khóa biểu. Với tôi, việc học văn hóa là ưu tiên hàng đầu. Tôi đang ở giai đoạn căng thẳng để theo kịp giáo trình những năm cuối đại học. Nhiều lúc, tôi cũng gặp khó khi cân bằng giữa đam mê âm nhạc và lịch trình riêng, tự động viên phải cố gắng vì tình cảm yêu thương của mọi người. Tôi biết ơn các bầu show luôn nhớ đến Hồ Văn Cường, tạo điều kiện cho tôi ca hát, kiếm tiền lo cho người thân.
- Anh chăm lo kinh tế cho gia đình ra sao?
- Tôi là trụ cột chính trong nhà, nuôi bố mẹ và ba con của chị gái ăn học. Chúng tôi sống chung trong một căn hộ thuê ở quận Gò Vấp. Bố tôi làm bảo vệ chung cư còn mẹ chỉ ở nhà chăm cháu. Thù lao đi hát của tôi chỉ đủ cho chuyện sinh hoạt, chưa dư dả để làm những việc khác. Tôi luôn mong muốn mua căn nhà riêng để bố mẹ cũng thấy an tâm hơn khi có nơi ở ổn định, không phải lo nghĩ nhiều.
- Ở tuổi 21, những suy nghĩ về cuộc sống của anh thay đổi thế nào?
- Lúc trước khi gặp chuyện buồn, tôi chia sẻ với bạn bè, người bên cạnh. Giờ tôi trầm tính hơn, sống khép mình, tự vỗ về bản thân những lúc thấy lạc lõng, tủi thân. Bố mẹ là tôi là quen sống ở quê hơn thành phố, khá kiệm lời nên tôi tự thúc tinh thần.
Gánh nặng gia đình cũng khiến tôi trở nên quyết đoán hơn. Trước 20 tuổi, tôi luôn dè dặt khi đưa ra những quyết định quan trọng trong cuộc sống. Hàng ngày đối diện với chuyện "cơm áo gạo tiền" buộc tôi phải có lập trường vững vàng. Giờ tôi cũng tự tin hơn về giọng hát, kinh nghiệm biểu diễn trên sân khấu.
Điều tôi thấy may mắn là bên cạnh có gia đình "Xanh đọt chuối" (fan club của Hồ Văn Cường). Họ luôn đi theo ủng hộ tôi ở bất kỳ đâu. Ngoài những tràng pháo tay cổ vũ tinh thần, họ còn tặng tôi tiền mặt, vàng. Dù vậy, tôi luôn từ chối những món quà mang giá trị cao. Tôi chỉ muốn nợ ân tình, không muốn nợ vật chất.
- Anh ứng xử ra sao khi fan bày tỏ tình cảm?
- Một số fan nữ đồng lứa bày tỏ tình cảm và tôi lịch sự từ chối vì hiện tại chỉ chú tâm đến việc học, đi hát. Tôi cũng có những rung động riêng nhưng giờ không phải là thời điểm thích hợp để yêu đương. Khán giả thương mến tôi phần lớn là những cô, chú mê nhạc dân ca, quê hương nên tôi không nhận được nhiều tin nhắn mến mộ như mọi người nghĩ (cười).
Với tôi điều quan trọng nhất là duy trì cuộc sống bình yên, làm được những điều mình thích, lo cho gia đình, thực hiện những điều ấp ủ.
- Anh có kế hoạch nào cho âm nhạc trong thời gian tới?
- Tôi hoạt động ca hát tám năm nhưng chưa phát hành album. Gần đây, nhiều nhạc sĩ gửi sáng tác của họ cho tôi. Tôi đang lên kế hoạch thực hiện dự định này nhưng cần thêm thời gian để có đủ kinh phí cũng như số lượng ca khúc. Nhiều anh chị chia sẻ kinh nghiệm và cho rằng việc làm một CD rất tốn kém nên tôi cố gắng hết sức chạy show, sớm ra được sản phẩm gửi đến fan.
Tôi từng trải qua giai đoạn khủng hoảng tâm lý khi gặp những biến cố trong cuộc sống, từ đó trưởng thành, cứng cáp hơn. Tôi luôn tự nhắc làm nghề "lành" nhất có thể, tập trung phát triển bản thân, không quan tâm đến thị phi bên ngoài.